[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Một kích tất sát


trước sau

Hai tên tuyển thủ Long Phượng cũng đồng thời triển khai công kích. Bọn họ nắm tay nhau, quang mang xanh đỏ hoà quyện vào nhau, hình thành một lốc xoáy xanh đỏ cực lớn. Bởi vì cái gọi là gió trợ lửa, phong hoả tương dung hoá thành lốc xoáy khổng lồ, bao phủ một phạm vi lớn xung quanh.

Trước khi trận chiến này bắt đầu, bọn họ đã quyết định, dù như thế nào cũng không thể để Đường Tam cận thân, thông qua kéo dài khoảng cách để hạn chế năng lực của Đường Tam. Phong Long cùng Bất Tử Hoả Phượng Hoàng đều am hiểu công kích tầm trung và tầm xa, hơn nữa khi phối hợp với nhau thì không đơn giản là một cộng một bằng hai. Bọn họ liên thủ công kích, ngày cả cường giả cấp bậc Yêu Vương cũng không chống lại được.

Chuyện Đường Tam cùng Mỹ công tử sẽ lựa chọn tấn công, bọn họ cũng đã nghĩ đến. Dù sao chỉ có cận thân thì đối phương mới có cơ hội.

Ngân quang loé lên, Mỹ công tử xuất hiện ở ngay trước lốc xoáy phong hoả. Trong tay nàng không còn nắm Khổng Tước Linh, khi Thuấn Di, Khổng Tước Linh đã bị thay thế. Đó là một cây linh vũ màu trắng bạc thon dài, phía trên linh vũ có ba linh nhãn, chính là Thiên Cơ Linh.

Lúc này, đôi mắt của Mỹ công tử đã hoàn toàn chuyển sang màu trắng bạc, nàng như thể là sứ giả không gian. Quang mang màu bạc chân thực lại hư ảo nở rộ trên Thiên Cơ Linh, chồng chéo trên không trung. Mỗi một đạo quang mang đều là vết nứt không gian. Mà khi các vết nứt không gian chồng lên nhau, không gian không chỉ bị xé rách mà còn tạo ra những gấp khúc kỳ lạ. Một kích này vung ra, phía sau Mỹ công tử hiện lên một hư ảnh Khổng Tước to lớn. Đó là một con Khổng Tước đầu đội kim quan, đôi cánh mở rộng, chính là Khổng Tước xoè đuôi. Hư ảnh Khổng Tước cao chừng mấy chục mét trấn áp tất cả không gian xung quanh, chỉ có tầng tầng lớp lớp vết nứt không gian lặng lẽ vạch ra từ trên xuống dưới!

Phía trước lốc xoáy phong hoả mở ra một khe hở, khe hở màu bạc lặng yên nuốt chửng hai nguyên tố Phong và Hoả cuồng bạo, ngạnh kháng chém ra một vết nứt. Không gian gấp khúc không ngừng nổ tung, bùng lên ngân quang chói mắt, vết nứt kia trong thời gian ngắn chậm chạp mở rộng. Mỹ công tử đã dùng thực lực của mình, phá vỡ một khe hở trong công kích của Long Phượng tổ hợp.

Hai tuyển thủ Long Phượng không khỏi kinh ngạc, dù là cường giả Thần cấp cũng khó có thể làm được chuyện này. Quang mang trong mắt họ đại thịnh, không còn dám giữ lại nữa.

Nhưng ngay khi bọn họ chuẩn bị toàn lực thôi động lốc xoáy phong hoả thôn phệ vết nứt không gian của Mỹ công tử thì một đạo kim quang đã đến trước mặt.

Thuấn Di nhanh hơn phi hành, đây là điều chắc chắn. Nhưng ở khoảng cách này, tốc độ phi hành của Kim Bằng Biến cũng không kém bao nhiêu.

Lấy một đấu hai, cho dù có cả Thần Khí Thiên Cơ Linh thì Mỹ công tử cũng chỉ mở ra một vết nứt trong chốc lát. Nhưng chốc lát này đối với Đường Tam đã đủ rồi.

Đường Tam không hề giảm tốc độ, giống như không chút nào sợ lốc xoáy phong hoả sẽ khép lại, bản thân sẽ bị hai loại nguyên tố xé thành mảnh nhỏ. Hắn cứ như vậy mà xông vào. Trong quá trình lao vào, thân thể hắn cấp tốc xoay tròn. Đôi cánh là lưỡi dao sắc bén, hắn giống như một kim luân sắc nhọn chém thẳng vào lốc xoáy phong hoả, cơ hồ trong nháy mắt đã đến trước mặt tổ hợp Long Phượng.

Tất cả đều xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức khán giả chỉ nhìn thấy quang mang lấp loé.

Chỉ có Trình Tử Chanh đang nhìn bọn họ không chớp mắt mới biết rõ, lúc này Đường Tam đang thi triển Kim Sí Phi Phong Trảm mà nàng vẫn luôn khổ luyện. Đường Tam thể hiện ra dù là tốc độ, lực lượng, hay bộc phát đều mạnh hơn nàng không biết bao nhiêu lần. Đó chính là Kim Sí Phi Phong Trảm mang theo Sư Hổ Kim Cương.

Khoảnh khắc Đường Tam lao tới, trên người Mỹ công tử ngân quang lóng lánh, ngay sau đó truyền tống biến mất. Vết nứt được chém ra kia trong chớp mắt đã

khép lại.

"Đinh ----" tiếng va chạm chói tai đột nhiên vang lên.

Tiếp theo đó, lốc xoáy phong hoả trên không trung đã biến mất.

Khán giả có thị lực tốt có thể nhìn thấy ở trong gió lốc, kim quang đã chém trúng người.

Tuyển thủ Phong Long tộc ngăn trước người tuyển thủ Bất Tử Hoả Phượng Hoàng, một quyền đánh ra, nắm đấm cùng tay hắn hoàn toàn được bao phủ bởi lân phiến màu xanh biếc. Mỗi khối vảy rồng đều bộc phát phong bạo kinh khủng, hung hăng va chạm với Kim Sí Phi Phong Trảm đang chém tới.

Thân ảnh màu vàng cơ hồ trong nháy mắt bị bắn ngược bay ra ngoài. Trong khoảnh khắc đó còn có tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên.

Thân thể tuyển thủ Phong Long tộc bất động, lốc xoáy phong hoả ở thời điểm này liền phá toái.

Thân ảnh vàng óng bắn ngược ra xa, ngân quang lấp loé, Mỹ công tử xuất hiện, hai tay tiếp được Đường Tam.

Giờ khắc này, mắt và miệng Đường Tam đều chảy máu, thậm chí ngay cả lỗ tai cũng chảy máu, đôi kim sí bị bẻ gãy, mềm nhũn để xuôi hai bên người. Sau khi Mỹ công tử tiếp được hắn, hắn liền phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt vô cùng nhợt nhạt.

"Ca, ngươi thế nào?" Mỹ công tử đầy hoảng sợ. Nàng tuyệt đối không nghĩ đến, chỉ một lần va chạm đã khiến Đường Tam bị thương nặng như vậy.

Đường Tam lắc đầu, mỉm cười nói: "Ta không sao. Nhiệm vụ của ta đã hoàn thành, còn lại liền giao cho ngươi."

Cho đến lúc này, tuyển thủ Phong Long tộc mới bắt đầu xuất hiện biến hoá.

Hắn dùng tay phải va chạm với Đường Tam. Bắt đầu từ bàn tay, vảy rồng màu xanh biếc dần vỡ nát, sau đó tiếp tục lan tràn đến cánh tay. Khi lớp vảy phá toái, cánh tay, bàn tay của hắn cũng đồng dạng bị phá nát, phạm vi còn tiếp tục mở rộng.

"Oanh ---" một tiếng, toàn bộ cánh tay cùng bả vai bên phải của tuyển thủ Phong Long tộc nổ tung, cũng không biết đã gãy bao nhiêu cái xương sườn. Hắn ta rêи ɾỉ và ngã xuống đất, phun ra một ngụm máu lớn.

Long tộc có sinh mệnh lực rất mạnh, nhưng hiển nhiên là, dù hắn không chết nhưng cũng không còn sức chiến đấu nữa.

Toàn trường xôn xao!

Chẳng ai ngờ rằng trận đấu này lại mở màn với cục diện như vậy.

Chỉ một lần va chạm, song phương vậy mà lưỡng bại câu thương. Đường Tam lấy thương đổi thương, trực tiếp gây cho đối thủ thương tích nặng nề, nhưng đồng thời hắn cũng bị trọng thương, cánh bị gãy, Kim Bằng Biến tương đương bị phế đi. Ít nhất một tháng nữa hắn cũng đừng nghĩ đến sử dụng Kim Bằng Biến.

Cánh của Kim Bằng Biến biến thành từ xương sườn, cánh bị gãy có nghĩa là xương sườn cũng bị gãy, không chỉ một mà là ba cái, tổng cộng hai bên là sáu cái.

May mà chiến tích cực tốt, tên tuyển thủ Phong Long tộc kia còn bị thương nghiêm trọng hơn.

Nếu như đánh giá cẩn thận mà nói, Đường Tam có lẽ vẫn còn sức tái chiến, nhưng tuyển thủ Phong Long tộc khẳng định là không thể tái chiến.

Luận thực lực, ở đây có rất nhiều Yêu Vương, thậm chí là Đại Yêu Vương, đều là cấp bậc cường giả. Nhưng nói về kinh nghiệm chiến đấu, có thể nói không có bất kỳ một cường giả nào ở đây có thể so sánh với Đường Tam.

Khi Đường Tam nhìn thấy đối thủ trận này là tổ hợp Long Phượng thì biết rằng phiền phức lớn rồi. Long và Phượng là điềm lành, kiếp trước của hắn cũng có truyền thuyết này. Long tộc và Phượng tộc trời sinh rất ăn ý, dù hắn và Mỹ công tử cũng có ăn ý nhất định, nhưng khẳng định không thể so sánh với bọn họ.

Huống chi Long tộc, Phượng tộc đều có huyết mạch cấp một cường đại, Phong và Hoả là hai loại nguyên tố có thể hỗ trợ lẫn nhau, đối phương đều là cường giả cấp độ Cửu giai đỉnh phong, bọn họ thật sự không thể so sánh với người ta. 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện