Đường Tam cười nói: "Sư tỷ còn nhớ rõ lúc trước ta đã nói gì không? Phải không ngừng tăng lên cường độ thân thể. Khi phi hành, cường độ thân thể ngươi càng cao thì càng có thể làm được những động tác phức tạp. Đây cũng là lý do ta để ngươi đến núi Bất Tử tu luyện, xem có thể rèn luyện thân thể, tăng lên cường độ hay không. Dạy ngươi phi hành không có vấn đề. A, đúng rồi, đồng đội của ta khi thi đấu hai người không phải là Đại Miêu, là ai thì chờ một lúc các ngươi sẽ biết. Nhưng ở trước mặt nàng, các ngươi nhớ kỹ phải gọi ta là Tu La. Nàng còn không biết thân phận thực sự của ta."
"Thần bí như vậy? Còn chưa muốn nói sao?" Trình Tử Chanh bĩu môi, nhưng nghĩ đến Đường Tam đã đồng ý dạy mình phi hành thì lại trở nên vui vẻ. Hôm qua khi Đường Tam thi triển Kim Bằng Biến, thể hiện ra kỹ năng phi hành thực sự làm nàng hoa mắt thần mê. Nhất là những lần chuyển hướng không thể thành có thể, thực sự là quá đẹp.
"Sắp đến giờ rồi, chúng ta đi thôi." Trương Hạo Hiên nói, "Chúng ta tách ra đi, tránh để người khác biết quan hệ của chúng ta với Đường Tam. Đường Tam, ngươi đi trước đi, chúng ta sẽ theo sau."
"Vâng, lão sư."
Mọi người tạm thời chia ra, Đường Tam tự mình rời đi, vẫn như cũ đón xe ngựa tới quảng trường Tổ đình.
"Ca, ngươi ở chỗ nào?" Hắn còn chưa tới nơi thì máy truyền tin đột nhiên vang lên, truyền đến thanh âm của Mỹ công tử.
"Ta vẫn đang trên đường, hẳn là sắp tới, ngươi đợi ta ở cửa ra vào đi." Đường Tam ôn nhu nói.
Mỹ công tử trả lời: "Được."
Không biết vì sao, Đường Tam cảm thấy hôm nay khi Mỹ công tử gọi mình là ca dường như tự nhiên hơn rất nhiều. Chẳng lẽ là vì đã gặp qua cha mẹ sao? Xem ra sau khi trở về, Khổng Tước Đại Yêu Vương không nói điều gì xấu về mình với nàng. Cũng đúng thôi, mình đã lập huyết thệ, còn có gì để nói chứ. Vì nàng, lập bao nhiêu lần huyết thệ cũng không sao, dù thế nào mình cũng không bao giờ vi phạm lời thề đó. Rất nhanh, xe ngựa đã tới lối vào quảng trường. Đường Tam xuống xe đã thấy Mỹ công tử thanh tú động lòng người đang đứng chờ.
Hôm nay nàng mặc chiếc váy dài trắng như tuyết và áo choàng lông chim, đẹp không gì sánh được.
Các tuyển thủ đang xếp hàng vào đấu trường khi nhìn thấy nàng, ánh mắt của họ sẽ dừng lại một lúc. Đương nhiên bọn họ cũng không dám dừng quá lâu, dù sao Mỹ công tử đã thể hiện ra thực lực khá cường hãn. Vận khí của nàng không kém như Đường Tam, ở hạng mục thi đấu cá nhân khá suôn sẻ. Nhưng tổ của nàng nhiều người nên nàng cần thắng hai trận nữa mới có thể đứng đầu tiểu tổ.
Đường Tam bước nhanh đến bên cạnh nàng, mỉm cười nói: "Để ngươi chờ lâu rồi. Chúng ta vào thôi."
"Ừ." Mỹ công tử nhẹ gật đầu, cùng hắn sóng vai đi vào bên trong.
"Thật xin lỗi, ca ca." Mỹ công tử nhẹ giọng nói.
"Sao vậy?" Đường Tam kinh ngạc quay đầu nhìn nàng.
"Hôm qua phụ thân ta đến tìm ngươi gây rắc rối, còn để ngươi lập huyết thệ. Ta cũng không biết sẽ như vậy, thật xin lỗi!" Thanh âm Mỹ công tử tràn đầy áy náy.
Đường Tam cười nói: "Ta còn tưởng chuyện gì chứ, hoá ra là chuyện này sao. Không có gì, ta lập huyết thệ trước mặt hắn vốn là chuyện ta nhất định sẽ làm. Như vậy cũng rất tốt, ít nhất người thân của ngươi không phản đối, cũng không lo lắng ta giúp ngươi là có mục đích. Thần phục muội muội thì như thế nào? Đây chính là ta nguyện ý."
"Đừng có nói thần phục như vậy. Ta không thích điều này." Mỹ công tử đột nhiên nghiêm mặt nói.
Đường Tam chậm rãi nói: "Không có việc gì, đừng nghĩ nhiều như thế. Ta biết ngươi sẽ không nô dịch ta, nhưng đã lập huyết thệ thì không thể thu hồi, không phải sao? Ngươi hãy coi đây là tình thương của ca ca dành cho muội muội. Ta thấy chuyện này cũng rất tốt, có thể để ngươi giảm đi chút lo lắng, dù sao tới bây giờ ta vẫn chưa cho ngươi nhìn thấy khuôn mặt của ta, coi như đây là một phần bồi thường."
Mỹ công tử nhìn Đường Tam với ánh mắt phức tạp, mặc dù trên mặt hắn đang mang mặt nạ, nhưng ánh mắt hắn rất sáng, và trong đó, Mỹ công tử chỉ