Nhìn dáng vẻ đã đoán biết trước của Lý Thất Dạ,
trong nhất thời, Sở Thanh Lăng cảm thấy ảo giác, dường như toàn bộ Cuồng Đình đạo thống đều nằm trong tay hắn, ở Cuồng Đình đạo thống hắn là tồn tại chí cao vô thượng.
Bên ngoài khách sạn, mọi người nín thở chờ Sở Thanh Lăng ra tay. Mọi
người có thể tưởng tượng được, khi Sở Thanh Lăng ra tay thì nhất định sẽ hủy nát thiên địa, sợ rằng khách sạn sẽ hóa thành bột mịn.
Rất nhiều người đứng chờ ngoài khách sạn, chờ bão táp ập tới. Mọi
người muốn xem Sở Thanh Lăng đánh tên cuồng đồ Lý Thất Dạ tơi bời hoa
lá.
Thậm chí Trần Thư Vĩ còn treo hẳn nụ cười lạnh lùng trên khuôn mặt.
Hắn đã kết thù lớn với Lý Thất Dạ, coi như hắn không tự tay mần thịt Lý
Thất Dạ, thế nhưng nhìn Lý Thất Dạ bị Sở Thanh Lăng đánh tơi bời thì
cũng cảm thấy sảng khoái.
Còn phần Từ Trí Kiệt, hắn cười mà không phải cười. Người chọc Sở
Thanh Lăng luôn không có kết quả tốt. Thế nhưng hắn thấy tiếc là không
thể cậy được thứ gì hữu dụng từ miệng Lý Thất Dạ. Nếu không hắn có thể
nhờ đó đánh tan Vương phủ, tiến xa hơn trên con đường tranh cướp ngôi vị hoàng đế.
Thế nhưng khi mọi người chờ đợi ngoài khách sạn thì khách sạn cực kỳ
yên tĩnh. Bên trong khách sạn không hề có tiếng động, không hề có động
tĩnh, cũng không hề có bão táp như mọi người dự đoán, Sở Thanh Lăng cũng không giận giữ đánh sập khách sạn hay thậm chí đánh văng cuồng đồ Lý
Thất Dạ lên trời hoặc răng rơi đầy đất như mọi người đã tưởng.
Nhất thời, mọi người nhìn nhau, không ai biết bên trong khách sạn
đang xảy ra chuyện gì. Theo lẽ thường, Sở Thanh Lăng tuyệt đối có thể
quét ngang Cuồng Đình đạo thống, ít nhất trong thế hệ trẻ là như vậy.
Còn Lý Thất Dạ chỉ là một tiểu bối vô danh, mọi người không cho rằng hắn là đối thủ của Sở Thanh Lăng.
Thế nhưng khách sạn vẫn yên tĩnh không có động tĩnh, không hề có dấu hiệu tranh đấu, càng khỏi nói long trời lở đất.
Cũng không biết trôi qua bao lâu, chỉ nghe một tiếng “kẽo kẹt”, chỉ
thấy cửa chính khách sạn mở ra, mọi người vội vàng nhìn vào trong. Tất
cả mọi người nín thở, muốn quan sát tình huống bên trong khách sạn.
Lúc này, một người đi khỏi khách sạn. Người này là Sở Thanh Lăng, nét mặt của nàng bình thường, khí tức nội iễm, không hề có dấu hiệu tranh
đấu. Nàng vẫn trong trẻo như sương tuyết, giống như một đóa hàn mai kiêu ngạo giữa trời tuyết, không thể nhìn ra được manh mối nào.
Từ nét mặt của Sở Thanh Lăng thì dường như không có chuyện gì xảy ra, dường như nàng chỉ thoáng dừng lại bên trong khách sạn mà thôi.
Trong nhất thời, tất cả mọi người bên ngoài khách sạn đều nhìn Sở
Thanh Lăng, mọi người không biết bên trong khách sạn đã xảy ra chuyện
gì.
Sau khi Sở Thanh Lăng ra ngoài thì không nói không rằng, chỉ nhìn tất cả mọi người, sau đó nhẹ nhàng rời khỏi, không muốn nán lại lâu hơn
nữa.
Nhìn Sở Thanh Lăng nhẹ nhàng rời khỏi, tất cả mọi người bên ngoài
khách sạn nhìn nhau. Tại sao Sở Thanh Lăng đang tức giận lại hết giận,
cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?
Lúc này, có ba người rời khỏi khách sạn, là Lý Thất Dạ, Dương Thăng Bình cùng Chu Tư Tĩnh.
Chỉ thấy nét mặt Lý Thất Dạ thong dong, an nhàn thoải mái, giống như
không hề xảy ra chuyện gì. Sau khi ba người bọn họ rời khỏi khách sạn
cũng không nán lại mà cưỡi xe ngựa rờ khỏi, chạy về phía Khuyết Nha Sơn.
Nhìn chiếc bóng của xe ngựa xa dần, mọi người bên ngoài khách sạn mới giật mình tỉnh lại, không ít người rít lạnh, thầm giật mình.
- Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?
Có trưởng lão môn phái không sao đoán được. Sở Thanh Lăng là Binh Mã
Đại Nguyên Soái của Cuồng Đình đạo thống, quyền thế ngập trời, sau lưng
còn có lão tổ chống đỡ, có thể nói không mấy ai ở Cuồng Đình đạo thống
dám đối đầu với nàng.
Hơn nữa, thực lực của chính bản thân Sở Thanh Lăng cũng có thể coi
như không có đối thủ, ít nhất ở Cuồng Đình đạo thống là như vậy.
Bây giờ Sở Thanh Lăng tức giận nhưng lại không gây khó dễ Lý Thất Dạ, mọi người không sao tin nổi.
Ngay cả nhân vật cỡ như Từ Trí Kiệt, Trần Thư Vĩ nếu chọc giận Sở
Thanh Lăng thì cho dù có giữ được
tính mạng thì cũng bị Sở Thanh Lăng
đánh rất thảm.
Thế nhưng Lý Thất Dạ lại bình yên vô sự. Hắn chọc Sở Thanh Lăng tức
giận, nhưng không chỉ không bị thương mà ngay cả Sở Thanh Lăng cũng bớt
giận, nhẹ nhàng rời đi như chưa từng phát sinh bất cứ chuyện gì.
Mọi người rất tò mò, mọi người không biết Lý Thất Dạ đã dùng thủ đoạn gì để dập tắt lửa giận của Sở Thanh Lăng. Mọi người không rõ cuối cùng
Lý Thất Dạ có mị lực như thế nào.
Thấy không có chuyện gì xảy ra, không chỉ Lý Thất Dạ bình yên trở ra
mà ngay cả Sở Thanh Lăng cũng không còn giận, Kinh Sư Thiếu Bảo Trần Thư Vĩ cùng Ngân Hồ Từ Trí Kiệt không khỏi biến sắc.
Trần Thư Vĩ cùng Từ Trí Kiệt đều là một thành viên nằm trong trung
tâm quyền lực Cuồng Đình đạo thống, bọn họ đều biết rõ nội tình của Sở
Thanh Lăng, có thể nói ở Cuồng Đình đạo thống rất ít người khiến Sở
Thanh Lăng cùng Sở doanh phải kiêng kỵ, coi như có thì cũng là cấp bậc
lão tổ. Cuồng Đình đạo thống không có nhiều lão tổ, Lý Thất Dạ tuyệt đối không nằm trong số đó.
Thế nhưng bây giờ Lý Thất Dạ có thể bình yên trở ra, Sở Thanh Lăng
thì không còn tức giận. Như vậy cũng có nghĩa Sở Thanh Lăng không thể
làm gì Lý Thất Dạ. Bất luận Lý Thất Dạ dùng thủ đoạn gì, nói chung, Sở
Thanh Lăng không ra tay với Lý Thất Dạ cũng nói rõ một chuyện, Lý Thất
Dạ có thứ gì đó hoặc thủ đoạn nào đó khiến Sở Thanh Lăng kiêng kỵ.
Nếu như Sở Thanh Lăng không kiêng kỵ thì e rằng Lý Thất Dạ đã bị đánh răng rơi đầy đất, khuôn mặt tầm thường của hắn đã bị đánh thành đầu
heo.
Trước có hoàng hậu Vương Hàm nâng đỡ, giờ có Sở Thanh Lăng kiêng kỵ. Cuối cùng đằng sau người này có bí mật gì?
Lúc này, hai đối thủ cạnh tranh Trần Thư Vĩ cùng Từ Trí Kiệt nhìn
nhau. Lúc này, hai người bọn họ đều có chung một suy nghĩ, đó là lôi kéo Lý Thất Dạ về phe mình.
Dùng lợi ích dụ dỗ cùng được, dùng võ lực cướp đoạt cũng được, nhất
định phải kéo Lý Thất Dạ về phe mình. Lý Thất Dạ nhất định có nội tình
rất kinh người!
Đồng thời, Trần Thư Vĩ cùng Từ Trí Kiệt cũng dự tính nếu như Lý Thất
Dạ không thuộc bất cứ ai trong số bọn họ thì phải hủy diệt hắn. Bất luận dùng thủ đoạn gì cũng phải khiến hắn bốc hơi khỏi thế gian này. Bởi vì
Lý Thất Dạ không thuộc về bất cứ ai trong số bọn họ là một mối nguy
hiểm.
Nếu như Lý Thất Dạ không thuộc về bất cứ ai trong số bọn họ thì cũng
có nghĩa hắn ủng hộ Vương phủ, ủng hộ Vương Hàm. Đã như vậy, Lý Thất Dạ
sẽ trở thành chướng ngại lớn nhất trên con đường trở thành hoàng đế của
bọn họ. Nếu thật là như thế thì bọn họ phải tiêu diệt cản trở Lý Thất Dạ này càng sớm.
Vì vậy, Trần Thư Vĩ cùng Từ Trí Kiệt đều nảy sinh ý định giết người.
Khuyết Nha Sơn không phải là một ngọn núi mà là một dãy núi to lớn,
giống như một con cự long nằm nghỉ trên mặt đất. Bên trong dãy núi này,
núi non chập trùng, có đỉnh núi chọc thủng vào mây xanh, nhìn từ xa,
tuyết trắng mênh mang, giống như một ngọn núi tuyết khổng lồ. Cũng có
khe núi vô cùng rộng lớn, hệt như có thể chứa đựng cả một thế giới, sâu
không thấy đáy...