Lý Thất Dạ cười nhạt, nói rằng:
- Trong mắt ta không có bí mật gì cả, vừa nhìn là biết. Chuyển tiếp
đại đạo không hề có chuyện thập toàn thập mỹ. Vấn đề của ngươi nói lớn
không lớn, nói nhỏ không nhỏ, cần phải ôn dưỡng, cần phải tưới nhuần!
Chỉ có như vậy thì vết thương tí tẹo này mới khép lại. Vì vậy ngươi mới
cần Huyết Nhân Sâm, Huyết Ngân Sâm ngàn vạn năm thì càng tốt! Đây mới là mục đích mà ngươi đến Khuyết Nha Sơn!
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Sở Thanh Lăng ngơ ngác. Trong chớp mắt, nàng cảm thấy đứng trước Lý Thất Dạ nàng không hề có bí mật. Trong ánh mắt
của Lý Thất Dạ, nàng dường như trần truồng, không có bất cứ thứ gì có
thể giấu giếm được cặp mắt của Lý Thất Dạ. Điều này làm nàng lạnh gáy,
theo bản năng lùi về sau mấy bước.
- Mọi người tới Khuyết Nha Sơn, ai mà không phải vì Huyết Nhân Sâm!
Sở Thanh Lăng hừ nhẹ, khi nói câu nói này, nàng có phần chột dạ.
Lý Thất Dạ không khỏi mỉm cười, gật đầu nói:
- Đúng, ngươi nói không sai. Không ít trưởng lão môn phái, con cháu
thế gia tới Khuyết Nha Sơn là vì cây Huyết Nhân Sâm vừa xuất thế, ngươi
cũng tới đây vì Huyết Nhân Sâm. Thế nhưng yêu cầu của ngươi khác hẳn với bọn họ. Tuy nhiên, cũng có người không phải tới vì Huyết Nhân Sâm, nếu
không, cái gọi là Thượng bộ, Thánh viện, Sở doanh sẽ không kéo quân đoàn tới Khuyết Nha Sơn này. Vì một cây Huyết Nhân Sâm, có cần phải gióng
trống khua chiêng như vậy sao?
- Không tới vì Huyết Nhân Sâm?
Vừa nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Dương Thăng Bình cũng thấy giật mình.
Trước đó hắn cũng cảm thấy không khí có phần quái lạ. Dù sao vì một
cây Huyết Nhân Sâm, có cần kéo quân đoàn tới đây không? Thật giống như
muốn khai chiến, tất cả mọi người dường như đang đề phòng cái gì đó.
Bất luận Thượng bộ hay Thánh viện, bọn họ đều muốn đóng quân ở nơi
này, hơn nữa còn là tư quân nghe theo mệnh lệnh của bọn họ. Những quân
đoàn này đều xuất thân từ môn phái thế gia của bọn họ, trung thành với
bọn họ, nghe theo mệnh lệnh của bọn họ!
Có thể nói, Thượng bộ cũng vậy, Thánh viện cũng vậy, hễ là đội ngũ
hơi mất khống chế, bọn họ sẽ không kéo tới Khuyết Nha Sơn đóng quân.
Quân đoàn bọn họ kéo tới Khuyết Nha Sơn đều là quân đoàn đáng tin trăm
phần trăm.
Hành động này hệt như muốn khai chiến. Những quân đoàn này đều là sức mạnh trung kiên của bọn họ, tuyệt đối trung thành với bọn họ. Dường như bọn họ đang mưu mô điều gì đó ở Khuyết Nha Sơn này.
- Ngươi tới đây vì Huyết Nhân Sâm, thế nhưng Thượng bộ, Thánh viện lại không phải tới đây vì Huyết Nhân Sâm.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói ung dung:
- Nếu như ta đoán không sai thì bọn họ tới đây vì một món chân khí của Cuồng Tổ!
- Thủy khí!
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Dương Thăng Bình không khỏi rùng mình.
Thủy khí là một món binh khí chấn động lòng người. Cuồng Đình đạo
thống từng xuất hiện mấy vị Chân Đế, vậy nên Cuồng Đình đạo thống có
không ít binh khí Chân Đế. Chẳng hạn như Sở doanh, bọn họ có được binh
khí Chân Đế mà Sở Cuồng Đế để lại.
Còn phần thủy khí thì Dương Thăng Bình không biết được, bởi vì thời
gian quá lâu, rất nhiều chuyện tiểu nhân vật như Dương Thăng Bình không
có tư cách tiếp xúc. Dương Thăng Bình không rõ Cuồng Tổ có để lại binh
khí hay không, thế nhưng hắn nghe được một vài tin đồn. Đồn rằng, Cuồng
Tổ có để lại một món binh khí. Còn phần lời đồn là thật hay giả thì
Dương Thăng Bình không biết, coi như thật sự có thủy khí thì hắn cũng
không có tư cách tiếp xúc.
- Vớ va vớ vẩn!
Lý Thất Dạ nói vậy, Sở Thanh Lăng hừ lạnh, phủ nhận ngay.
“Bốp ---” Lý Thất Dạ vỗ mạnh vào mông Sở Thanh Lăng, nói rằng:
- Nha đầu, nói dối trước mặt ta không phải là thói quen tốt.
- Ngươi.
Sở Thanh Lăng hét lên, nhảy bật lên giống như con mèo bị đạp đuôi,
mặt đỏ chót, căm tức nhìn Lý Thất Dạ, tức giận nghiến răng nghiến lợi.
- Ngươi có tin lần sau ngươi còn dám nói dối thì ta sẽ cởi sạch ngươi rồi quăng ra đường cái hay không.
Lý Thất Dạ nói chậm.
- Ngươi.
Sở Thanh Lăng tức ói máu, mặt mày đỏ chót. Nào ai dám nói chuyện với
nàng như thế, thế nhưng người đàn ông trước mắt này lại nói một cách
đường hoàng, nói một
cách tự nhiên thong thả.
- Ta nói thật.
Lý Thất Dạ nói thờ ơ:
- Cuồng Tổ thật sự để lại cho hậu thế một món binh khí cực kỳ nghịch
thiên. Đáng tiếc, sau này các ngươi đã làm mất. Về phần các ngươi làm
mất như thế nào thì ta sẽ không nói, thế nhưng, món binh khí này còn ở
bên trong Cuồng Đình đạo thống, ngay bên trong Khuyết Nha Sơn. Vì vậy
lần này không chỉ đơn giản là vì Huyết Nhân Sâm xuất thế thôi đâu.
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Sở Thanh Lăng bàng hoàng. Chuyện này không
nhiều người biết, ít nhất hiện tại là như vậy. Chỉ có những người có địa vị rất cao ở trong bốn thế lực lớn Thánh viện, Thượng bộ, Sở doanh,
Vương phủ mới biết mà thôi.
Thế nhưng Lý Thất Dạ lại biết rất rõ, vì vậy Sở Thanh Lang nhất thời bàng hoàng khó hiểu, nhìn Lý Thất Dạ nói rằng:
- Hoàng hậu nương nương nói với ngươi?
Chuyện này chắc hoàng hậu Vương Hàm cũng biết, chắc là Vương Hàm nói chuyện này với Lý Thất Dạ.
- Sợ rằng khi ta biết chuyện này thì các ngươi vẫn còn chưa hay biết Khuyết Nha Sơn đang xảy ra chuyện gì.
Lý Thất Dạ không khỏi mỉm cười.
Lý Thất Dạ thừa kế ký ức của lão đầu, nắm giữ mọi pháp tắc của lão
đầu. Ở trong Cuồng Đình đạo thống này, có chuyện gì có thể thoát khỏi
cặp mắt của hắn chứ?
Chuyện này cần gì Vương Hàm nói cho hắn chứ? Khi Lý Thất Dạ biết được chuyện này thì người khác còn chưa hay biết gì cả.
Còn phần Dương Thăng Bình thì đã bị tin tức này làm khiếp sợ. Nghe
đồn Cuồng Đình đạo thống có một món tổ khí, không ngờ lời đồn này lại là thật. Càng rung động hơn đó là, Cuồng Đình đạo thống đã làm mất tổ khí, hơn nữa tổ khí bây giờ đang ở bên trong Khuyết Nha Sơn.
Tổ khí nha... đây là thứ làm con người ta chấn động. Nếu như để người khác biết thì vô số người ở Cuồng Đình đạo thống sẽ phát điên vì thứ
này. Lúc này Dương Thăng Bình đã hiểu lý do vì sao Thánh viện, Thượng bộ lại kéo quân đoàn tới đây đóng quân.
Bọn họ muốn biến thiên. Khi tổ khí xuất hiện, e rằng sẽ chém giết
long trời lở đất, Khuyết Nha Sơn sẽ trở thành một bãi chiến trường kinh
khủng. Bất kỳ môn phái hay truyền thừa nào cũng sẽ vì thứ này mà tranh
giành bể đầu chảy máu.
Bất luận Thượng bộ, Thánh viện hay Sở doanh. Chỉ cần có một môn phái
truyền thừa có được tổ khí, như vậy sẽ hoàn toàn thay đổi cách cục của
Cuồng Đình đạo thống, làm chủ Hoàng Đình cũng không còn là chuyện quá
khó khăn!
Trong giây lát, Dương Thăng Bình sợ hãi. Thánh viện, Thượng bộ, Sở
doanh đều tới rồi, lúc này chỉ thiếu mỗi mình Vương phủ. Cũng không biết hoàng hậu Vương Hàm có thể tiếp tục cầm quyền Vương phủ hay không. Nếu
như Vương Hàm thất thế thì tình hình nghiêm trọng rồi.
Sở Thanh Lăng giật mình nhìn Lý Thất Dạ. Nàng giật mình không phải vì tổ khí mà bởi vì Lý Thất Dạ biết được mọi chuyện, dường như không có
thứ gì có thể trốn khỏi cặp mắt của hắn, dường như tất cả mọi thứ đều
nằm trong lòng bàn tay của hắn.