Tới giờ chiều, cha tôi được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật và chuyển sang khoa chỉnh hình, trùng hợp là Giang Tĩnh Nhã làm y tá ở khoa chỉnh hình, có điều cô ấy lại phớt lờ tôi.Tôi kiếm cớ nói chuyện với cô ấy, cô cũng vẫn tỏ ra dáng vẻ lạnh nhạt, sau khi giúp cha tôi trải ga giường xong, liền quay người rời đi, trước khi rời đi vẫn nhắc nhớ tôi, trưa mai phải nộp số tiền còn lại.Nhìn chằm chằm vào bóng lưng rời đi của cô ấy, tôi dùng giọng bé nhỏ mà chỉ bản thân tôi mới nghe được nói câu cảm ơn.Tiền Long cố ý cười nói: Cô gái này cũng không tồi, nhưng tính cách có chút nóng nảy, muốn theo đuổi cô ấy, cậu nên mua một chiếc quần sịp bằng sắt, không thì cậu sẽ chết sớm đấy, có vẻ cô ấy lớn tuổi hơn chúng ta một chút, nhưng không sao, bây giờ đang thịnh hành tình yêu chị em.“Im miệng đi được không? Tôi thật sự cảm kích người ta.” Tôi đưa tay ra đập lên cánh tay Tiền Long.Tiền Long nói: Sự cảm kích tốt nhất nên dùng thân hình cậu đền đáp, haha.Tôi không quan tâm đến Tiền Long, im lặng nhìn cha tôi đang nằm trên giường bệnh.Có lẽ là do thuốc mê vẫn chưa hết tác dụng, từ khi được đưa ra khỏi phòng phẫu thuật, ông ấy vẫn ngủ miên man, nhìn đầu ông ấy quấn đầy băng gạc, bộ râu xồm xoàm, trong lòng tôi cảm thấy đau nhói.Trong kí ức của tôi, ông ấy vẫn luôn là kẻ lưu manh, từ hồi tôi còn bé, cảnh sát cứ ba ngày một bữa lại đến nhà tôi một lần, nhưng đợi tôi lớn hơn một chút, ông ấy không gây họa gì nữa, nhưng mẹ tôi vẫn bỏ đi.Một người đàn ông đã lớn tuổi, trước giờ chưa từng nghiêm túc làm ăn, bởi vì chân phải bị khập khiễng, không thể làm được việc nặng, ban ngày thì sửa giày hoặc đánh chìa khóa cho mọi người ở trên phố, buổi tối rãnh rỗi sẽ đi đánh bài hoặc đánh mạt chược.Sau khi uống rượu xong sẽ đập bàn khoe mẽ hồi còn trẻ tôi từng oai phong như thế nào, có ai lên tiếng hỏi sao bây giờ lại thảm hại thế này, ông ấy sẽ nổi giận.Nhưng dù gì đó cũng là cha tôi, một giọt nước đào hơn ao nước lã, nhiều năm như vậy chưa từng quản tôi cái gì, cũng chưa từng để tôi chịu khổ, nếu như không phải tôi nghịch ngợm không chịu học hành, tôi biết ông ấy nhất định sẽ để tôi học lên đại học.Bây giờ ông ấy bị người khác bắt nạt thành như thế này, nếu như tôi không làm gì đó, tôi cảm thấy bản thân tôi sống không bằng một con vật.Im lặng vài giây, tôi nhìn Tiền Long nói: “Hoàng thượng, hay là cậu đừng đi với tôi nữa, cậu ở lại đây chăm sóc cha tôi là được rồi.”Tiền Long khoác vai tôi nói: Mơ đi! Cậu bảo tôi uống rượu, đánh quyền với cha cậu còn được, cậu bảo tôi chăm sóc, tôi thật sự không làm được, huống hồ với sức lực yếu ớt đấy của cậu có thể làm được gì, mau đi thôi, chúng ta giải quyết nhanh một chút, giải quyết trong vòng nửa tiếng thôi.Tên nhóc này bình thường trông có vẻ ngốc ngốc, nhưng thực ra không hề ngốc chút nào, tôi định làm gì tiếp theo, cậu ta chắc chắn đã đoán ra được.Không thể nói gì được nữa, tôi đành đem cậu ta đi theo.Đi ra khỏi cửa bệnh viện, Tiền Long theo thói quen rút chìa khóa xe từ túi quần ra nói: Đợi chút, tôi đi lấy xe.Cậu ta ngây người ra mấy giây sau đó ngượng ngùng nói: “Quên mất, anh em của tôi có việc nên mượn xe mấy hôm.”Tôi quay đầu nhìn cậu ta, im lặng mấy giây, sau đó choàng tay qua vai cậu ta nói: “Hoàng thượng, trong vòng một năm, tôi nhất định sẽ tặng cậu một chiếc xe BMW.”Tiền Long ngây người ra, sau đó xua tay cười nói: “Đừng có chém gió nữa, mấy câu thề thốt của cậu tôi coi như miếng cơm với chén rượu thôi. Anh em chúng ta không nói mấy cái này nữa, nhanh lên, gọi xe đi.”Trên đường đến tiệm sửa xe, rảnh rỗi quá nên tôi hỏi Tiền Long, sao lại đối xử tốt với tôi như vậy?“Bởi vì tôi yêu cậu đó.” Tiền Long không nghiêm chỉnh nói, sau đó nhỏ giọng nói tiếp: “Cậu coi tôi như người nhà vậy, nhớ hồi tiểu học, chúng ta đi leo núi Nương Nương, anh trai tôi bận nên không chuẩn bị gì cho tôi, cậu là người chia phần cơm của cậu cho tôi, hồi cấp hai, cậu thấy giày của tôi bị rách, lấy trộm tiền trong nhà mua cho tôi một đôi mới, trở về còn bị cha cậu đánh một trận.”Tôi nghiêng đầu nhìn cậu ta cười nói: “Đúng vậy đó, tôi bị lão Vương đánh thê thảm, còn phải đi khập khiễng nữa mà, hahaha.”Nhắc đến chuyện còn bé, Tiền Long giống như được dịp mở hộp trò chuyện ra, cười toe toét nói: “Cậu còn nhớ lần đó không? Cậu viết thư tình gửi cho Triệu Thảo của lớp ta, bị ban chủ nhiệm bắt được, sau đó trực tiếp gọi điện cho cha cậu, cha cậu đến đá cậu từ cửa lớp phía trước đến cửa lớp phía sau, hình như là đá tận năm cái.”“Vớ vẩn, sao tôi lại nhớ là sáu cái?”“Đừng có cố chấp với tôi, mắt tôi không tốt bằng mắt cậu sao?”Chúng tôi nói chuyện một lúc, không lâu sau đã đến tiệm sửa xe, Tiền Long rút một tờ tiền từ trong giày ra trả tiền xe.Chúng tôi đi thẳng vào trong, đến cửa tiệm, tôi nghiêm túc nhìn Tiền Long, nói: “Hoàng thượng, chút nữa kiểu gì cũng có tai họa