Sakura trước tiên là nhảy lên một cành cây quan sát, chỉ thấy hồn thú này tựa hồ chính là một con phi xà, phi hành cách mặt đất khoảng trừng ba thước, trên đầu có một cái mào như mào gà, nhìn qua còn có vẻ lớn hơn đầu, đỏ tươi như máu, ngoài ra cái đuôi cũng tương đối đặc thù, trông như hình cái quạt, chiều dài khoảng sáu đến tám thước.
Theo như chỉnh thể quan sát được, có vẻ như một con phong vĩ kê quan xà.
Tốc độ bay tuy nhanh nhưng thân thể có chút không cân bằng, có thể đoán được nó đang bị thương.
Nhưng Sakura cũng không để ý việc này, hồn thú này nếu đã bị thương thì tức là đang có người săn nó, phải biết rằng không có hồn sư nào khi không lại đi gây chuyện cùng hồn thú ngàn năm, cho dù cô không bắt thì nó cũng bị người khác giết.
Nếu hồn thú này đã phù hợp với tiểu Áo, cô cũng không ngại luyện tập thể lực đâu.
Trước tiên nhảy xuống, ước trừng còn cách mặt đất không xa, trực tiếp phun từ trong kẽ tay ra những tuyến chakra bám vào đầu phong vĩ kê quan xà, trực tiếp thu ngắn sợi dây để đến gần, sau đó nhảy lên thân rắn.
Tuy chưa hồi phục hoàn toàn, cũng không thể sử dụng những chiêu phức tạp, nhưng chiêu thức đơn giản như đơn thuần là phóng ra từng tuyến chakra thì không thành vấn đề.
Chỉ vừa chạm một chân lên thân xà, Sakura trực tiếp nắm tay thành nắm đấm, sức lực suy yếu còn sáu phần lực đấm xuống thân xà.
Phong vĩ kê quan xà không chịu đựng được lực đạo này, thân thể khoảng tám thước nặng nề nện xuống, miệng vết thương trên bụng lập tức nứt toạc ra.
Sakura vội nắm lấy đuổi như hình cái quạt, vận năm phần lực để kéo lấy, quất ngược về sau.
Sức của hồn thú này cũng coi như dẻo dai, tuy Sakura dùng ít phần lực, nhưng cũng không tính là ít đối với người khác, hồn thú bình thường có lẽ đã suy yếu kiệt quệ, huống hồ hồn thú này đã bị thương từ sớm, vậy mà vẫn còn sức giãy giụa.
Sakura nắm chặt chiếc đuôi, không biết đột nhiên nghĩ đến cái gì mà lại thả ra.
Phong vĩ kê quan xà cực khổ giãy giụa, suy yếu bay lên phía trước, tốc độ sau khi bị Sakura đánh đã giảm mạnh, nhưng vẫn là cố gắng bay đi.
Sakura nhìn nhìn, không biết vì cái gì mà đột nhiên thấy thương tâm.
Một hồn thú trong giây phút sinh tử còn có thể gắng sức chạy chốn, cô lại vì cái gì mà trong giây phút sinh tử lại chỉ biết khóc?
Sakura yếu đuối lắm, cái tuổi thơ được bên gia đình, được bao bọc bởi cha mẹ nhưng lại không biết quý trọng.
Cô thậm chí còn chính tay phá hủy người mình yêu thương.
Cô muốn xin lỗi người nọ, lại không biết làm cách nào để đối mặt.....
.......thậm chí cô còn không biết người nọ có còn sống hay không.
Sakura bật cười, ánh mắt đỏ hoe, con ngươi đen nháy chợt biến thành màu xanh ngọc lục bảo, mái tóc màu đen trong nháy mắt biến thành màu hồng hoa anh đào, mặc trên