– Đại Đế một Thiên Mệnh mà dám cả ngày nhảy nhót, ngông cuồng kiêu căng.
Lý Thất Dạ nhìn xuống Cuồng Thiểu Thiên Đế bị giẫm ở dưới chân, lạnh lùng nói:
– Trên đời này có nhiều Đại Đế Tiên Vương, đừng nói Đại Đế một Thiên
Mệnh tầm thường như ngươi. Dù là Đại Đế mười hai Thiên Mệnh ở trước mặt
ta cũng phải rụt cổ!
Câu này bá khí không gì sánh được, không chỉ mạc thị chúng sinh mà là
nhìn xuống chư đế chúng thần. Dám khiêu khích cả Đại Đế Tiên Vương mười
hai Thiên Mệnh, siêu mau.
Cuồng Thiểu Thiên Đế hiểu mình thua chắc, gã coi như là nam nhân cương cường, rống to:
– Được làm vua thua làm giặc, không có gì để nó. Có giỏi thì cho ta một nhát.
– Làm gì có chuyện tốt vậy?
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
– Ta đang định giết gà dọa khỉ, đồ ngu nhà ngươi rơi vào tay ta là tự
tìm đường chết. Hôm nay ta muốn bẻ gãy xương ngươi, khiến người khác
hiểu cái gì là có đường đi được, có đường không thể đi!
Nói tới đây giọng Lý Thất Dạ lạnh băng như ma âm đến từ mười tám tầng địa ngục, khiến đám người nghe đều rùng mình rợn tóc gáy.
Phụt!
Lý Thất Dạ nói xong bứt đứt cái sừng mọc trên đỉnh đầu Cuồng Thiểu Thiên Đế.
– A!
Cuồng Thiểu Thiên Đế hét thảm, cái sừng bị rút đi máu chảy ròng ròng, nửa cái đầu bị kéo xuống.
– Ngự hung khí, chưởng cổ binh, thứ này không có gì để chỉ trích.
Lý Thất Dạ ném cái sừng đẫm máu xuống đất, lạnh nhạt nói:
– Nhưng làm Đại Đế, ngươi không nên dẫn ma nhập thể, khiến chính mình
đọa vào ma đạo, khiến máu hắc ám làm bẩn đế huyết của ngươi. Khi đế
huyết không còn thuần túy thì ngươi không có tư cách gọi là Đại Đế.
Lý Thất Dạ dứt lời bứt xuống mấy cái vảy trên người Cuồng Thiểu Thiên Đế.
– A!
Tiếng gào liên hồi, máu phun tung tóe, bị bứt vảy làm Cuồng Thiểu Thiên Đế đau không chịu nổi, gào rú thảm thiết.
Xem một vị Đại Đế bị người đạp dưới đất, bị bứt vảy thì khủng bố biết
bao, khiếp hồn người biết mấy. Người được thấy cảnh này dù là cường giả
hay Thượng Thần đều rùng mình.
Lý Thất Dạ không chút động lòng trước cảnh đó, lạnh lùng nói:
– Máu hắc ám không nên xuất hiện trên thế gian này, đã tới lúc khiến nó tan biến.
Phập!
Một bàn tay to đâm vào người Cuồng Thiểu Thiên Đế rút huyết mạch ra khỏi cơ thể gã. Đó là huyết mạch máu Đại Đế, khi huyết mạch bị rút khỏi cơ
thể người thì nguyên huyết mạch tỏa ánh sáng Đại Đế, trong suốt lấp lánh như dây ngọc.
Nhưng huyết mạch của Cuồng Thiểu Thiên Đế không còn là huyết mạch Đại Đế tinh thuần, huyết mạch Đại Đế vốn nên trong suốt lấp lánh có một nửa
đổi màu, chảy máu đen. Máu đen chảy trong huyết mạch của Đại Đế tựa như
hạt giống ác ma mọc trong huyết mạch Đại Đế.
Đây chính là Huyết Mệnh, Cuồng Thiểu Thiên Đế được đến Huyết Mệnh đã dung nhập vào đế huyết.
Phập! Phập! Phập!
Lý Thất Dạ rút Huyết Mệnh ra khỏi người Cuồng Thiểu Thiên Đế, Huyết Mệnh như cái lưới lần lượt bị rút ra ngoài. Vì Cuồng Thiểu Thiên Đế đã dung
nhập Huyết Mệnh vào đế huyết, khiến máu hắc ám sinh trưởng mỗi góc thân
thể, máu hắc ám thẩm thấu mỗi tấc da thịt.
Nên khi Lý Thất Dạ rút hết máu hắc ám ra thì cơ thể Cuồng Thiểu Thiên Đế bị cắt đứt, bị máu hắc ám cắt nát. Toàn thân Cuồng Thiểu Thiên Đế còn
nối liền nhưng bị máu hắc ám cắt nứt nẻ, từng gợi gân bị máu hắc ám cắt
đứt.
***
Máu hắc ám lần lượt bị rút ra, toàn quá trình rất đau, tiếng gào của Cuồng Thiểu Thiên Đế liên tục vang vọng thiên địa.
Cảnh tượng khiến mọi người rợn tóc gáy. Bao người sợ run cầm cpậ. Người nhạc gan sợ đến mức ngồi bệch dưới đất.
Đây chính là một vị Đại Đế, ai mà ngờ Đại Đế rơi vào kết cuộc như thế,
bị người rút xương rút gân, kết cuộc quá bi thảm cho Đại Đế.
Lý Thất Dạ rút hết máu hắc ám ra khỏi người Cuồng Thiểu Thiên Đế, máu
hắc ám bị rút ra như có sự sống sau khi rời khỏi cơ thể liền trốn đi.
Nhưng bàn tay Lý Thất Dạ chụp xuống đè nó lại.
Bùm!
Đế hỏa của Lý Thất Dạ
phong tỏa thiên địa đốt máu hắc ám.
Xèo xèo xèo!
Máu hắc ám bị đế hỏa đốt cháy phát ra tiếng hét thảm, cảnh tượng khiến người xem rợn tóc gáy.
– Dù ngươi rút xương của ta, rút gân của ta cũng không giết ta được. Miễn Thiên Mệnh còn thì ta bất tử!
Dù rất đau đớn, mặt Cuồng Thiểu Thiên Đế xám trắng nhưng khi gã nói câu đó thì rất là hùng hổ.
– Ta biết.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
– Đây là ưu thế của Đại Đế Tiên Vương, có Thiên Mệnh thì tất cả đều còn, muốn chết cũng khó. Nhưng khi ta xé Thiên Mệnh của ngươi để xem ngươi
có can đảm nói lời đó không.
Cuồng Thiểu Thiên Đế hét to:
– Ha, huênh hoang, muốn xé Thiên Mệnh của ta? Ngươi đừng mơ mộng hão huyền, ngươi có thể xé rách một thời đại sao?
Xé Thiên Mệnh là chuyện cực kỳ khó khăn, cần có lực lượng hủy thiên diệt địa. Nhưng muốn giết chết một vị Đại Đế thì phải hủy Thiên Mệnh của đối phương, đây là cách trực tiếp nhất.
Cùng là Đại Đế Tiên Vương, vì hai bên đều có Thiên Mệnh nên Đại Đế Tiên
Vương mạnh hơn muốn hủy Thiên Mệnh của đối phương thì rất dễ. Nhưng
không có Thiên Mệnh mà muốn xé bỏ của đối phương thì khó khăn.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Cần gì xé Thiên Mệnh của ngươi, thứ tốt như vậy xé nó đi thì lãng phí.
Đinh!
Đầu Lý Thất Dạ rũ xuống một thời đại, thời đại cổ xưa. Nó đâm phập vào Thiên Mệnh của Cuồng Thiểu Thiên Đế.
Xèo xèo xèo!
Pháp tắc hấp thu Thiên Mệnh của Cuồng Thiểu Thiên Đế.
Khi cảm nhận Thiên Mệnh của mình bị xói mòn, Cuồng Thiểu Thiên Đế sợ teo tim:
– Không thể nào!
Trước giờ chưa từng có thứ gì có thể hút đi Thiên Mệnh của Đại Đế, nhưng bây giờ chuyện khủng bố đó thật sự xảy ra trên người gã.
Pháp tắc hút Thiên Mệnh của Cuồng Thiểu Thiên Đế là một trong mười hai pháp tắc của Lý Thất Dạ.
Thiên Mệnh xói mòn ít dần, khi sắp bị hút khô thò Cuồng Thiểu Thiên Đế
cả đời ngông cuồng kiêu căng sợ vỡ mật, gã hét to một tiếng:
– Chiến Vương tiền bối, ta biết tiền bối có ở đây. Xin hãy cứu mạng ta!
Cuồng Thiểu Thiên Đế hét hướng bầu trời cầu Chiến Vương thế gia cứu.
Cho tới nay Cuồng Thiểu Thiên Đế cao ngạo vô cùng, xem thường cúi đầu
trước người. Nhưng giờ phút này Cuồng Thiểu Thiên Đế ngông cuồng kiêu
căng sợ thật, vì nếu mất Thiên Mệnh nghĩa là gã mất hết tất cả.
Đối với một vị Đại Đế Tiên Vương nếu có ngày bọn họ mất đi Thiên Mệnh,
dù sống được cũng mất hết ý nghĩa, mất Thiên Mệnh với Đại Đế Tiên Vương
là sống không bằng chết!
Lúc này Cuồng Thiểu Thiên Đế bất chấp cao ngạo, tự tin, gã cầu cứu Chiến Vương thế gia.
Nhưng bầu trời yên tĩnh, mọi người nhìn trời, nhìn hướng thần sơn, muốn
biết Chiến Vương Thiên Đế có thật ở đây không. Vị Đại Đế truyền kỳ là
người thủ hộ Thiên tộc kiên định nhất.
Cuồng Thiểu Thiên Đế lại hét to:
– Chiến Vương Thiên Đế, xin nghĩ tình đồng tộc, nể mặt ba vị tổ tiên mà cứu mạng ta!
Cuồng Thiểu Thiên Đế cầu cứu, mọi người nín thở nhìn lên trời. Cuồng
Thiểu Thiên Đế là Đại Đế của Thiên tộc, có tin đồn ba tổ tiên Thiên Đế
của Cuồng Thiểu Thiên Đế từng quen thân với Chiến Vương thế gia. Huống
chi trước kia Cuồng Thiểu Thiên Đế bị Quy Phàm Cổ Thần truy sát Chiến
Vương Thiên Đế đã từng ra mặt năn nỉ giúp.