Đế Bá

Trước Cơn Bão Tố. (1)


trước sau

Tào quốc, Hoàng Phủ gia, Dược quốc, Bách Luyện thế gia thậm chí là Tinh Hải giáo, đều sẽ cuốn vào bên trong trận phong bạo này, đến lúc đó, Thiên Tùng Sơn, Cự Trúc quốc, đều trốn không thoát! Khi phần đông lão tổ Dược quốc cùng Thiên Tùng Thụ Tổ, Cự Trúc quốc thủ hộ thần linh giết chóc, Thạch Dược giới sẽ đến thời điểm thay đổi triều đại!

Nói đến đây ánh mắt, Phi Vân Tôn Giả mãnh liệt, nói ra:

- Đến lúc kia, những lão tổ Thần Hoàng chôn dưới đất đều chết trận, còn lại tồn tại bất hủ, tuyệt thế Thần Vương, đều là tọa hạ chiến tướng của công tử, đến lúc đó, công tử chúng ta người nào có thể địch?

Nghe được mưu kế khổng lồ như thế, Bạch Vân quán chủ không khỏi sởn hết cả gai ốc, trong lòng hắn may mắn mình nhờ vả vào Diệp Khuynh Thành!

Ở bên trong Dược quốc tổ địa, bên trong một tòa viện đình, lúc này Bạch ma ma đã trở về, sau nàng thu tập được đủ nhiều tình báo, liền lập tức chạy về.

Ở bên trong viện đình, trăm hoa đua nở, Minh Dạ Tuyết hành tẩu ở trong bụi hoa, tinh tế ngắm hoa. Dù trăm hoa đua nở, yêu diễm vô cùng, nhưng mà, cùng mỹ mạo của Minh Dạ Tuyết so sánh, quản chi là trăm hoa nở rộ, đều là ảm đạm phai mờ, Minh Dạ Tuyết nàng liền là đóa hoa xinh đẹp nhất.

- Tiểu thư, Tiên gia Dược Tổ đã xuất thế.

Bạch ma ma gặp được Minh Dạ Tuyết, lập tức nói.

- Cuối cùng vẫn xuất thế a.

Nghe được tin tức này, Minh Dạ Tuyết cũng không ngoài ý muốn, chỉ là nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói ra:

- Cũng không biết lý do xuất thế là cái gì.

- Dược Tổ muốn luyện một lò thọ dược, lão nhân gia ông ta muốn ra đi lại, khôi phục trạng thái một chút, đợi trạng thái khôi phục đỉnh phong, liền trở về mở lô luyện dược.

Bạch ma ma nói:

- Sau khi Dược Tổ xuất thế, liền rời đi Dược quốc, bên trong tôn thất, không người biết hành tung.

- Có phải rời đi Dược quốc hay không, chỉ sợ lão nhân gia ông ta chính mình rõ ràng nhất.

Minh Dạ Tuyết lạnh nhạt nói, phong thái của nàng như thế, tựa như là tiên tử giữa trần thế, để cho người ta không khỏi vì đó mê muội, vì đó say mê.

- Còn có một việc, tiểu thư cần phải lưu ý.

Bạch ma ma nói ra:

- Gần đây Phi Vân Tôn Giả đi vào Dược thành, mười phần sinh động, tiếp xúc bái phỏng không ít người, thậm chí hắn cùng Thác Thế Vương lui tới rất thân.

- Phi Vân Tôn Giả danh xưng là túi khôn của Diệp Khuynh Thành, vì Diệp Khuynh Thành bày mưu tính kế, rất nhiều âm mưu, đều là xuất từ tay hắn.

Minh Dạ Tuyết nói ra:

- Nơi Phi Vân Tôn Giả tới, không có chuyện tốt lành gì phát sinh, hắn sở tác sở vi, đơn giản là muốn đem nước quấy đục. Muốn đục nước béo cò!

- Cái này chỉ sợ là Diệp Khuynh Thành bày mưu đặt kế.

Bạch ma ma nói:

- Diệp Khuynh Thành muốn trở thành Tiên Đế. Dược quốc chúng ta là chướng ngại vật của hắn, tiểu thư cũng là kình địch thông hướng Đế lộ của hắn!

- Diệp Khuynh Thành tay dám luồn vào Dược quốc ta, xem ra, hắn là lòng tin mười phần!

Minh Dạ Tuyết giếng cổ không gợn sóng, nói ra:

- Hắn thật cho rằng hắn nhất định có thể trở thành Tiên Đế sao?

- Tiểu thư có lẽ nên cho Diệp Khuynh Thành một bài học!

Bạch ma ma nói ra:

- Những năm này đến nay, tiểu thư thật sự là quá vô danh, để Diệp Khuynh Thành thật cho rằng mình mới là chân mệnh thiên tử, để hắn cho rằng mình mới là nhân tuyển duy nhất có thể trở thành Tiên Đế.

- Yên tâm đi. Diệp Khuynh Thành không cần ta tới ra tay.

Minh Dạ Tuyết ung dung nói:

- Có Lý công tử thu thập Diệp Khuynh Thành, đó là dư xài, cần gì ta tới ra tay.

- Tiểu thư đối với Lý Thất Dạ là lòng tin mười phần.

Bạch ma ma cũng nhịn không được nói:

- Tiểu thư, tha thứ lão nô lắm miệng một câu. Chẳng lẽ nói, tiểu thư thích tiểu tử họ Lý này?

Minh Dạ Tuyết không khỏi vì đó cười một tiếng, nụ cười này của nàng, có thể nói là khuynh quốc khuynh thành, trăm hoa thất sắc, nàng nhẹ nhàng lắc đầu nói ra:

- Ma ma, coi như ta thích Lý công tử. Lý công tử cũng không nhất định sẽ thích ta.

- Tiểu thư nói gì vậy.

Bạch
ma ma lập tức nói ra:

- Tiểu thư là ta nhìn lớn lên, hỏi thế gian, còn có người nào có thể so sánh được tiểu thư? Hừ, tiểu tử Lý gia chướng mắt tiểu thư? Đó là hắn có mắt không tròng! Có thể lấy được tiểu thư, đó là phúc phận hắn tu luyện ba đời.

- Ma ma, Lý công tử không thể lấy thế gian thường tình đến cân nhắc.

Minh Dạ Tuyết nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

- Trong nội tâm của ta có chỗ nghi hoặc, còn cần hắn chỉ điểm ta một chút.

Gặp tiểu thư thần thái dạng này, trong lòng Bạch ma ma không khỏi nhẹ nhàng thở dài một tiếng, tiểu thư là nàng nhìn lớn lên, tiểu thư là người thế nào, nàng có thể không rõ ràng sao? Nhưng mà, nàng cũng là lần thứ nhất nhìn thấy có nam nhân để cho tiểu thư nàng coi trọng như thế, cảm mến như thế.

Nhớ năm đó, thời điểm Diệp Khuynh Thành gặp tiểu thư một lần, đều kinh động như gặp thiên nhân, vì đó khuynh đảo, nhưng mà, tiểu thư lại nhàn nhạt nhìn tới! Thực sự không rõ, tiểu tử Lý gia này đến tột cùng có ma lực gì, có thể làm cho tiểu thư nàng cảm mến như thế.

- Ma ma, ngươi an bài một chút, ta muốn tiếp kiến Vô Song tổ.

Minh Dạ Tuyết đối với Bạch ma ma phân phó nói.

- Tiểu thư thật muốn lội vũng nước đục này sao?

Bạch ma ma không khỏi nói:

- Tiểu thư, ngươi phải rõ ràng, Dược Tổ ở Dược quốc chúng ta là lão tổ địa vị không phải chuyện đùa.

- Cái này ta tự nhiên rõ ràng.

Minh Dạ Tuyết nói ra:

- Ta hi vọng Dược Tổ có thể biết tiến thối, đó cũng không phải một chuyện tốt.

Bạch ma ma không khỏi nói:

- Tiểu thư, Dược Tổ xuất thế, này quả không đơn giản, hắn xuất thế, cái này nhất định là rất quyết tâm. Nếu như tiểu thư đi gặp Vô Song tổ, làm hư chuyện tốt của hắn, chỉ sợ chuyện này đối với tiểu thư bất lợi. Năm đó Dược Tổ uy danh như long, có thể nói là quyền cao chức trọng. Hơn nữa, Dược Tổ cùng mấy vị lão tổ giao hảo, một khi xảy ra chuyện gì, tiểu thư làm một vị vãn bối, này để tiểu thư ngươi ở vào vị trí cực kỳ bất lợi.

- Dược Tổ quyền vị như long, ta cũng có biết.

Minh Dạ Tuyết nói ra:

- Ta làm như vậy, cũng không phải là vì Lý công tử, mà là vì Dược quốc.

Nói đến đây, Minh Dạ Tuyết dừng một chút, nói ra:

- Mặc dù nói, Lý công tử nhân đơn lực bạc, lấy thông thường mà nói, bằng sức một mình, muốn rung chuyển Dược quốc chúng ta, cái kia nói dễ vậy sao. Đổi lại là người khác, thậm chí có thể nói là người si nói mộng, nhưng, Lý công tử nói, ta lại không cho rằng như vậy.

- Chẳng lẽ nói, một mình tiểu tử Lý gia hắn liền có thể rung chuyển Dược quốc chúng ta?

Bạch ma ma cũng không phải mười phần tin tưởng, nói ra:

- Coi như là có Thiên Tùng Thụ Tổ cho hắn chỗ dựa, cũng không có khả năng rung chuyển Dược quốc chúng ta, Dược quốc chúng ta cũng không phải ăn chay!

Minh Dạ Tuyết nhẹ lay đầu, nói ra:

- Ma ma, không cần lấy thường tình để cân nhắc Lý công tử. Hắn tuyệt đối là kẻ đáng sợ nhất mà ta gặp qua, mặc dù ta nói không ra cụ thể, nhưng mà, trực giác nói cho ta biết, Lý công tử chưa sợ qua người nào, thần cản giết thần, ma cản đồ ma! Dược quốc chúng ta đối địch với hắn, đây không phải cử chỉ sáng suốt.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện