Edit: Hâm Còi
Nghe Bác Diên nói như vậy, Trì Lục giống như không biết nói gì, không nhịn được cười, ngoắc tay với anh.
Bác Diên nhìn theo cử động của cô, cũng không để bụng mà nắm lấy tay Trì Lục.
“Anh không giận thật à?”
Bác Diên nói: “Không có.”
Nói thế nào nhỉ, dù sao thì đó là điều tự nhiên của mỗi người mà.
Không có người đàn ông nào thích một thằng nào đó gọi bạn gái mình là người yêu ơi anh yêu em này nọ hết, nhưng Bác Diên hiểu rõ đó là sức hút của Trì Lục, ở một mức độ nào đó thì đây là cảm xúc anh không mô tả được, vì tồn tại một chút tự hào.
Bạn gái anh có mị lực như thế, được mọi người yêu mến, đó cũng được xem là vận may của anh.
Trì Lục giương mắt nhìn anh, đáy mắt tràn ngập ý cười.
Cô im lặng mấy giây rồi bỗng nhiên ngửa đầu lên chạm vào tai anh: “Thầy Bác.”
“Ừm?” Bác Diên nhìn cô.
Trì Lục nhấp môi dưới, nói từng chữ: “Không có gì, em chỉ muốn nói, em cũng là fan hâm mộ của anh.”
“…”
Bác Diên cười, cố kiềm chế chỉ vuốt tóc mà không cúi xuống hôn cô.
Hai người thân mật tại nơi đông người chẳng nể nang ai, không ít người lén lút nhìn bên phía họ, chỉ một chút cử động nhỏ thôi nhưng đều lọt vào ống kính của giới truyền thông.
Thời gian hoạt động diễn ra không dài, đa số đều nghệ sĩ đều mang đến sự nổi tiếng, nhận vài cái phỏng vấn, quảng cáo cho vài dòng sản phẩm.
Chủ yếu là quảng cáo để tăng tính phổ biến.
Không bao lâu thì đám Trì Lục đi.
Cô vừa lên xe thì tin nhắn điện thoại điên cuồng đến như bão táp, Trì Lục mở điện thoại thì thấy toàn bộ đều là tin của Bác Doanh.
Cô nhíu mày, mở tin nhắn lên xem rồi bật cười.
Bác Diên nhướng mày nhìn cô: “Sao thế?”
“Thầy Bác, anh lên hot search rồi.”
Bác Diên: “…”
Anh liếc qua vài dòng tin nhắn Bác Doanh gửi, im lặng mấy giây rồi hỏi: “Trông anh giống như vệ sĩ?”
“…”
–
Tin nhắn Bác Doanh gửi tới là tin tức hot search.
Có rất nhiều sự kiện ở nước ngoài được trực tiếp trong nước, mà sự kiện khai trương hôm nay Trì Lục tham dự có, đương nhiên sẽ có cư dân mạng chú ý.
Bác Diên vẫn luôn đi bên cạnh cô, mặc dù không phải là áo vest giày da thắt cà vạt nhưng cũng rất nghiêm túc đứng đắn.
Quần tây đen, bên trên là áo sơ mi cùng màu, còn bị Trì Lục ép mặc thêm một chiếc áo khoác dài, nhìn rất anh tuấn và nổi bật.
Trì Lục rất thích anh mặc như thế này, Bác Diên thì không có ý kiến gì, cô thích là được, anh mặc thế nào không quan trọng.
Mặc dù trong nước đại đa số đều biết Trì Lục và Bác Diên nhưng vẫn có một số cư dân mạng không biết, số người đó đều được người khác phổ cập thông tin cơ bản.
Nhưng ở nước ngoài thì khác, ở đây có nhiều ký giả truyền thông và cư dân mạng, họ chỉ biết Trì Lục chứ không biết Bác Diên, khi trông thấy hai người cùng nhau xuất hiện thì cứ cho rằng Bác Diên là vệ sĩ của Trì Lục.
Giờ trên mạng có không ít bình luận về anh chàng vệ sĩ Bác Diên đẹp trai của Trì Lục.
[Người đàn ông bên cạnh Trì Lục là vệ sĩ hả?? Hình như hơi bị đẹp trai luôn á?]
[Không hổ là người mẫu đẹp nhất, cách chọn vệ sĩ cũng là nhìn mặt mà tuyển!]
[Ủa sao mà Trì Lục thân mật với vệ sĩ riêng quá vậy?]
[Vệ sĩ Trì Lục đẹp trai quáaaa!!]
[AAAA Trì Lục hôm nay đẹp vờ lờ!!!]
[Chị em xê ra, tui xí anh vệ sĩ trước.]
[?? Mấy má tỉnh dùm con với, người ta không phải là vệ sĩ, đó là Bác tổng của tập đoàn Bác Hối đó mấy má oiii.]
[???]
Comment này xuất hiện bị cư dân mạng trông thấy, nháy mắt xuất hiện bên weibo.
Trong phút chốc mọi người nhìn comment rồi cười ra nước mắt.
[Bác tổng người ta khí chất tổng tài ngời ngời thế mà mấy má nhìn ra là vệ sĩ hả?]
[Hahahahahahaha cười chết tôi giời ơi =))]
[Bác tổng??]
[Ok coi như là vệ sĩ, thì đó là vệ sĩ riêng của Trì Lục thôi (doge)]
[Bác tổng mà bị các má đánh giá ngang với vệ sĩ?? Bác tổng giận nha.]
[Má! Mấy người toàn chú ý vụ vệ sĩ chứ không ai để ý vì sao Bác tổng đi dự Tuần lễ thời trang với Trì Lục hả, còn xung phong làm vệ sĩ.]
[Cái này rõ như ban ngày rồi còn gì, hai người đang yêu nhao chứ gì, bạn trai đi theo bạn gái tới nơi làm việc thì có gì lầu trên phải xoắn?]
–
Trì Lục nhìn bình luận trên weibo, nghĩ đến câu vừa rồi Bác Diên hỏi, lắc đầu nói: “Sao? Anh không tình nguyện làm vệ sĩ cho em à?”
Bác Diên: “…”
“Không.” Anh nhàn nhạt nói: “Vệ sĩ cho em thì có thể.”
Trì Lục cười, đứng trước mặt anh nhắn trả lời Bác Doanh.
Trì Lục: [Ừ, người nước ngoài cũng không nhận ra anh cậu.]
Bác Doanh: [Vl! Quá là không có triển vọng, anh tớ mà cũng không nhận ra.]
Trì Lục: [Ừa ừa, toàn bộ giới truyền thông với fan bên này đều là đồ bỏ đi.]
Bác Doanh: [Đúng đúng đúng, tớ vừa lượn newsfeed thì thấy mọi người nói anh tớ đi theo cậu ra nước ngoài không phải là Bác tổng của Bác Hối mà là vệ sĩ của Trì Lục, bạn trai của Trì Lục.]
Đọc tin nhắn của Bác Doanh xong, Trì Lục ngẫm nghĩ, quay đầu lại hỏi Bác Diên: “Anh có để ý không?”
“Để ý cái gì?’
Trì Lục chỉ vào màn hình điện thoại, cười nói: “Để ý chuyện người khác nói anh là bạn trai của Trì Lục.”
Giữa hiện thực cuộc sống này thì hầu như không người đàn ông nào thích người khác mang mình ra nói với danh xưng là bạn trai của một người nào đó, bởi vì nghe như thế có cảm giác khá là thấp kém.
Giống như là, nhà gái có danh có lợi, nhà trai chỉ đang ăn bám thôi vậy.
Đối với chuyện này Bác Diên lại chẳng để ý chút nào, tiếng anh bình tĩnh vang lên: “Chẳng lẽ anh không phải?”
“…” Trì Lục nghẹn lời
Bác Diên cười nhìn cô: “Bạn gái anh có tiếng tăm hơn anh, rất tốt.”
Anh thích nhìn cô rực rỡ giữa đám đông, thích cái cách cô đứng giữa ánh đèn spotlight tỏa sáng và rạng ngời.
Nhưng về nhà, cô chỉ là của riêng anh.
Trì Lục nén cười, biết anh thật sự không ngại truyền thông nói hươu nói vượn như thế cũng cảm thấy yên lòng.
“Vậy để bạn gái cố gắng đi làm kiếm tiền nuôi anh.” Trì Lục nhẹ nhàng cười: “Thế nào?”
Bác Diên gật đầu, chút cảm giác ăn bám bạn gái cũng không có, rất thản nhiên nói: “Được.”
Lâm Tĩnh Nghi nghe hai người nói chuyện, thấy vừa vui mừng lại vừa buồn cười.
Cô quay lại nhìn họ, cạn tiếng: “Có muốn studio đưa thông báo chính thức không?”
Trì Lục lắc đầu: “Thôi khỏi ạ, để thuận theo tự nhiên thôi chị, dù sao mọi người đều biết bọn em bên nhau mà, không cần thiết cố ý trả lời.”
Lâm Tĩnh Nghi nhìn Bác Diên.
Anh ừ, chỉ Trì Lục: “Em nghe cô ấy.”
Đoàn người trở về khách sạn.
Hôm nay Trì Lục hoàn thành xong mọi việc, lập tức thay đồ rồi cùng với Bác Diên ra khỏi khách sạn.
Hai người muốn đi hẹn hò.
–
“Trước tiên em muốn ăn gì không?”
Trì Lục gật đầu, nhìn cửa hàng bán kem ven đường: “Em muốn ăn kem ly.”
Bác Diên: “…”
Hai người liếc nhau, Trì Lục nhỏ giọng năn nỉ: “Chỉ lần này thôi mà.”
Bác Diên hết cách, chỉ có thể đi mua cho cô.
Cảm giác ăn kem giữa mùa đông không giống với bình thường.
Trì Lục cầm cây kem ốc quế Bác Diên mua cho cắn một cái, sau đó đưa tới trước mặt anh, mắt sáng rực: “Cắn một cái.”
Bác Diên dừng lại, cúi đầu nhìn nơi cô vừa cắn qua, vươn đầu lưỡi liếm một cái.
Không biết vì sao, rõ ràng chỉ là một hành động bình thường nhưng Trì Lục cảm thấy anh làm có chút tình thú.
Mặt cô nóng lên, vô thức cắn môi.
“Ăn ngon không?”
“Rất ngọt.” Mắt