Trước lực lượng này đừng nói cường giả bình thường,
dù là Thượng Thần cũng phải run rẩy. Trong khoảnh khắc Lý Thất Dạ như
đầu sỏ vô thượng tỉnh lại.
Khi Lý Thất Dạ xòe tay, trời trăng ngần hà xoay quanh đầu ngón tay
hắn. Năm ngón tay chải vuốt thiên vũ vạn trụ, thời gian chảy qua đầu
ngón tay, như thể thời gian cũng trong lòng bàn tay hắn.
Hai địa thành tiên thể, tư thái Cửu Giới Tiên Đế, đây là trạng thái
lúc trước Lý Thất Dạ lên đỉnh Đệ Thập Giới. Lý Thất Dạ phong trạng thái
này vào Thập Nhị Thần Ma, khi trạng thái lại trở về, Lý Thất Dạ nhìn
xuống chư thiên thần ma, tiếu ngạo vạn cổ thiên giới.
– Đây là cái gì?
Trông thấy Lý Thất Dạ nhìn xuống chư thiên thần ma, chưởng chấp vạn
vực Càn Khôn khiến mọi người rung động. Lý Thất Dạ tựa như có đầu sỏ vô
thượng nhập xác.
Thượng Thần cũng không thể nhìn thấu huyền diệu, suy đoán:
– Đây là Đại Đế Tiên Vương nhập thể?
Cuồng Thiểu Thiên Đế dứt khoát ra tay ngay lúc này, gã hét dài:
– Giết!
Cuồng Thiểu Thiên Đế nhìn ra nếu còn để mặc Lý Thất Dạ bùng nổ thì uy lực của hắn sẽ tăng vùn vụt.
Đinh!
Một kiếm chém vạn vực, trong phút chốc Cuồng Thiểu Thiên Đế tam kiếm
hợp nhất điên cuồng chém, kiếm quang chiếu rọi thiên cổ, chiếu sáng Thập Tam Châu.
– Kiếm BÌnh Vạn Cổ.
Cuồng Thiểu Thiên Đế bá đạo kiêu căng, một kiếm quét hết mọi thứ trên đời. Khi kiếm chém ra thì một nửa Thiên Mệnh chiếu sáng, một nửa tràn
ngập huyết quang. Nhát kiếm này cực kỳ khủng bố.
Khi nhát kiếm như thế chém xuống thì chém chết âm dương, chặt đứt
thời gian, bình định năm tháng. Nhát kiếm làm trời trăng vì sao, thậm
chí hư không thành bột phấn, cả chiến trường thành lỗ đen.
Phập!
Có người đỉnh đầu chảy máu ròng ròng. Nhiều cường giả tu sĩ xem cuộc chiến đều bị thương.
Người xem cách chiến trường rất xa nhưng Cuồng Thiểu Thiên Đế nổi
giận chém ra một kiếm vẫn làm nhiều người bị kiếm ý không chỗ không ở
tổn thương. Đám người sợ hãi rút đi, không dám xem trận chiến nữa.
Bùm!
Khi kiếm chém tới, đột nhiên hai bàn tay to vỗ kẹp chặt nhát kiếm.
Bùm!
Đôi tay to đập nát kiếm ý, kiếm cương, kiếm thế. Tất cả tan nát như
cùng lúc đảo ngược, khi tất cả kiếm thế tan vỡ thì tất cả trở về như cũ.
Trừ thấy đôi tay to kẹp đế kiếm ra những thứ khác không thay đổi, làm người ảo giác thời gian quay ngược quá khứ.
Là Lý Thất Dạ ra tay, với phong độ Đại Đế, hai đại thành tiên thể,
trạng thái này là vô địch, muốn chiến với Cuồng Thiểu Thiên Đế Đại Đế có một Thiên Mệnh rất dễ.
Đinh!
Bàn tay to kẹp đế kiếm xoay một cái bẻ gãy kiếm của Cuồng Thiểu Thiên Đế.
Cảnh tượng rung động mọi người, tay không đỡ đế binh, cách làm bá khí biết bao. Bá hơn là tay không bẻ gãy đế binh, bá khí đến không gì sánh
kịp, khó mà dùng ngôn từ để hình dung.
Đó là tiên thiên đế binh, còn là phẩm chất thiên phong, nhưng bây giờ nó bị bẻ gãy, bá khí khiến mọi người rung động không nói nên lời.
Cuồng Thiểu Thiên Đế hoàn toàn biến sắc mặt, kinh hoàng. Ba đế kiếm
hợp nhất, chúng từng cứng rắn va chạm bao nhiêu binh khí, thậm chí từng
va chạm với binh khí của Đại Đế Tiên Vương nhưng ba thanh đế kiếm không
bị mẻ chút nào.
Hôm nay bị một vãn bối tay không bẻ gãy, Đại Đế như Cuồng Thiểu Thiên Đế cũng bị chấn nhiếp, gã hiểu mình đã giẫm phải đinh,
Cuồng Thiểu Thiên Đế lập tức xoay người bỏ đi, Đại Đế mà muốn chạy thì tốc độ siêu nhanh, nháy mắt vượt qua thời không.
Nhưng khi Cuồng Thiểu Thiên Đế xoay người tốn lập tức bị chặn đường,
ma hoàn trên người Lý Thất Dạ khuếch trương trấn phong thời không,
thoáng chốc cắt đứt đường lui của Cuồng Thiểu Thiên Đế. Lúc này thời
không bị trấn phong, không thể trốn đi, trừ phi đánh bại Lý Thất Dạ.
Cuồng Thiểu Thiên Đế biểu tình cực kỳ khó xem nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm.
Lý Thất Dạ nhàn nhã nói:
– Hiện tại muốn trốn cũng không cơ hội.
Cuồng Thiểu Thiên Đế thoải mái, ung dung như thể trước mặt hắn không phải Đại Đế mà chỉ là thứ nhỏ bé không đáng kể.
Đường đường là Đại Đế nhưng bị hậu bối giết không đường trốn, không
gian tĩnh lặng, mọi người thầm hút ngụm khí lạnh. Có chảy mồ hôi lạnh.
Đại Đế dù chỉ có một Thiên Mệnh thì Cuồng Thiểu Thiên Đế vẫn là Đại
Đế, hôm nay Lý Thất Dạ coi rẻ
gã, bị hắn giơ tay nhấc chân giết tới
không đường tốn. Chuyện này bá khí biết bao, chấn nhiếp cửu thiên thập
địa.
Trông thấy cảnh tượng này, Võ Thất há hốc mồm thật lâu không thể khép lại. Lúc trước Võ Thất luôn xưng huynh gọi đệ với Lý Thất Dạ, hiện tại
hắn vung tay trấn sát Đại Đế vậy chẳng phải tương đương gã luôn xưng
huynh gọi đệ với đẳng cấp Đại Đế Tiên Vương sao?
Giờ phút này Võ Thất mới hiểu mình vô tri biết bao, mắt mà không thấy Thái Sơn, mắt mù.
Tề Lâm Đế Nữ khá hơn nhiều, nàng biết Lý Thất Dạ là trùm vô thượng, cảnh tượng trước mắt nằm trong dự đoán của nàng.
Võ Phượng Ảnh anh tư bừng bừng lúc này như một thiếu nữ siết chặt nắm tay, biểu tình hưng phấn, quát to cổ vũ vì Lý Thất Dạ vô địch, đánh mất trái tim vì vô thượng thần tư của hắn.
Thích Hồn Lâm buông tiếng thở dài, lòng vô cùng rung động. Lý Thất Dạ cường đại nằm trong dự tính của Thích Hồn Lâm nhưng không ngờ hắn mạnh
đến mức này.
Lúc này Cuồng Thiểu Thiên Đế đã không có lời nào để nói, chỉ có chiến đến cùng, địch chết hoặc mình mất.
Cuồng Thiểu Thiên Đế rống to, đạo hóa vạn pháp:
– Giết!
Đạo Đại Đế điên cuồng nghiền áp xuống.
Đạo Đại Đế nghiền áp làm không gian tan vỡ. Vô số hư không bị nghiên
thành tinh thể cuối cùng vỡ tát, mảnh vụn bay đầy, tình hình rất đồ sộ.
Lý Thất Dạ không thèm e ngại đạo Đại Đế nghiền áp.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Trấn Ngục thể, Phi Tiên thể bùng nổ. Tốc độ
vượt cực hạn, trọng lực cực nặng tăng vọt tột đỉnh trong trạng thái Cửu
Giới Tiên Đế.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, chỉ một cú đấm đã xuyên thủng đại đạo vạn
pháp, đấm thủng ngực Cuồng Thiểu Thiên Đế. Cuồng Thiểu Đại Đế bị đánh
bay ra ngoài, hộc bãi máu, máu nhuộm trời xanh.
Cảnh tượng quá rung động hồn người, hình ảnh như chững lại. Một vị
Đại Đế nháy mắt bị người đâm thủng ngực, bị người đấm bay, máu nhuộm
trời xanh, còn gì rung động hồn người hơn cảnh tượng đó?
Rầm!
Trước khi rớt xuống đất Cuồng Thiểu Thiên Đế c phát tiềm năng, mười
hai Mệnh Cung nổ nát không gian, tỏa định tọa độ kéo theo gã tốn.
Rầm!
Cuồng Thiểu Thiên Đế định trốn nhưng một cái chân to từ trên trời
giáng xuống đạp nát đại đạo vạn pháp, ngiền nát thời không nặng nề giẫm
lên người gã.
Rầm!
Cả người Cuồng Thiểu Thiên Đế bị đạp lún xuống đất.
Răng rắc!
Nhiều khúc xương của Cuồng Thiểu Thiên Đế bị đạp nát.
Thân hình Đại Đế Tiên Vương cứng còn hơn thần kim tiên thiết nhưng
bây giờ bị cái chân to của Lý Thất Dạ dễ dàng đạp gãy từng khúc xương,
chuyện này rung động hồn người biết bao.
Trông thấy Cuồng Thiểu Thiên Đế bị một cước đạp vỡ từng khúc xương,
biết bao người rùng mình. Tuy chân không đạp lên người bọn họ nhưng tất
cả cùng chung ảo giác bị chân đạp, khiến người toàn thân đau nhức. Nhiều người sợ hãi nhũn chân té xuống đất.
Cuồng Thiểu Thiên Đế rít gào, cố gắng vùng vẫy:
– A!
Nhưng chân to của Lý Thất Dạ như vạn cổ thần sơn đè người Cuồng Thiểu Thiên Đế không cho gã chống cự, mặc gã cố vùng vẫy cũng không làm nên
chuyện gì.