Nếu chỉ dùng thực lực liều mạng, trừ phi Đường Tam không tiếc tất cả thi triển hết các loại huyết mạch, cộng thêm Mỹ công tử toàn lực ứng phó mới có được một chút cơ hội chiến thắng. Mà khả năng lớn là lưỡng bại câu thương, thậm chí khả năng thua trận cũng không hề nhỏ.
Trong tình huống như vậy, chính diện chiến đấu là không khôn ngoan. Vì vậy, suy nghĩ trong lòng thay đổi thật nhanh, cuối cùng Đường Tam đã nghĩ ra một chiến thuật.
Hắn lợi dụng chính là tư duy quán tính của người dự thi. Bình thường khi hai bên mới bắt đầu trận đấu, trong tình huống thực lực không kém quá nhiều, lựa chọn ổn định cục diện, thăm dò rồi tấn công là chuyện thường xảy ra, cơ hồ không ai nghĩ đến sẽ đi liều mạng. Nhưng hắn lựa chọn không tiếc tất cả cho đối phương một công kích cực mạnh.
Vì vậy lúc trước hắn nói với Mỹ công tử, để nàng ở trên tuyến phòng ngự của đối phương mở ra cho mình một khe hở không gian, để cho mình có cơ hội xông vào.
Sau đó hắn đem Kim Bằng Biến cùng Sư Hổ Biến tăng lên cực hạn, toàn lực chém ra một kích.
Hắn toàn lực thi triển Kim Sí Phi Phong Trảm mà không để ý đến sức thừa nhận của đôi kim sí, hơn nữa, hắn còn đem Âm Dương nhị khí quán chú trong đó.
Một kích này có thể nói là một kích mạnh nhất mà Đường Tam có thể phát ra đến thời điểm hiện tại, là một kích không để ý đến thân thể của mình, đem toàn bộ năng lực thôn phệ cùng bài xích thi triển ra.
Luận tu vi, hắn khẳng định không bằng tuyển thủ Phong Long tộc. Người ta là huyết mạch đỉnh cấp, có thực lực Cửu giai đỉnh phong. Nhưng nói về liều mạng, lần này là hắn có chủ ý, còn đối phương chỉ vội vàng ứng chiến nên khẳng định là không bằng hắn. Tất cả đều diễn ra quá nhanh.
Tuyển thủ Phong Long tộc và tuyển thủ Bất Tử Hoả Phượng Hoàng mặc dù đều đánh giá rất cao Đường Tam cùng Mỹ công tử, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến đối phương có thể uy hiếp được mình. Dù sao bọn họ cũng là tuyển thủ hạt giống, là tổ hợp tinh anh được Long tộc cùng Phượng tộc cố ý chọn ra để dự thi.
Phong hoả hỗ trợ là năng lực hạch tâm của bọn họ, gió giúp nhóm lửa, mà lửa làm cho gió mạnh hơn. Cả hai phối hợp, hình thành lốc xoáy gọi là Phong Hoả Cương Khí, có đủ uy lực để dời núi lấp biển.
Khi trận đấu mới bắt đầu bọn họ đã có kế hoạch, vừa lên đã thi triển Phong Hoả Cương Khí để phòng ngự cùng khống chế, tiến hành áp chế đối thủ, không cho Đường Tam bất kỳ cơ hội nào đến gần. Phong Hoả Cương Khí có thể phong toả không gian, không để cho Mỹ công tử phát huy năng lực truyền tống. Bằng vào thực lực áp chế đối thủ đồng thời bổ sung cho nhau, bọn họ hoàn toàn tự tin có thể đánh bại đối thủ trong thời gian ngắn, xác lập vị trí đứng đầu tiểu tổ.
Nhưng mà bọn họ tuyệt không nghĩ tới, Mỹ công tử vậy mà chưởng quản Thần Khí trấn tộc của Khổng Tước Yêu tộc, Thiên Cơ Linh. Dưới sự thôi động của nàng, Thiên Cơ Linh cưỡng ép mở ra một khe hở trên Phong Hoả Cương Khí, mà Tu La kia nhờ khe hở này, toàn lực thi triển xả thân kỹ, không tiếc bản thân bị thương, cưỡng ép xông vào Phong Hoả Cương Khí. Đối mặt với lực lượng cuồng bạo trong nháy mắt, lại không có Phong Hoả Cương Khí bảo vệ và không đề phòng bất ngờ, tuyển thủ Phong Long tộc trực tiếp mất đi sức chiến đấu.
Một đổi một! Đây chính là trực tiếp đổi quân.
Biến hoá như vậy làm các đại quý tộc ở ghế khách quý đều đứng lên. Người chân chính nhìn thấy ảo diệu trong đó không khỏi than thở, cách nhìn Đường Tam cũng có cải biến rõ ràng.
Nếu như nói trước đó Đường Tam không ngừng chiến thắng cường địch còn có phần may mắn, ít nhất trong mắt người xem là như vậy, nhưng lần này chính là lôi đình vạn quân. Hắn thể hiện ra, dù là lực bộc phát hay sự quả quyết, phán đoán tinh chuẩn đều khiến những quý tộc này không khỏi sợ hãi và thán phục. Ngay cả ánh mắt của Khổng Tước Đại Yêu Vương cũng có phần rung động. Bởi vì hắn biết, nếu đổi lại là mình cũng không có khả năng làm tốt hơn Tu La.
Phải biết rằng, xông vào Phong Hoả Cương Khí có nguy hiểm rất lớn, nếu vết nứt không gian do Mỹ công tử tạo ra kéo dài thêm trong chốc lát thì Đường Tam rất có thể sẽ bị cương khí nghiền nát. Sức bùng nổ của Long Phượng, cho dù là cường giả Thần