Nếu Dược quốc chúng ta đối địch với Lý công tử, bất luận trận sóng gió này cuối cùng kết cuộc như thế nào, chúng ta đều là bên thua, bên thắng chân chính là Diệp Khuynh Thành.
Minh Dạ Tuyết nhẹ nhàng thở dài nói ra:
- Diệp Khuynh Thành ước gì thiên hạ chiến hỏa liên miên, hắn đã sớm hi vọng loại tồn tại như Dược quốc, Tiễn Long thế gia cuốn vào bên trong đại chiến! Thiên hạ càng loạn, đối với hắn càng có lợi.
- Ý tứ của tiểu thư ta minh bạch.
Bạch ma ma đối với tiểu thư mình mười phần có lòng tin, dưới cái nhìn của nàng, tiểu thư trí tuệ như biển, ít người có thể sánh kịp, nàng vội nói ra:
- Ta cùng với chư lão an bài một chút, để tiểu thư gặp Vô Song tổ.
Minh Dạ Tuyết nhẹ nhàng gật đầu, nói ra:
- Còn có một việc, để Quan Trí Vương đi một chuyến, để Quan Trí Vương chuyển cáo Lý công tử, mấy ngày gần đây hẳn là phong ba nổi lên, cẩn thận một chút là thượng sách.
- Tiểu thư yên tâm, ta nhất định sẽ cho Quan Trí Vương chuyển cáo.
Bạch ma ma lập tức đi chấp hành, không có nửa điểm do dự, cũng không có nửa điểm dây dưa dài dòng.
Mặc dù nói, Bạch ma ma đối với Lý Thất Dạ không chào đón, dưới cái nhìn của nàng, Lý Thất Dạ thật ngông cuồng, quá kiêu ngạo, thậm chí là không đem Dược quốc nàng để ở trong mắt, cái này khiến trong lòng nàng đặc biệt khó chịu.
Nhưng mà, đối với mệnh lệnh của Minh Dạ Tuyết, nàng là không có chút điều kiện nào chấp hành.
Lý Thất Dạ ở trên ngọn núi khô ráo, ngoại trừ đảo gõ một ít gì đó ra, thời gian còn lại hắn liền dùng tới tu luyện.
Sau khi Viên Thải Hà đến, hắn có càng nhiều thời gian tu luyện. Viên Thải Hà làm một trong tứ đại thiên tài dược sư, nàng có chỗ hơn người, liên quan đến dược đạo, rất nhiều thứ nàng đều có thể đứng ngoài quan sát, cho nên, sau khi một chút độc trùng hung vật đến, Viên Thải Hà đều có thể trợ giúp Lý Thất Dạ xử lý.
Ở trong phòng, từng đạo từng đạo thần hoàn của Lý Thất Dạ thư giãn, sau khi chín chín tám mươi mốt đạo thần hoàn giãn ra, sau lưng Lý Thất Dạ trong lúc mơ hồ có một hình bóng đứng ngạo nghễ, một hình bóng đứng ngạo nghễ ở nơi đó như thế, tựa như là Thần Đế, khinh thường vạn giới.
Một hình bóng như thế phù hiện ở sau lưng, tựa hồ, một hình bóng như thế mới là vạn thế chi tôn! Đây là biểu tượng đỉnh cao nhất của Thánh Tôn cảnh giới, cũng chính là Thế Tôn theo như lời tu sĩ nói!
Thế Tôn, có ý tứ vạn thế vi tôn. Đạt đến cấp độ Thế Tôn của Thánh Tôn cảnh giới, cái này đã có thể làm cho Lý Thất Dạ dễ dàng bước vào Thánh Hoàng cảnh giới.
Trên thực tế, lấy đạo cơ của Lý Thất Dạ, lấy ưu thế mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ, hắn có thể ở trong thời gian rất ngắn từ Thánh Tôn cảnh giới xông lên Thánh Hoàng cảnh giới.
Nhưng mà, Lý Thất Dạ không có làm, ở mấy cấp độ phía trước, Lý Thất Dạ có thể như tu sĩ bình thường tu luyện thành, nhưng mà, cấp độ Thế Tôn, Lý Thất Dạ lại chậm rãi mài giũa.
Đối với Lý Thất Dạ mà nói, Thế Tôn cấp, có lý giải không đồng dạng, hắn đối với Thế Tôn cấp này, có thuyết minh không đồng dạng! Chính là bởi vì như thế, hắn ở Thế Tôn cấp hao tốn không ít tâm huyết cùng thời gian đến mài giũa, nếu không, hắn đã sớm xông lên Thánh Hoàng cảnh giới.
Thời gian một khắc một khắc đi qua, mệnh cung chìm vào, thọ luân thu liễm, từng đạo từng đạo thần hoàn biến mất, ở thời điểm này, Lý Thất Dạ mới thở ra một hơi thật dài, đứng lên.
Thời điểm Lý Thất Dạ từ trong phòng đi ra, Tử Yên phu nhân đã ở ngoài cửa chờ lấy, sau khi Lý Thất Dạ ra cửa, nàng vì Lý Thất Dạ phủ thêm y phục, ôn nhu nói ra:
- Thiếu gia, Quan Trí Vương ở bên ngoài phòng chờ đợi, nói là Minh tiên tử để hắn tới bái phỏng thiếu gia, không biết thiếu gia có gặp hay không?
Lý Thất Dạ nhẹ gật
đầu, nói ra:
- Xem ra Dạ Tuyết đã biết là đại nhân vật nào của Dược quốc xuất thủ, chúng ta đi thôi.
Trong sảnh, Lý Thất Dạ gặp được Quan Trí Vương, Quan Trí Vương gặp Lý Thất Dạ, cúi đầu bái một cái, lại một lần nữa cảm kích Lý Thất Dạ cứu được con của hắn một mạng.
- Không biết Dạ Tuyết để ngươi tới truyền tin tức gì?
Sau khi Quan Trí Vương vào chỗ, Lý Thất Dạ chậm rãi hỏi.
- Hồi bẩm Lý công tử, công chúa để cho ta chuyển cáo công tử, một vị Dược Tổ của chúng ta đã xuất thế.
Quan Trí Vương hết sức cẩn thận nói.
Mặc dù Quan Trí Vương không biết nội tình cụ thể trong này, nhưng mà, hắn cũng có thể ẩn ẩn đoán được một hai, trong lòng của hắn rõ ràng, có đại sự phát sinh.
- Cái này ta hiểu được.
Lý Thất Dạ lộ ra tiếu dung, Dược quốc lão tổ xuất thế, đây là bên trong ý liệu của hắn, hiện tại Minh Dạ Tuyết nói có một vị Dược Tổ xuất thế, hắn biết là người ra sao rồi.
- Công chúa còn để cho ta nhắc nhở công tử, ngày gần đây công tử nhất định phải cẩn thận.
Quan Trí Vương nói ra:
- Đặc biệt là người của Diệp Khuynh Thành, nhất định phải cẩn thận một chút, để tránh trúng kế.
Đối với dạng này, Lý Thất Dạ lộ ra tiếu dung, nói ra:
- Quan Trí Vương nói, ta nhất định sẽ ghi ở trong lòng, Quan Trí Vương từ xa mà đến, cũng là khổ cực.
Nhìn lấy bộ dáng Lý Thất Dạ không thèm để ý chút nào, hoàn toàn không để trong lòng, Quan Trí Vương cũng không khỏi vì đó lo lắng, nói ra:
- Gần đây sóng gió nổi lên, biến đổi liên tục, nếu Lý công tử không chê, không ngại vào hàn xá của ta ở chút ít thời gian.
Cử động lần này của Quan Trí Vương có thể nói là một mảnh hảo tâm, hắn yêu cầu Lý Thất Dạ vào ở Vương phủ của hắn như thế, cũng là bởi vì Lý Thất Dạ cứu được con của hắn một mạng.
Quan Trí Vương cũng nhìn ra được, đã có người hướng về phía Lý Thất Dạ mà đi, tình huống gây bất lợi cho Lý Thất Dạ. Nếu Lý Thất Dạ ở trong Vương phủ của hắn làm khách, bất luận là ai, cũng không dám khinh cử dịch động, dù sao, bất luận là ai, đều phải cho Vương Hầu hắn ba phần thể diện, hắn lưng tựa hoàng thất Dược quốc, thâm thụ Dược quốc Thạch Hoàng coi trọng.
- Vương gia một mảnh tâm ý, ta tâm lĩnh.
Lý Thất Dạ cười nói ra:
- Con người của ta làm việc, không thích lùi bước, địch nhân càng mạnh, ta liền càng mạnh. Đã có người muốn tìm ta gây phiền phức, như vậy, liền để bọn hắn tới đi, ta chỗ nào đều không đi, ở ngay chỗ này chờ lấy. Hươu chết vào tay ai, cái này còn không biết đây này!
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, trong lòng Quan Trí Vương cũng không khỏi nhẹ nhàng thở dài một tiếng, không dám khuyên bảo Lý Thất Dạ nữa.
Bất quá, phiền toái nói đến là đến, Quan Trí Vương vừa rời đi, phiền toái liền đến, có một đệ tử của Bách Luyện thế gia đi vào bên ngoài đình viện, tuyên bố muốn gặp Lý Thất Dạ.
- Thiếu gia, đệ tử của Bách Luyện thế gia, sư đệ của Bạch Phát Dược Thần, nói muốn gặp ngươi, hắn có thủ lệnh của sư huynh hắn.
Tử Yên phu nhân hướng Lý Thất Dạ thông báo nói.
- Thủ lệnh của Bạch Phát Dược Thần? Đó là đồ chơi gì?
Lý Thất Dạ không khỏi vừa cười vừa nói.