Đế Bá

Lại Gặp Cuồng Thiểu Thiên Đế (2)


trước sau

Chịu thiệt lớn trong tay Bạch cốt cự vượn, Cuồng Thiểu Thiên Đế vất vả cực khổ cuối cùng giết được nó, gã ôm hận trong lòng. Sau khi lấy được báu vật Cuồng Thiểu Thiên Đế định tìm Lý Thất Dạ, không chém vãn bối như hắn khó xóa bỏ mối hận trong lòng gã.

Thượng Thần Chiến Vương thế gia nghẹn họng:

– Cái này . . .

Thượng Thần Chiến Vương thế gia cũng không biết tình huống bên trên thế nào, vì bốn vị Đại Đế Chiến Vương thế gia trấn phong không gian, bọn họ không thể dòm ngó tình huống bên trong, không biết Lý Thất Dạ và bốn vị Đại Đế ra sao.

Chiến Vương thế gia không tiện tuyên bố với bên ngoài là bốn Đại Đế của họ đã ở đây, dù sao cây to đón gió. Cho dù có người suy đoán được đôi chút nhưng Chiến Vương thế gia sẽ không thừa nhận.

Cuồng Thiểu Thiên Đế quét mắt qua, tìm tòi thiên địa:

– Chiến Vương Thiên Đế có ở đây không?

Ánh mắt Cuồng Thiểu Thiên Đế quét qua các tọa độ của mảnh thiên địa này nhưng không nhìn ra manh mối.

Dù sao bốn vị Đại Đế Chiến Vương thế gia đích thân ra tay trấn thủ không gian, Cuồng Thiểu Thiên Đế chỉ là Đại Đế một Thiên Mệnh, gã không tìm được bóng dáng nhóm Chiến Vương Thiên Đế là hợp lý.

Cuồng Thiểu Thiên Đế không thể tìm ra dấu vết nhưng gã đoán được ít nhiều, Kim Qua dám chịu tải Thiên Mệnh tại đây tức là Chiến Vương thế gia tràn đầy tự tin.

Thượng Thần Chiến Vương thế gia tránh né câu hỏi, mời Cuồng Thiểu Thiên Đế lên núi:

– Đại Đế tạm thời lên núi ngồi chơi không?

– Cũng được, ta cũng không làm khó dễ ngươi

Cuồng Thiểu Thiên Đế trước sau như một bá khí, ánh mắt liếc qua tỏa định một người ở phía xa.

Người đó là Thích Hồn Lâm, nhóm Tề Lâm Đế Nữ theo sau lưng. Không phải đám Thích Hồn Lâm, Tề Lâm Đế Nữ thích góp vui mà vì Kim Qua sắp chịu tải Thiên Mệnh, cơ hội này rất hiếm có với đám thanh niên như nhóm Tề Lâm Đế Nữ.

Nên Thích Hồn Lâm mang theo ba người Tề Lâm Đế Nữ đi xa nhìn từ xa, hy vọng có thể tích lũy chút kinh nghiệm cho ba người, không chừng tương lai bọn họ có cơ hội bước lên con đường đi thông Đại Đế Tiên Vương.

– Dù sao đang rảnh, để ta thánh toán ân oán cá nhân trước đã.

Cuồng Thiểu Thiên Đế rất tùy hứng, gã bỏ lại Thượng Thần Chiến Vương thế gia đạp không nháy mắt đi hướng Thích Hồn Lâm.

Thượng Thần Chiến Vương thế gia không thể phê bình, mọi người đều biết Cuồng Thiểu Thiên Đế kiêu căng và tùy hứng. Nhiều người không muốn dính dáng đến Cuồng Thiểu Thiên Đế vì gã là sát tinh, thường hay làm hỏng việc.

Thấy Cuồng Thiểu Thiên Đế đạp không lên, Thích Hồn Lâm ở chân trời xa cau mày. Thích Hồn Lâm biết chuyện này khó giải quyết tốt đẹp nhưng làm Thượng Thần ba đồ đằng thành bộ, gã sẽ không chạy trốn. Dù gì Thích Hồn Lâm mạnh không thua Cuồng Thiểu Thiên Đế, gã không sợ Cuồng Thiểu Thiên Đế.

Cuồng Thiểu Thiên Đế đứng trên hư không, vẫn là tư thái bao trùm chín tầng trời, khí thế khiếp người:

– Thích Hồn Lâm, chúng ta lại gặp mặt.

Cuồng Thiểu Thiên Đế đứng trên cao nhìn xuóng chúng sinh.

Nhiều người từng gặp gã đã thói quen thái độ ngông cuồng của Cuồng Thiểu Thiên Đế, gã ngông cuồng tùy hứng không phải mới đây, cả đời gã cuồng vọng tự cao như thế. Huống chi Cuồng Thiểu Thiên Đế có tư cách ngông, là một vị Thiên Đế, cho dù chỉ được một Thiên Mệnh thì gã vẫn đứng trên đỉnh thế giới tu sĩ.

– Thiên Đế, lại gặp mặt.

Thích Hồn Lâm từ tốn nói:

– Chẳng lẽ Thiên Đế còn ghi nhớ mãi chuyện cỏn con sao?

Trái ngợc hẳn với Cuồng Thiểu Thiên Đế là Thích Hồn Lâm điệu thấp, tư thái thấp, nhiều lúc nhún nhường. Thích Hồn Lâm xuất thân là tu sĩ nhỏ, chậm rãi đi trên con đường, luôn rất điệu thấp, không giống Cuồng Thiểu Thiên Đế sinh ra là thiên tài, cả đời cao điệu.

Dù Thích Hồn Lâm là người điệu thấp nhưng không phải loại sợ phiền phức. Thích Hồn Lâm không chọc vào rắc rối nhưng cũng không sợ phiền phức.

Cuồng Thiểu Thiên Đế cười to bảo:

– Bổn tọa không phải người hẹp hòi, chuyện vãn bối cứ để nó trôi qua.

Cuồng Thiểu Thiên Đế nói chuyện vãn bối tức là việc gã định ném nhóm Tề Lâm Đế Nữ cho quái thú ăn.

– Hôm
nay bản tọa đến chém tiểu tử họ Lý, hắn đã co đầu rút cổ không ra thì thôi, ngươi và ta luận bàn một chút.

Cuồng Thiểu Thiên Đế cười to nói:

– Hôm nay bản tọa muốn biết là Thượng Thần nhà ngươi lợi hại hay Đại Đế ta vô địch!

Cuồng Thiểu Thiên Đế tuyên bố, đám người có mặt nín thở. Cuộc chiến giữa Cuồng Thiểu Thiên Đế và Thích Hồn Lâm lần trước chưa có kết quả, giờ lại đánh một trận nên hấp dẫn mọi người chú ý.

– Thiên Đế chịu tải Thiên Mệnh, cuộc đời thông minh, thật là thiên chi kiêu tử.

Đói mặt Cuồng Thiểu Thiên Đế khiêu chiến, Thích Hồn Lâm khiêm tốn nói:

– Thích ta chỉ là người tục phàm thai bình thường không đáng gì, sao sánh bằng Thiên Đế vô địch? So sánh với Thiên Đế thì Thích ta mặc cảm không bằng.

Nếu Cuồng Thiểu Thiên Đế muốn gây hấn với vãn bối thì Thích Hồn Lâm chắc chắn không đồng ý, bây giờ Cuồng Thiểu Thiên Đế chỉ khiêu chiến nên Thích Hồn Lâm không xem trọng uy vọng thanh danh cá nhân đã trực tiếp nhận thua.

Nói chung nếu như không có ân oán gì thì Đại Đế Tiên Vương không dễ dàng khiêu chiến người khác, tồn tại như bọn họ đều cố kiềm chế. Ai nấy đều có lai lịch, có chỗ dựa, nhiều khi bọn họ không chỉ đơn giản chiến vì bản thân.

Cuồng Thiểu Thiên Đế thì khác, mặc cho ngươi tự kiềm chế, có trách nhiệm gì. Gã làm vì thích, muốn sao liền làm vậy,

– Thích Hồn Lâm, không thể theo ý ngươi!

Mắt Cuồng Thiểu Thiên Đế sáng rực nhìn Thích Hồn Lâm chằm chằm, cười to bảo:

– Nghĩ tình sinh cùng một thời đại nên bổn tọa có thể tha cho ngươi một mạng, chờ ta đánh bại ngươi rồi chém tiểu tử họ Lý cũng không muốn.

Thấy Cuồng Thiểu Thiên Đế hùng hổ dọa người, một Thượng Thần ở phía xa hét to với Thích Hồn Lâm:

– Thích huynh, sợ gì không chiến? Dương uy cho Thượng Thần chúng ta đi!

Cho tới nay địa vị Thượng Thần không bằng Đại Đế Tiên Vương, dù sao Đại Đế Tiên Vương có Thiên Mệnh, đương nhiên trừ Cổ Thần.

Cuồng Thiểu Thiên Đế là một vị thiên tài tuyệt thế, nhưng gã có một Thiên Mệnh, nhiều Thượng Thần không ngán gã.

Hiện tại Cuồng Thiểu Thiên Đế hùng hổ dọa người, cùng là Thượng Thần, một số người trong lòng không phục mở miệng xúi giục Thích Hồn Lâm đại chiến Cuồng Thiểu Thiên Đế.

Một Thượng Thần khác xúi Thích Hồn Lâm:

– Đúng rồi Thích huynh, sợ gì không chiến?

Thái độ của Cuồng Thiểu Thiên Đế làm một số Thượng Thần khó chịu. Tuy Cuồng Thiểu Thiên Đế là Đại Đế nhưng gã chỉ có một Thiên Mệnh.

Dù Cuồng Thiểu Thiên Đế có tư chất vô cùng, thiên tài tuyệt thế nhưng một số Thượng Thần thầm coi thường. Ghê gớm cỡ nào, thiên phú đến mấy cũng chỉ là Đại Đế một Thiên Mệnh.

Huống chi Cuồng Thiểu Thiên Đế cho tới nay đều là kiêu căng cuồng vọng, tùy hứng ngông nghênh khiến rất nhiều người nhìn không vừa mắt. Nếu không phải Cuồng Thiểu Thiên Đế xuất thân thế gia còn có ba vị Đại Đế, gã là thành viên Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn thì đã sớm có Thượng Thần tới tìm gã rồi.

Cho đến nay địa vị Thượng Thần không bằng Đại Đế Tiên Vương, một vị Thượng Thần giết một Đại Đế sẽ đẩy danh vọng và địa vị của mình lên nấc thang lớn.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện