Đây chỉ là thiên địa tinh hoa cùng sức sống dựng lại bản nguyên mà thôi, không phải là đảo ngược thời gian. Vì vậy, sông ngòi đồi núi có thể tái tạo, thế nhưng phàm nhân đã chết, môn phái truyền thừa bị diệt thì đã không còn tồn tại nữa.
Thế nhưng, đối với Chu Tương võ đình thì đây chính là kết quả tốt nhất trong xấu nhất rồi. Chỉ cần thế giới này vẫn còn thì tương lai còn đó rất nhiều cơ hội.
Nhìn thấy cảnh tượng này, vô số tu sĩ Chu Tương võ đình cảm xúc phức tạp. Có người kích động nước mắt đầy mặt, có người không ngừng xuýt xoa, cũng có người mừng rỡ như điên...
Trăm vạn đại địa, ngàn vạn sinh mệnh tan thành mây khói. Vui mừng đó là, vùng đất này đã khôi phục lại như cũ, ít nhất cũng khiến cho người ta còn cảm thấy có hi vọng sống sót, tương lai tràn trề hi vọng.
Trong thời gian ngắn, vô số tu sĩ Chu Tương võ đình thở dài thậm thượt. Suýt chút nữa thì Chu Tương võ đình đã biến thành tro bụi.
Long Tượng Võ Thần chết rồi, đệ nhất cường giả Vạn Thống Giới đã tan thành mây khói. Thế nhưng cuối cùng hắn cũng để lại tài sản vì Chu Tương võ đình, vì tông môn của mình. Hắn lấy tính mạng của mình để bù đắp cho lỗi lầm của mình.
Nhất thời, vô số tu sĩ Chu Tương võ đình thở dài. Long Tượng Võ Thần cuối cùng cũng đã hi sinh chính mình.
Bất kể như thế nào, trong lòng mọi người, Long Tượng Võ Thần cũng là lão tổ lợi hại nhất của Chu Tương võ đình.
- Tất cả đều trở lại bản nguyên.
Lý Thất Dạ nhìn ngàn vạn dặm xích địa hóa thành ốc đảo, nói lạnh nhạt:
- Cho dù có là tâm ma đi nữa, thì sao không phải là một phần của thế giới này chứ?
Trên thực tế thì đúng là như vậy. Năm đó tâm ma chính là một phần của Vũ Tổ, mà Vũ Tổ đã dùng vô số tâm huyết để rèn đúc Chu Tương đạo thống, hơn nữa còn trấn áp tâm ma của mình trong đạo thống này. Vì vậy tâm ma đã trở thành một phần của Chu Tương võ đình. Xét về mặt nào đó, hắn cùng Chu Tương võ đình không thể tách rời nhau.
Vì vậy lần này Lý Thất Dạ không chỉ trả lại thiên địa tinh hoa cùng sinh mệnh, mà khi luyện hóa tâm ma Vũ Tổ cũng đã để hắn quay ngược bản nguyên. Hắn là một phần của Chu Tương võ đình, vì vậy sức mạnh của hắn cũng quay về lòng đất, tẩm bổ từng tấc đất của vùng thế giới này. Hắn bị thiêu đốt, hòa tan vào trong đạo thống này.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, vô số tu sĩ trầm mặc, thiên địa lập tức yên tĩnh lại, vô số người cảm thấy rung động.
Mọi người cảm thấy rung động, cảm xúc ngổn ngang. Khiến bọn họ rung động không chỉ có Lý Thất Dạ vô địch, mà còn có sự hi sinh của Long Tượng Võ Thần cùng Chu Tương võ đình suýt nữa đã biến thành tro bụi...
Tâm ma Vũ Tổ cường đại cỡ nào chứ? Long Tượng Võ Thần ở trạng thái đỉnh cao cũng không phải là đối thủ của hắn.
Thế nhưng đệ nhất hung nhân vừa ra tay thì đã giết chết hắn trong vòng một chiêu, tâm ma Vũ Tổ chớp mắt bị luyện hóa, bị quy tố bản nguyên, bị tái tạo thành sơn hà. Thực lực quá kinh khủng, cảnh giới quá đáng sợ, đúng thật là vô địch thế gian mà.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người nhận ra rằng cấp độ của đệ nhất hung nhân đã hơn xa sự tưởng tượng của bọn họ. Chân Đế, bất hủ đã không còn là đối thủ của đệ nhất hung nhân nữa. Đương thời, chỉ có thủy tổ mới có tư cách đánh đồng với hắn.
Đồng thời chuyện khiến mọi người rung động không nhỏ đó chính là Long Tượng Võ Thần đã chết, một đời bất hủ cứ như thế mà tan thành mây khói. Tuy nói Vân Độ Ưng Thần cũng là bất hủ, hắn cũng chết trong tay Lý Thất Dạ.
Thế
nhưng Vân Độ Ưng Thần hoàn toàn không thể so sánh với Long Tượng Võ Thần được. Long Tượng Võ Thần mạnh mẽ hơn Vân Độ Ưng Thần gấp nhiều lần. Dù sao thì Long Tượng Võ Thần cũng là đệ nhất cường giả của Vạn Thống Giới, cái chết của hắn càng có vẻ rung động hơn Vân Độ Ưng Thần. Huống chi Long Tượng Võ Thần còn là tự nguyện hi sinh.
- Long Tượng Võ Thần dù sao cũng là Long Tượng Võ Thần. Tuy rằng hắn phạm phải sai lầm, thế nhưng hắn lại có cam đảm gánh vác trách nhiệm của mình.
Có lão tổ đạo thống thở dài, nổi lòng tôn kính.
Mặc dù Long Tượng Võ Thần bị bảo vật che mờ mắt, thế nhưng cuối cùng hắn cũng lấy tính mạng của mình bù đắp sai lầm. Điểm này rất đáng để người khác tôn kính.
- Sao hả, vội vàng rời đi như vậy sao?
Trong khi mọi người còn chưa hoàn hồn thì tiếng nói thản nhiên của Lý Thất Dạ vang lên, để mọi người lần lượt hoàn hồn lại.
Thì ra sau khi tâm ma Vũ Tổ chiến bại, Long Tượng Võ Thần hi sinh, Mộc Thiếu Thần biết đại thế của mình đã qua, vì vậy hắn cùng Liệt Thiên Cuồng Hủy muốn chạy trốn.
Tiếc là kẻ địch của hắn chính là Lý Thất Dạ. Cho dù hai người bọn họ rời đi một cách lén lút, thế nhưng làm sao qua mắt được pháp nhãn của Lý Thất Dạ chứ.
Chỉ cần Lý Thất Dạ muốn bọn họ chết vào canh ba thì bọn họ tuyệt đối sẽ không sống quá canh năm.
Ngay khi Mộc Thiếu Thần cùng Liệt Thiên Cuồng Hủy xoay người bỏ trốn thì đã có một người đứng ở trước mặt bọn họ ngăn cản đường đi của bọn họ, người này chính là Lý Thất Dạ.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ, bất kể là Liệt Thiên Cuồng Hủy hay là Mộc Thiếu Thần thì ai nấy cũng đều ngơ ngác, lập tức lui về phía sau.
Liệt Thiên Cuồng Hủy là người từng có can đảm đối đầu với Chân Đế, nhưng bây giờ nhìn thấy Lý Thất Dạ thì cũng ngơ ngác thất sắc. Bất hủ như hắn đã không còn can đảm chống cự khi đứng trước mặt Lý Thất Dạ nữa rồi, bởi vì hắn biết mình còn lâu mới là đối thủ của Lý Thất Dạ, sự chênh lệch giữa bọn họ, bảo vật cùng công pháp không thể nào bù đắp được.
Mộc Thiếu Thần thì càng sợ hãi tới mức tái mặt. Từ sau khi đi xuống Vạn Thống Giới, có thể nói hắn hô mưa gọi gió, đánh đâu hắn đó. Bất kể là đạo thống gì đi nữa, lão tổ gì đi nữa thì cũng phải nể nang hắn ba phần, kiêng kỵ hắn ba phần.
Thế nhưng hôm nay hắn lại chạy trốn như chó mất chủ, hơn nữa lại còn bị hù vỡ mật. Ngay cả khi còn ở Đế Thống Giới, hắn cũng chưa từng chật vật như thế nữa.
Mặc dù khi còn ở Đế Thống Giới hắn đã chọc người không nên chọc, thế nhưng dù sao cũng có Mộc gia che chở hắn, có huynh trưởng cùng lão tổ che chở hắn, cuối cùng để hắn bình yên vô sự đi xuống Vạn Thống Giới.
Bây giờ thì khác. Lần này đã hù nát lá gan của hắn, khiến hắn chật vật tới mức không thể chật vật hơn.
Lúc này, Mộc Thiếu Thần đã rơi vào đường cùng. Vạn Thống Giới đã không còn ai hay đạo thống truyền thừa nào che chở hắn nữa. Đối mặt với kẻ thù như Lý Thất Dạ, không có đạo thống truyền thừa nào có đủ thực lực để che chở hắn cả.