Đế Bá

Thánh Giả Vô Địch (2)


trước sau

Nhưng khi thánh quang của Thánh Nhân bắn lên cao, lực lượng thần thánh cảm nhiễm mỗi người. Trong tích tắc ác nhân cứng đầu đến mấy cũng có giác ngộ buông đồ đao, luồng lực lượng thần thánh sinh ra trong lòng bọn họ, khiến họ xúc động yêu thương sự sống.

Trong phút chốc vô số cường giả tu sĩ vái lạy, quỳ rạp dưới đất. Vô số sinh linh Thanh Châu quỳ vái, sức ảnh hưởng này bắn tới nhiều nơi trong Thập Tam Châu, dù Thập Tam Châu đã quan áp nhưng lực lượng thần thánh vẫn thẩm thấu không gian.

Khi vô số tu sĩ quỳ rạp xuống đất vái lạy, trong lòng bọn họ sinh ra cảm ngộ thánh khiết. Loại cảm ngộ này không ngắn ngủi ngừng lại, nó thậm chí ảnh hưởng bọn họ cả đời. Trước lực lượng thần thánh như vậy, nhiều ác nhân cải tà quy chính.

Vô số sinh linh vái lạy dưới đất tẩm trong thánh quang, lòng mong chờ, hy vọng dấy lên trong lòng mỗi người. Nhiều người rơi lệ đầy mặt, khát vọng sinh mệnh, trân trọng sinh mệnh.

Trong chiến trường, Luân Hồi Hoang Tổ tắm trong ánh sáng thần thánh này, lão không chống cự thánh quang từ Thánh Nhân mà chấp nhận nó, dung chứa nó.

Luân Hồi Hoang Tổ nhắm mắt lại, hưởng thụ thánh quang thấm người, cảm thán rằng:

– Cảm giác này quá tuyệt vời, khiến người suốt đời không quên, ở trong bóng tối mong ước quang minh thế này là cùng. Hèn gì có người rõ ràng ở trong hắc ám dài trăm ngàn vạn năm nhưng khi quang minh phổ chiếu thì vẫn như thiêu thân lao đầu vào lửa hướng tới ánh sáng, dù thiêu đốt trái tim hắc ám trong quang minh cũng không tiéc.

– Nếu không phải vì đạo tâm của ta đã kiên cố thì ta cũng khát khao quang minh, hướng về quang minh, biết rõ nó sẽ đốt cháy mình nhưng không oán không hối hận. Nên ta không trách các tín đồ lao hướng quang minh như con thiêu thân, cũng như một số người ở trong quang minh ngưỡng vọng hắc ám.

Nói tới đây Luân Hồi Hoang Tổ mở hai mắt ra nhìn Thánh Nhân, cực kỳ chân thành nói:

– Bạn già, cảm tạ ngươi, mỗi khi tắm trong thánh quang của ngươi đều nhắc nhở ta còn sống, cảnh tỉnh ta vẫn còn là người sống.

– Ngươi sống quá lâu, nên chấm dứt đi.

Thánh Nhân lạnh nhạt nói:

– Hôm nay để chúng ta kết thúc kỷ nguyên này.

Luân Hồi Hoang Tổ không giận, mỉm cười nói:

– Như ngươi mong muốn, chỉ mong ngươi có thể làm được.

Luân Hồi Hoang Tổ dứt lời trợn trừng mắt, chớp mắt diệt thế. Trong khoảnh khắc đôi mắt Luân Hồi Hoang Tổ hắc ám không gian, đó là một thế giới hắc ám tinh thuần. Nơi đây chỉ có hắc ám, sinh linh nào, tồn tại nào rơi vào thế giới này sẽ mãi mãi không thể trốn thoát.

Đôi mắt hắc ám dù là Đại Đế Tiên Vương liếc sơ cũng sẽ sợ, lòng rung động. Hắc ám như thế đáng sợ nhất trong đời bọn họ từng thấy, cũng là hắc ám thuần túy nhất.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Đôi mắt này bắn ra thập hung, thập hung đến từ hắc ám, mỗi hung là tồn tại có thể nuốt trời diệt đất.

Thập hung không phải sinh linh, chúng nó là háo thân của hắc ám, có hắc ám là chúng nó mãi mãi tồn tại.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, hung bao trùm chiến trường. Có cửu vĩ quỷ hồ chín cái đuôi đánh nát trời, có cổ ạ ma xà nuốt vạn vực, có yểm ma làm ác vạn cổ. Thập chung đến, thiên địa hoang, chúng sinh diệt. Khi thấp hung giá lâm, mỗi hung không thua gì Đại Đế Tiên Vương, chúng nó thậm ch có thể đồ diệt chúng thần.

Đối diện thập hung, Thánh Nhân lạnh lùng hét dài:

– Giết!

Thánh Nhân một bước vượt qua chiến trường, thời gian chảy dới chân lão, một bước qua vạn năm, chớp mắt Thánh Nhân ngược dòng thời gian dài.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thập hung hét dài cùng tấn công. Cửu vĩ quỷ hồ có chín cái đuôi che rợp trời quất, mỗi đuôi dài hủy diệt một thế giới, lực lượng một cái đuôi không gì sánh bằng, không thể ngăn cản.

Cổ dạ ma xà mở miệng nuốt, ăn ức vạn sinh linh, ăn thánh quang. Cái miệng to của nó như cái phễu, thứ gì bị uốt vào từ nay không còn tồn tại.

Thập hung đại ác, cuồng bá không gì sánh được, vô địch cõi đời. Thập hung bạo ngược, có mười Đại Đế Tiên Vương dốc hết sức ứng đối cũng không chắc sẽ chiến thắng.

Nhưng dáng vẻ Thánh Nhân lạnh lùng, nháy mắt vượt qua thời gian, ngược dòng khởi nguyên đến gần thập hung. Cho dù là hắc ám ngập trời cũng không thể ngăn bước chân của Thánh Nhân.

– Giết!

Vượt qua thời gian,
ngược dòng căn nguyên, hai cánh Thánh Nhân chém xuống. Một chiêu tuyệt sát, lạnh lùng vô tình, không cho thập hung cơ hội nào, chém tẳng xuống, vô địch tuyệt đối, lực lượng chém đứt tất cả căn nguyên.

Thánh Nhân vô tình không chỉ nói cho có. Một Thánh Nhân là thần thánh vô thượng, yêu thương mạng sống, từ bi với chúng sinh. Nhưng Thánh Nhân vô tình, hễ ra tay thì chắc chắn tuyệt sát, không có một chút đường cứu vãn.

Thánh Nhân thương xót chúng sinh nhưng không có nghĩa là lòng yếu đuối. Thánh Nhân kiểm soát đại thế, chưởng chấp quang minh, cho nên không có nhi nữ tình trường.

– A!

Một tiếng hét thảm, thánh vũ chém xuống, lạnh băng vô tình. Nhát chém diệt, đầu thập cung bay lên cao, căn nguyên bị chém đứt, dù chúng nó đến từ hắc ám, dù hắc ám trường tồn trên dời nhưng chúng nó không sống được. Chém đứt mạng sống, đi thẳng đến hoàng tuyền, hơn nữa không bao giờ được luân hồi!

Luân Hồi Hoang Tổ cười nói:

– Thánh Nhân vô tình khiến người hoài niệm.

Luân Hồi Hoang Tổ thu vè hắc ám,, bước ra một bước, chớp mắt chuyển đổi thời gian gặp gỡ dòng sông thời gian của Thánh Nhân. Tay như kiếm như búa tùy tay chém ra.

Luân Hồi Hoang Tổ ngâm nga:

– Đạo của ta là vĩnh hằng.

Tay Luân Hồi Hoang Tổ chém ra không có chiêu thức hoa mỹ, không có lực lượng bàng bạc, càng không là hắc ám như trong tưởng tượng, chỉ là nhát chém thành vĩnh hằng.

Nhát chém này không chặt đứt máu thịt, nó xóa sổ ngươi trong thời gian, bóp nát năm tháng. Ví dụ ngươi sống một trăm tuổi nhưng nhát chém nát tuổi thọ, như ngươi chưa từng tồn tại trên đời, thậm chí không có cơ hội sinh ra.

Rầm!

Luân Hồi Hoang Tổ một kích chém trúng thánh vũ của Thánh Nhân, dù thánh vũ tỏa thánh quang ngập trời nhưng bị chém trúng thì ánh sáng mờ tối, thánh diễm thoáng chốc tắt, Thánh Nhân bị tổn hại nặng từ dòng sông thời gian rớt xuống chỗ cũ.

Lực lượng thần thánh của Thánh Nhân bị suy yếu nhiều, thánh quang toàn thân trở nên yếu ớt, mặt trắng bệch.

Đại Đế Tiên Vương trông thấy, nhiều người tim rớt cái bịch. Một kích kia không phải chém thân thể mà quyết đấu trong sông dài thời gian.

Trong quyết đấu đó bị Luân Hồi Hoang Tổ một kích chém trúng tức là bị thời gian giết. Đại Đế Tiên Vương bị chém kiểu đó nếu không chống lại được lực lượng vĩnh hằng thì sẽ bị chôn vùi, như bọn họ chưa từng sinh ra, bị giết từ khởi nguồn.

Kiểu chém giết này khủng bố hơn đồ diệt, thân thể bị đồ diệt còn có cơ hội phản kích, nhưng nếu không đỡ nổi kiểu chém này là thật sự bị hủy diệt.

– Ta nói rồi bạn già, ngươi không đánh lại ta.

Luân Hồi Hoang Tổ trở lại chiến trường, lắc đầu nói:

– Nếu như trước kia ngươi có thể chiến với ta một trận thì bây giờ ta chỉ có thực lực bảy, tám phần vẫn có thể diệt ngươi.

– Này chỉ là bắt đầu.

Thánh Nhân không ngạc nhiên khi thất bại, vẻ mặt thản nhiên nói:

– Ngươi chỉ có tám phần lực lượng trước kia, bây giờ làm nóng người kết thúc, đã tới lúc định thắng thua.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện