Đế Bá

Có Chút Thú Vị


trước sau

- Ánh Kiếm đường muội là đủ xứng với ngươi rồi.

Binh Trì Hàm Ngọc ngạo nghễ nói rằng.

- Nói như vậy là ta không xứng với ngươi rồi.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng:

- Vậy có nghĩa là, theo ngươi thấy, Bát Trận Chân Đế mới xứng với ngươi sao.

- Không sai.

Binh Trì Hàm Ngọc đã quyết tâm, lạnh lùng nói rằng:

- Con người quý ở tự biết mình! Ngươi nên biết khó mà lui đi.

Mọi chuyện đã thành định cục rồi, Binh Trì Hàm Ngọc không muốn biện giải cho mình, mà dứt khoát trả lời thẳng thắng.

- Ta đột nhiên có một ý tưởng.

Lý Thất Dạ sờ cằm, nói rằng:

- Đã ngươi cảm thấy hơn người như thế, vậy nếu như ta giết Bát Trận Chân Đế, để ngươi làm trâu làm ngựa thì ngươi sẽ cảm thấy như thế nào? Ta đột nhiên cảm thấy rằng, chuyện này rất thú vị.

- Bằng ngươi?

Binh Trì Hàm Ngọc nhìn Lý Thất Dạ, lạnh giọng nói rằng:

- Binh Trì Hàm Ngọc ta tuy không phải là hạng người cuồng vọng tự đại, thế nhưng lại không hề coi nhẹ bản thân mình. Chân mệnh thiên tử của ta chính là Chân Đế, người muốn ta phục, nhất định phải là chân long trên trời...

Lúc này Binh Trì Hàm Ngọc hết sức hùng hồn, lãnh ngạo tự phụ. Thế nhưng nàng hoàn toàn có tư cách để lãnh ngạo tự phụ. Thân là công chúa Binh Trì thế gia, nàng vốn là lá ngọc cành vàng, trong người chảy xuôi huyết thông cao quý. Huống chi bản thân nàng cũng có thiên phú rất cao, lại là vưu vật trời sinh, đúng là nam nhân bình thường không hề xứng đôi với nàng.

Hôm nay hôn ước giữa Binh Trì Hàm Ngọc cùng Bát Trận Chân Đế đã định ra rồi, vì vậy lúc này Binh Trì Hàm Ngọc không hề do dự mà đứng về phía Bát Trận Chân Đế, muốn tạo thế cho Bát Trận Chân Đế.

- Ta biết nhà ngươi cao ngạo.

Lý Thất Dạ mỉm cười, cắt lời Binh Trì Hàm Ngọc, nói rằng

- Thế nhưng, chỉ cần ta ra tay thì không có nữ nhân nào mà ta không thể chinh phục.

- Người si nói mộng...

Binh Trì Hàm Ngọc lãnh ngạo mỉm cười, lạnh lùng nói rằng:

- Ngươi có thể ưu tú hơn Chân Đế sao? Có thể kiệt xuất hơn bất thế thiên tài sao? Không thể, thì lấy gì để ta phục.

Ở Cửu Bí đạo thống hôm nay, nam nhân có thể khiến nàng tình nguyện gả đi, có thể khiến nàng tình nguyện hầu hạ cũng chỉ có Bát Trận Chân Đế mà thôi. Nam nhân như tân hoàng muốn chinh phục nàng, đúng là người si nói mộng mà.

- Không nói nhiều nữa, cứ quyết định như thế đi.

Lý Thất Dạ khoát tay áo, nói rằng:

- Chờ chuyện ở đây xong thì ta sẽ dạy dỗ ngươi thật kỹ. Yên tâm, ta sẽ để ngươi biết cách làm nữ nhân. Dù sao, vưu vật quyến rũ như ngươi, nếu dạy tốt thì rất trợ hứng.

- Ngươi...

Bị Lý Thất Dạ nói tục tĩu như vậy, Binh Trì Hàm Ngọc tuôn trào lửa giận, mặt mày đỏ bừng. Nàng dù sao cũng là hoàng hoa khuê nữ, đã bao giờ nghe qua những lời nói hạ lưu như thế chứ.

- Hừ...

Lý Thất Dạ ăn nói tục tĩu để hai ông lão ở bên cạnh Binh Trì Hàm Ngọc hừ lạnh, một ông lão đứng ra, ánh mắt ác liệt, lạnh lùng nói rằng:

- Tốt nhất thì ngươi nên ăn nói sạch sẽ lại đi!

- Sao hả? Muốn đánh nhau sao?

Lý Thất Dạ bật cười, nói rằng:

- Các ngươi cùng nhau lên đi. Hôm nay ta tới đây là để đánh nhau, nếu như các ngươi gấp gáp dâng tới cửa thì ta sẽ dùng các ngươi khai đao.

Lý Thất Dạ xem thường mình như vậy, hai ông lão giận dữ. Bọn họ còn mạnh mẽ hơn cả Dương Bác Phàm, Mã Kim Minh. Nháy mắt, hai mắt bọn họ lộ ra sát cơ.

- Hai ngươi đừng tứ giận.

Khi hai ông lão có ý định ra tay thì Binh Trì Hàm Ngọc cản bọn họ lại, nhìn Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói rằng:

- Thiên Trập sắp đến, để hắn ra tay thì hay hơn!

Hai ông lão hừ lạnh, chậm rãi lui ra đằng sau Binh Trì Hàm Ngọc.

- Tốt, hôm nay đông đủ quá.

Lý Thất Dạ nhìn đám người ở xung quanh, nói chậm:

- Nên tính nợ một hồi, ai trước đây? Nếu như
lúc này không đứng ra thì chờ khi ta làm hoàng đế thì hãy rút cổ trong ổ của mình, chớ có si tâm vọng tưởng nữa.

Nói tới đây, ánh mắt của Lý Thất Dạ rơi lên người Thang Hạc Tường, rất là tùy ý, thế nhưng ý tứ lại hết sức rõ ràng.

Lúc này, ánh mắt của mọi người cũng đổ dồn lên người Thang Hạc Tường. Mọi người biết Thang Hạc Tường luôn có dã tâm với hoàng vị. Tân hoàng là hoàng đế hợp pháp duy nhất, bây giờ hắn đã nói rõ ràng như thế, chỉ còn xem Thang Hạc Tường có dũng khí khiêu chiến tân hoàng hay không mà thôi.

Thang Hạc Tường hai mắt lạnh lùng, thế nhưng lúc này hắn không vội ra tay, lạnh lùng nói rằng:

- Nên tới thì kiểu gì cũng tới, không vội vã nhất thời.

- Mặc dù ta không muốn làm hoàng đế chi cho cực khổ, thế nhưng nhìn ngươi tự tin như vậy, ta cũng muốn luận bàn với ngươi mấy chiêu.

Thang Hạc Tường không ứng chiến, Quan Hải Đao Thánh ở bên cạnh cười lớn.

- Sư huynh...

Thấy Quan Hải Đao Thánh đứng ra khiêu chiến Lý Thất Dạ, Liễu Sơ Tình không vui, giẫm chân một cái, buồn bực gọi.

Quan Hải Đao Thánh mỉm cười nói với Liễu Sơ Tình:

- Nha đầu yên tâm đi, ta không muốn lấy mạng hắn mà chỉ muốn giáo huấn hắn một hồi mà thôi.

- Mặc dù lời này có hơi cuồng vọng.

Lý Thất Dạ nhìn Quan Hải Đao Thánh, nói chậm:

- Thế nhưng nể tình Sơ Tình, ta tha cho ngươi một mạng.

- Khẩu khí thật lớn!

Quan Hải Đao Thánh đanh mắt, đao ý ngang nhiên, nói chậm:

- Lâu lắm rồi ta chưa thấy ai tự phụ như ngươi cả.

Lời này của Quan Hải Đao Thánh không phải là cuồng vọng. Hắn du lịch thiên hạ, thanh danh hiển hách, có thể nói chuyện ngang hàng với Mộc Kiếm Chân Đế, qua đó có thể thấy được thực lực của hắn mạnh như thế nào.

- Đao Thánh chớ nóng lòng.

Lúc này Tần Kiếm Dao cười khẽ. Nụ cười của nàng khuynh quốc khuynh thành, thanh u thoát tục, khiến cho tâm hồn người ta dập dờn, vô cùng xinh đẹp, lập tức hòa hoãn bầu không khí.

- Bệ hạ, hôm nay chúng ta đến đây không cầu quyền thế ở thế tục, cũng không muốn liều mạng giết chóc. Hôm nay chúng ta tụ tập ở nơi này chính là vì ngộ đạo.

Tần Kiếm Dao nói chậm:

- Quay về nguồn cội, đây mới là thứ mà chúng ta muốn có.

- Ngươi mặc dù tục không ngửi nổi, thế nhưng không thể không thừa nhận rằng ngươi có mấy phần bản lĩnh, rất xứng với thân phận của ngươi.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Hôm nay ngươi tìm về nguồn cội là muốn ngộ ra thứ gì.

Bị Lý Thất Dạ nói không đáng giá như thế, thế nhưng Tần Kiếm Dao không hề tức giận. Nàng buông tư thái rất thấp, nhẹ nhàng khom người, nói rằng:

- Kiếm Dao mặc dù tu luyện hai bí "Giai" "Liệt", thế nhưng hai bí này không phải là nguyên bản, mà là lĩnh hội của các tổ tiên. Vì vậy hôm nay Kiếm Dao đến đây mong muốn cảm thụ thiên địa, xem thử xem có thể tìm hiểu được ảo diệu của đại đạo hay không, để qua đó tìm kiếm chân thực.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện