Mau chóng thoát khỏi tầng cảm xúc hỗn độn. Hàn Tâm Kỳ thu hồi ánh mắt bi thương, trở về vẻ lãnh đạm như mọi khi. Hạ Minh Lam cũng bình ổn lại mớ ngổn ngang trong lòng. Không khí có phần ngượng ngập.
Chờ chút đồ ăn được bưng lên. Trên bàn có cháo hải sản, tôm nướng cùng với nhiều loại hải sản chế biến khác nhau. Nhìn cỗ đồ ăn Hạ Minh Lam có chút ngao ngán, nàng ăn nhiều hải sản sẽ bị dị ứng, lúc Hàn Tâm Kỳ chọn nhà hàng hải sản Hạ Minh Lam không tiện từ chối vì sợ làm người ta cụt hứng.
"Nhìn thức ăn không ngon sao?" Biểu tình trên mặt Hạ Minh Lam lộ hết ra ngoài. Rõ ràng là không muốn ăn. Chỉ là một bữa ăn mà khuôn mặt như bị tra tấn cực hình. Khó coi vô cùng.
"Không có! không có!" Hạ Minh Lam vội vàng bưng chén cháo hải sản húp cái rột. Húp xong liền hối hận.
"Coi chừng.. !" Hàn Tâm Kỳ chưa kịp dứt lời thì Hạ Minh Lam buông chén cháo lè lưỡi dùng tay quạt quạt.
"Nóng chết tôi rồi. Ôi cái lưỡi đáng thương của tôi" Hạ Minh Lam nhăn nhó. Mặt ngốc vô cùng.
Đưa tới ly nước Hàn Tâm Kỳ cười tươi. "Từ từ thôi, tôi đâu có uy hiếp cô sao phải vội như vậy!" Nụ cười trên môi Hàn Tâm Kỳ thật sự tự nhiên, nụ cười xuất phát từ đáy lòng làm cho Hạ Minh Lam thơ thẫn. Có phải đây mới là con người thật của Hàn Tâm Kỳ hay không. Nụ cười đó cũng thật ấm áp. Con người cười vui vẻ trước mặt khác hẳn hoàn toàn với tổng tài hàng ngày cô thường tiếp xúc. Hạ Minh Lam mặt ngơ chập 2.
Cố gắng trấn an bản thân, thoát khỏi dòng suy nghĩ của mình, Hạ Minh Lam đón nhận ly nước uống một ngụm. Hướng Hàn Tâm Kỳ ngại ngùng. Dường như từ khi gặp Hàn Tâm Kỳ bao nhiêu chuyện mất mặt đều lần lượt kéo đến.
Bữa cơm cũng êm đềm trôi qua. Do không muốn làm Hàn Tâm Kỳ mất hứng, Hạ Minh Lam ăn rất nhiều. Buổi chiều quả thật sức mạnh hải sản có tác dụng, da bắt đầu ngứa mặt cũng tái mét, Hạ Minh Lam than khóc trong lòng. "CHU MI AAAAAA"
Có việc cần đi ra ngoài, Hàn Tâm Kỳ lướt qua đến bàn thư ký bổng dừng bước. Tinh tế nhìn Hạ Minh Lam khổ sở Hàn Tâm Kỳ có chút lo lắng. Lại gần định hỏi thăm nhưng thấy Hạ Minh Lam da nổi đỏ còn khó thở, Hàn Tâm Kỳ luốn cuốn dìu Hạ Minh Lam vào phòng nghỉ trong văn phòng, gọi cho bác sĩ Hứa lên thẳng phòng giám đốc.
Lấy khăn lau mặt cho Hạ Minh Lam, nhìn khuôn mặt nhăn nhó khó chịu của Hạ Minh Lam, Hàn Tâm Kỳ có chút đau lòng. Nhanh chóng bác sĩ Hứa tới. Tiêm thuốc chống nổi ban cho Hạ Minh Lam rồi đưa thuốc uống dành cho người dị ứng và một lọ thuốc bôi giao cho Hàn Tâm Kỳ dặn dò "Cô Hạ khó thở là do dị ứng hải sản. Chứng dị ứng này ăn ít hải sản sẽ không sao nhưng ăn một lúc nhiều hải sản sẽ rất khó chịu, điển hình là khó thở và nổi mẩn đỏ. Phải uống thuốc và chú ý bôi thuốc thì mới mau khỏi. Không sẽ bị ngứa