Phải biết rằng, muốn làm lão sư của Thiên Thần thư viện đòi hỏi yêu cầu
cực cao, không chỉ là thực lực cường đại, coi như là chỉ cần đạo hạnh mà nói, chỉ sợ cũng cần phải là tồn tại thần cấp mới có tư cách làm lão sư của Thiên Thần thư viện.
Hiện tại Lý Thất Dạ lại là lão sư của
Thiên Thần thư viện, hắn cường đại khó có thể tưởng tượng được. Một
người cường đại tồn tại một mực bên người nàng, nàng vẫn không biết,
tỉnh tỉnh mê mê bang trợ Lý Thất Dạ.
Về phần Nghiêm Trần Sinh
tựu không dám ở lại nơi này. Lúc trước hắn vốn muốn dạy dỗ Lý Thất Dạ
một chút mà thôi, thật không ngờ chính bản thân lại mất hết mặt mũi,
nhưng lại vô pháp hướng Lý Thất Dạ báo thù, quản chi trong lòng của hắn
có oán khí lớn hơn nữa, đều chỉ có thể nuốt vào trong bụng.
Vũ
Thiên Tuyền dẫn Lý Thất Dạ vào Thiên Thần thư viện. Mặc dù nói cửa nam
của thư phòng gần sơn môn nhất, trên thực tế cũng là cách xa nhau vạn
dặm.
Thiên Thần thư viện thật sự là quá lớn, phi hành trên
không, chỉ thấy nơi này có sông lớn chảy quanh, từng ngọn núi ẩn hiện
trong mây, càng có núi lớn chiếm giữ đại địa, các loại cổ thụ thần mộc
che trời, sơn hà trước mắt vô cùng hùng tráng.
Hơn nữa tại phiến sơn hà không ngừng có các cổ lâu xây dựng trên các ngọn núi, ở trong
sơn hà có thêm năm ba thành trì to lớn, ở trong thành trì náo nhiệt vạn
phần, người đến người đi, các buôn bán đủ loại đều có.
Có thể
nói Thiên Thần thư viện không chỉ là một thư viện, nó ở một trình độ như là một đất nước, chỉ bất quá nó là một đất nước có cơ cấu mà thôi.
- Thư phòng chỉ có ba học sinh.
Lúc cùng đồng hành, Vũ Thiên Tuyền nói với Lý Thất Dạ:
- Chẳng biết công tử định như thế nào?
- Ba thì ba.
Lý Thất Dạ thập phần tùy ý, chỉ là lạnh nhạt nói:
- Thời đại thay đổi, tất cả mọi người vội vã tu hành, lại quên mất vài
thứ. Hoặc là thời đại vẫn luôn không thay đổi, thế nhân luôn luôn như
vậy, chỉ vì cái trước mắt.
Nói đến đây, hắn có chút cảm khái.
- Nghe học viện chư lão nói, bây giờ học sinh của thư phòng đích thật là giảm rất nhiều, không bằng trước đây.
Vũ Thiên Tuyền cười khổ một tiếng, nói rằng.
Lại có mấy người nguyện ý chạy tới Thiên Thần học viện đi học lịch sử, học
phong thổ đâu, mọi người đến Thiên Thần học viện cũng là vì tu đạo, cũng là vì học tập công pháp, tu luyện tuyệt học, chạy đến Thiên Thần học
viện để đọc lịch sử, phong thổ, đối với rất nhiều tu sĩ mà nói đơn giản
là lãng phí nhân sinh, lãng phí tinh lực.
- Đây là khác nhau giữa người thường và trí giả. Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Có người hiểu được đạo lý trong đó,. Chư vị Tiên Đế lưu lại một thư
phòng như vậy, cũng không phải chỉ để hậu nhân nhớ lại, cũng không chỉ
để ghi lại tài năng của chính mình.
- Nếu có thể hiểu được phương diện ảo diệu này, sao phải lo kỳ thuật thế gian không học được.
Vũ Thiên Tuyền gật đầu, đồng ý nói như vậy, nàng xuất thân từ Cổ phủ, biết được càng nhiều, nàng nhẹ nhàng nói:
- Quy Phàm cổ thần chính là một cái trong số đó.
Nói tới thư phòng, mọi người đều biết thư phòng ghi chép các loại sự tích
địa phương cửu giới Tiên Đế, bách tộc tiên vương, cũng ghi chép sự tình
mười ba châu, trong mắt rất nhiều tu sĩ thư phòng đó chỉ là một thư khố
mà thôi, chỉ dùng để tán dương công tích vĩ đại của cửu giới Tiên Đế,
bách tộc tiên vương mà thôi, nó cũng không phải một học đường thích hợp
để tu luyện, cho nên rất nhiều học sinh cũng không muốn bái nhập thư
phòng.
Nhưng thế nhân không biết, một quái vật lớn như Thiên
Thần thư viện lưu lại một học đường như thư phòng, hơn nữa đặt ngang
hang với bốn học đường kia, phương diện này là có dụng ý sâu xa của nó,
phương diện này cũng cất giấu ảo diệu mà người bình thường vô pháp hiểu
được.
Quy Phàm cổ thần là một trong số ít người hiểu được điều
đó, sở học suốt đời của Quy Phàm cổ thần dĩ nhiên không phải xuất
thân
từ thư phòng, nhưng hắn cũng phải dựa vào thư phòng mà thiên hạ vô địch.
Quy Phàm cổ thần lúc còn trẻ đã từng ngây ngốc ở trong thư phòng chuyên tâm nghiên cứu, cuối cùng hắn chiếm được bản đầy đủ nhất của" Quy phàm
quyết”, làm cơ sở trợ giúp tương lai hào hùng của hắn.
- Thế nhân tầm thường, tùy bọn hắn thôi. Lý Thất Dạ bình thản, thập phần tùy ý nói.
- Công tử ở thư viện có nhu cầu gì sao? Vũ Thiên Tuyền hỏi.
- Có thể có miếng cơm ăn, ta cũng rất thỏa mãn. Lý Thất Dạ cười cười, nói:
- Về phần những thứ khác, cũng không cần.
Vũ Thiên Tuyền há mồm muốn nói, lại không biết nên nói cái gì cho phải,
tồn tại như Lý Thất Dạ, không có khả năng không lý do chạy tới Thiên
Thần thư viện làm lão sư, tồn tại như hắn không thể nào nhàn rỗi buồn
chán chạy đến Thiên Thần thư viện để giết thời gian.
Về phần Lý
Thất Dạ đến tột cùng là vì sao mà đến, Vũ Thiên Tuyền tựu không đoán ra
được, kể cả Thiên Thần thư viện chư lão cũng vô pháp đoán được.
- Thế nào? Có chuyện gì cứ nói đi.
Thấy Vũ Thiên Tuyền muốn nói lại thôi, Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười hỏi.
- Chư lão muốn hỏi công tử có gì cần, nếu là công tử có vật cần, chư lão có thể giúp công tử tìm kiếm một... hai....
Vũ Thiên Tuyền cẩn thận nói.
- Ta biết.
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, nói:
- Thư viện các lão đầu tử trong lòng hoàn không yên lòng, đối với ta có
chút cảnh giác, vậy cũng là nhân tâm thường tình. Trong đám Thư viện lão nhân, Tu La còn sống không?
- Tu La lão tổ vẫn còn trên đời.
Vũ Thiên Tuyền vừa nghe Lý Thất Dạ một tồn tại như thân minh, trong lòng rùng mình, liền nói.
- Đưa thứ này cho hắn, hắn sẽ biết ta là ai.
Lý Thất Dạ tiện tay đưa cho Vũ Thiên Tuyền một vật, lạnh nhạt nói.
Vũ Thiên Tuyền tiếp nhận vật ấy, tỉ mỉ ngắm nghía một phen, nhưng nàng
nhìn không ra ảo diệu trong đó, nàng tò mò thu hồi, nói rằng:
- Công tử yên tâm, ta nhất định sẽ chuyển cho Tu La lão tổ. Không biết công tử còn cái gì phân phó không?
- Tạm thời không có, để ta an tâm dạy học trò đi. Lý Thất Dạ nở nụ cười một chút, sau đó lại nhìn Vũ Thiên Tuyền, nói rằng:
- Nha đầu, ta biết trong lòng ngươi có nghi hoặc. Không sai, ta đến Thiên Thần thư viện đích thật là tìm kiếm một vật, chỉ bất quá vật ta muốn,
đám lão nhân trong thư viện không giúp được ta, đồ vật này cho dù là đám người Phi Tiên Đế hay Chung Nam Thần Đế cũng không thể tìm hiểu, chớ
nói chi là bọn họ.
Lý Thất Dạ nói thập phần tùy ý, điều này làm
cho trong lòng Vũ Thiên Tuyền run lên một cái, Phi Tiên Đế, Chung Nam
Tiên Đế là tồn tại bực nào, bọn họ chính là Tiên Đế Đại Đế đỉnh phong,
có tư cách khởi xướng chung cực chinh chiến của thế giới này.
Hiện tại Lý Thất Dạ lại nói ngay cả Phi Tiên đế và Chung Nam Tiên Đế cũng
không tham ngộ nổi, phương diện này cất giấu thứ đồ vật ảo diệu kinh
thiên cỡ nào, tuyệt thế vô songcỡ nào.
- Thế nào, Thiên Thần thư viện lúc nào trở nên cẩn thận như vậy?