- Bị ma quỷ ám ảnh!
Lý Thất Dạ lạnh lùng nói.
Tam Quỷ Gia thở dài một hơi, nói:
- Lúc ấy ta thật sự bị ma quỷ ám ảnh, một lòng muốn trở thành Tiên Đế, ham mê quyền lực nên đi lạc lối.
Nói đến đây Tam Quỷ Gia thần thái buồn bã, nói ra:
- Lúc ấy ta nghe đệ đệ nói, hắn đã nghiên cứu phong ấn dưới đất không sai biệt lắm, nghĩ tới một ít truyền thuyết, ta cũng đã được nghe nói qua, truyền thuyết kia đều có liên quan tới lực lượng dưới mặt đất, lực lượng này giúp ta vô địch cửu giới.
- Các ngươi biết rõ kết cục thế nào không?
Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn hắn một cái, nói.
Tam Quỷ Gia nhẹ nhàng thở dài một hơi, nói ra:
- Lúc ấy ta bị ma quỷ ám ảnh, hoàn toàn không có nghĩ nhiều như vậy, thầm nghĩ đạt được lực lượng cường đại, vượt qua Đạp Không Tiên Đế, chịu tải thiên mệnh, thành tựu Tiên Đế.
- Mặc kệ Tiên Đế là người thế nào, bất kể là ma nhân giết người không gớm tay, hoặc là quân tử nhân nghĩa, nhưng mà chưa từng có Tiên Đế nào tu hành bàng môn tả đạo nhận được thiên đạo thừa nhận, có thể chịu tải thiên mệnh, thiên mệnh chỉ có thể do vô thượng đại đạo chịu tải, nếu không ngươi cho dù đạt được lực lượng cường đại cũng khó có thể trở thành Tiên Đế.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nói.
Tam Quỷ Gia cười khan một tiếng, nói ra:
- Lúc ấy ta bại thảm, bị thất bại che mờ hai mắt, không cam lòng thua trong tay Đạp Không Tiên Đế, cho nên không nghĩ quá nhiều, một lòng muốn chiếm được lực lượng dưới đất.
Nói đến đây Tam Quỷ Gia thở dài một hơi, nói ra:
- Sư tôn và chư lão ngay từ đầu không đồng ý, nhưng mà do ta không ngừng du thuyết, cuối cùng nhất sư tôn cũng đồng ý mở phong ấn dưới đất. Không nghĩ tới nghĩ sai thì hỏng hết, mang lại tai họa ngập đầu cho Tẩy Nhan Cổ Phái.
Biết rõ gặp nguy hiểm, chư lão Tẩy Nhan Cổ Phái cuối cùng vẫn đáp ứng, đây đúng là do Tẩy Nhan Cổ Phái thập phần khát vọng lại xuất hiện một Tiên Đế, không hề nghi ngờ, Mục Thiếu Đế là người có hi vọng trở thành Tiên Đế nhất.
- Hừ, các ngươi chỉ biết lực lượng dưới mặt đất cường đại, lại chưa từng nghĩ qua dưới đất phong ấn là cái gì!
Lý Thất Dạ lạnh lùng nói:
- Nếu không Minh Nhân tiên đế và ta làm gì phí nhiều tâm huyết đánh tạo đế cơ kiên cố trên vùng đất này cơ chứ?
Bị Lý Thất Dạ trách móc quát mắng như thế, chuyện này làm cho Tam Quỷ Gia cũng gượng cười vài tiếng, nói ra:
- Lúc ấy ta đã bị quyền lực mê hoặc tâm thần, không nghĩ cẩn thận, chỉ muốn mượn lực lượng cường đại này tranh giành thiên mệnh.
- Hắc, cưỡng ép trời cao, câu được thiên mệnh.
Lý Thất Dạ cười lớn, nói ra:
- Loại chuyện này chỉ tồn tại trong truyền thuyết, năm đó người không thành Tiên Đế, ngươi sau này cũng không có khả năng thành công.
Quỷ Tam Gia thở dài một hơi, nói ra:
- Nếu lúc ấy ta có thể nghĩ được như vậy, cũng không luân lạc tới mức này. Lúc ấy ta một lòng nghĩ phải chiếm được lực lượng dưới mặt đất, liền mở phong ấn ra, thật không ngờ dưới mặt đất lại có đồ vật khác.
Lý Thất Dạ lúc này không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn Tam Quỷ Gia.
Tam Quỷ Gia nói ra:
- Lúc ấy vào thời điểm mở phong ấn, ta mới hiểu được lực lượng dưới mặt đất trừ cường đại ra, còn có những vật khác, nhưng mà đã muộn. Để tránh phiến đại địa này rơi vào tay ma đầu, ta và chư lão cùng liên thủ, hao hết rất nhiều tâm huyết và tinh bích mới có thể trấn áp phong ấn.
- Hừ, ta và Minh Nhân tiên đế xây dựng đế cơ ở nơi này, chính là sợ lực lượng dưới mặt đất đột phá, thật không ngờ lực lượng dưới mặt đất không có đột phá, ngược lại bị phá hủy ở trong tay các ngươi.
Lý Thất Dạ chỉ lạnh lùng nhìn qua Tam Quỷ Gia.
Tam Quỷ Gia lúc này xấu hổ cúi đầu, Mục Thiếu Hoàng cũng nói ra:
- Điều này cũng không thể hoàn toàn trách huynh trưởng, năm đó nếu không phải do ta nhất thời hiếu
kỳ, đánh vỡ bí mật thì đâu có xảy ra cớ sự như thế.
- Cục diện hôm nay là do ta tạo thành, không phải ta bị quyền lực mê hoặc đầu óc, Tẩy Nhan Cổ Phái cũng sẽ không xuống dốc, chư lão cũng sẽ không bị ta làm mệt mỏi, chịu nhiều đau khổ dưới lòng đất.
Tam Quỷ Gia xấu hổ nói:
- Nếu không phải Hắc Long Vương tiền bối năm cái tát cho ta tỉnh táo, chỉ sợ ta cũng không biết chuyện đại nhân.
- Các ngươi không thể trấn áp lão nhân dưới lòng đất lại?
Lý Thất Dạ nhìn Tam Quỷ Gia, nói ra.
Tam Quỷ Gia cười khổ một tiếng, nói ra:
- Ta cùng với chư lão phản công nhiều lần. Nhưng mà đều không thể thành công. Tối đa chỉ bức hắn lui trở về mà thôi, chúng ta không cách nào cải tạo Tiên Đế phong ấn, chỉ có thể thủ tại đó.
Lý Thất Dạ lạnh lùng hừ một tiếng, nói ra:
- Nếu không niệm tình ngươi có công, loại chuyện hư hỏng này ta cũng chẳng quản tới, ta thu thập quán nát một lần, ta chẳng muốn đi thu thập lần thứ hai! Trời tạo nghiệt vẫn có thể sống, người tự gây nghiệt không thể sống.
- Kính xin đại nhân ra tay, trọng phong đại địa.
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Tam Quỷ Gia lập tức vui vẻ, vội vàng phục bái trên đất nói ra.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Phiến đại địa này không phải nói phong ấn là phong ấn, chuyện như thế không phải làm một hai ngày. Năm đó Minh Nhân tiên đế ở nơi này thành lập vô thượng đế cơ, cũng hao phí nhiều tâm huyết và thời gian.
- Ta bây giờ có thể làm chính để cho lão nhân kia chạy trở về đi, đừng trở ra gây sóng gió!
Lý Thất Dạ nói đến đây thì nhìn Tam Quỷ Gia, lạnh lùng nói:
- Về phần phiến đại địa này có phong ấn được hay không, hoặc là hủy nó đi, sau này sẽ quyết định.
- Đại nhân ra tay, là phúc khí của Tẩy Nhan Cổ Phái.
Nghe nói như thế, Tam Quỷ Gia vui vẻ, chuyện này là tâm bệnh trong lòng của hắn, rốt cuộc cũng gỡ bỏ.
Lý Thất Dạ nhìn Tam Quỷ Gia, nói ra:
- Trận chiến năm đó, ngươi có biết hay không?
- Bẩm đại nhân, trận chiến năm đó ta không có tham gia.
Tam Quỷ Gia vội nói:
- Năm đó ta bị ma quỷ ám ảnh. Hắc Long Vương tiền bối tát cho ta tỉnh táo lại. Hắc Long Vương tiền bối chỉ phân phó ta lưu thủ, không nói cái gì khác. Bởi vì ta trấn áp dưới đất, cũng không biết tình huống cụ thể trận chiến năm đó, thời điểm ta đi ra, Hắc Long Vương tiền bối cùng Đạp Không Tiên Đế đã chấm dứt rồi, ta cũng không gặp lại Hắc Long Vương tiền bối, về phần tình huống cụ thể như thế nào, ta cũng không biết.
Lý Thất Dạ trầm mặc một chút, hắn đương nhiên là biết rõ, trận chiến với Đạp Không Tiên Đế, Hắc Long Vương nhất định còn sống, nếu không hắn không có khả năng giết vào Tiên Ma động.
Qua một hồi lâu, Lý Thất Dạ ngẩng đầu lên, nhìn Tam Quỷ Gia nói:
- Ta đi lòng đất một chuyến, giải quyết chuyện này, không nên lưu lại hậu họa.
- Đại nhân ra tay, hẳn là mã đáo thành công.
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, Tam Quỷ Gia đại hỉ, nhanh chóng nói ra.
Lý Thất Dạ và Tam Quỷ Gia rời khỏi Tẩy Nhan Cổ Phái, đi xuống thị trấn dưới Tẩy Nhan Cổ Phái. Sau khi vào trấn nhỏ, Tam Quỷ Gia dẫn Lý Thất Dạ đi vào Di Hồng Lâu.