Thử nghĩ xem nếu ngày đó tới thật thì đáng sợ cỡ nào? Đế Thống giới sẽ mãi mãi không được thấy ánh mặt trời.
May mắn là Đệ Nhất Hung Nhân bây giờ không chỉ đứng đối lập Bách Nhật Đạo Nhân, còn muốn giết lão. Với người trong thiên hạ đây là tin vui vô cùng, là chuyện cực kỳ tốt cho thiên hạ.
Đệ Nhất Hung Nhân ở trong mắt mọi người tựa như chúa cứu thế, chỉ có tồn tại chí cao vô thượng như hắn mới giết được ác ma như Bách Nhật Đạo Nhân.
Lý Thất Dạ nói câu đó nhẹ nhàng nhưng kẻ ngốc cũng nghe ra giọng điệu của hắn cứng rắn không có đường thương lượng.
Bách Nhật Đạo Nhân hoàn toàn biến sắc mặt, lão đã hiểu dù có nhún nhường cỡ nào Đệ Nhất Hung Nhân cũng sẽ không bỏ qua cho lão. Đệ Nhất Hung Nhân nói câu đó không hề ngông cuồng, không phải sĩ diện, hắn thật sự muốn chém lão.
Bách Nhật Đạo Nhân hít sâu, chậm rãi nói:
- Lý công tử thật sự là chí cao vô thượng, đạo hạnh vô địch. Nhưng Bách Nhật Đạo Nhân ta đây không phải tượng đất cho người nắn, Bách Nhật Đạo Nhân tan uốt nguyên đạo nguyên rồi thực lực đã khác xưa.
- Ta biết.
Lý Thất Dạ bật cười ngắt lời Bách Nhật Đạo Nhân:
- Ngươi chỉ nuốt đạo thống Mộc gia chứ có gì, huống chi ngươi mới nuốt nó còn chưa tiêu hóa, chưa thế chiếm trọn lực lượng đạo thống về phần mình.
Bách Nhật Đạo Nhân trầm giọng nói:
- Cho dù bần đạo không thể tiêu hao hết lực lượng của đạo thống Mộc gia, dù không thể chiếm tất cả lực lượng làm của riêng nhưng sức mạnh của bần đạo tăng lên rất nhiều.
Bách Nhật Đạo Nhân biết giờ mình có cúi đầu cỡ nào cũng vô ích, vì vậy lão nói chuyện rắn giọng hơn. Bách Nhật Đạo Nhân không phải loại người hèn nhát, vừa rồi chịu thua Lý Thất Dạ chỉ vì kế tạm thời.
Lý Thất Dạ bật cười lắc đầu nói:
- Ngươi quá xem trọng mình, cũng xem trọng đạo thống Mộc gia. Đối với ta một đạo thống Mộc gia chỉ đến thế là cùng, đừng nói ngươi dùng bàng môn tả đạo nuốt lực lượng một đạo thống, dù Thủy Tổ của đạo thống Mộc gia còn sống, nếu dám đối địch với ta thì ta cũng chém!
Lý Thất Dạ hờ hững liếc Bách Nhật Đạo Nhân, mỉm cười nói:
- Ngươi nghĩ ngươi so với Thủy Tổ đạo thống Mộc gia thì thế nào?
Bách Nhật Đạo Nhân nghe câu hỏi thì nín thở. Đúng là lão nuốt đạo thống Mộc gia nhưng nếu so sánh với Thủy Tổ của Mộc gia, tức là Mộc Vân Thủy Tổ thì kém xa lắc. Mộc Vân Thủy Tổ là Thủy Tổ đẳng cấp Tiên Thống, là Thủy Tổ có thành tựu kinh người trong Tam Tiên giới. Trường Tồn như Bách Nhật Đạo Nhân không cách nào so sánh với Mộc Vân Thủy Tổ.
Nếu Đệ Nhất Hung Nhân thật sự không thèm để Mộc Vân Thủy Tổ vào mắt thì nói gì đến Trường Tồn Bất Hủ như lão?
Nghe Lý Thất Dạ nói câu đó nhiều người giơ ngón cái khen:
- Ghê gớm, ta càng lúc càng thích Đệ Nhất Hung Nhân! Cuồng đến đáng yêu, cuồng đến bá đạo!
Nếu là trước kia Lý Thất Dạ nói lời như thế, dám coi khinh Mộc Vân Thủy Tổ thì nhiều người cho rằng hắn quá ngông cuồng. Bây giờ Lý Thất Dạ nói kiểu gì mọi người cũng thấy siêu đáng yêu, đặc biệt dễ nghe.
Bách Nhật Đạo Nhân lặng im, mọi người nhìn lão, chờ xem lão chiến tới cùng thế nào với Đệ Nhất Hung Nhân.
Ong ong ong ong ong!
Khi mọi người cho rằng Bách Nhật Đạo Nhân sẽ sử dụng công pháp kinh thiên động địa gì huyết chiến với Đệ Nhất Hung Nhân thì đột nhiên không gian dao động, thời gian chuyển động, Bách Nhật Đạo Nhân biến mất tại chỗ.
Có Bất Hủ Chân Thần lấy lại tinh thần hoảng sợ hét to một tiếng:
- Nguy, Bách Nhật Đạo Nhân chạy!
Thấy Bách Nhật Đạo Nhân không đánh mà chạy, nhiều người sợ đứng tim:
- Rắc rối rồi!
Nếu để Bách Nhật Đạo Nhân thành công chạy thoát, lão mà trốn rồi thì không ai tìm được nữa. Nếu chờ Đệ Nhất Hung Nhân rời khỏi Đế Thống giới rồi Bách Nhật Đạo Nhân ló mặt
ra thì sẽ là tai nạn lớn với Đế Thống giới.
Bóc!
Khi mọi người sợ tái mặt thì trong vũ trụ đột nhiên không gian đảo ngược, thời gian ngừng chảy. Không gian bao la dưới trời sao khuếch tán như sóng nước.
Bùm một tiếng mọi người thấy Bách Nhật Đạo Nhân bay ra từ không gian dập dờn.
Lý Thất Dạ đứng chắn đường đi của lão:
- Cứ đi vậy sao?
Bách Nhật Đạo Nhân biến sắc mặt, mắt lóe tia sáng.
Ong ong ong ong ong!
Bách Nhật Đạo Nhân lại biến mất, nhưng giây sau bóc một tiếng, trời sao lại khuếch tán, lão bị Lý Thất Dạ đánh bay ra từ không gian tàng hình.
Ong ong ong ong ong!
Bách Nhật Đạo Nhân cứng đầu trốn tiếp, kết quả tương tự, bóc một tiếng bị Lý Thất Dạ đuổi khỏi thời không chạy trốn.
Các cường giả thấy cảnh đó la lớn khen hay:
- Làm hay lắm!
Mọi người giơ ngón cái khen:
- Đệ Nhất Hung Nhân thật vô địch!
Bách Nhật Đạo Nhân nhiều lần chạy trốn nhưng vẫn bị Lý Thất Dạ đuổi ra thời không ẩn trốn, lão không thoát được.
Bách Nhật Đạo Nhân bỏ chạy đã là nghịch thiên không gì sánh được, vì không đơn giản là từ chỗ này trốn đến nơi khác, lão nhảy từ không gian này đến không gian khác, nhảy từ điểm thời gian này đến thời gian nọ. Đây là trốn từ tiết điểm thời không, chỉ có cường đại đến trình độ như Bách Nhật Đạo Nhân mới làm được.
Chạy trốn từ tiết điểm thời không đã là thủ đoạn trốn siêu nghịch thiên, nếu chạy rồi là hết mong đuổi kịp, không cách nào ngăn chặn.
Nhưng hôm nay Bách Nhật Đạo Nhân gặp Lý Thất Dạ, về khống chế không gian, tốc độ vô song, ngược dòn thời gian thì lão làm sao so với hắn? Lý Thất Dạ là vua trong những lĩnh vực này, hắn mới là người khống chế chúng nó. Bách Nhật Đạo Nhân muốn chạy trốn bằng thủ đoạn như vậy là múa búa trước cửa Lỗ Ban, căn bản không làm nên chuyện gì, không thể thành công trốn được.
Nên khi Bách Nhật Đạo Nhân định trốn đến tiết điểm thời không khác liền bị Lý Thất Dạ đuổi ra, mặc kệ lão trốn đến tiết điểm thời không nào đều bị xua đuổi.
Cuối cùng Bách Nhật Đạo Nhân ở yên tại chỗ không trốn nữa, biểu tình cực kỳ khó xem. Vì mặc cho Bách Nhật Đạo Nhân trốn đi đâu, nhảy tới tiết điểm thời không nào đều sẽ bị Lý Thất Dạ xua đuổi, lão không thèm trốn nữa.
Thấy Bách Nhật Đạo Nhân bị chặn lại, mọi người la hay, khen nức nở:
- Hay quá, Đệ Nhất Hung Nhân, chí tôn vô địch!
Bách Nhật Đạo Nhân đột nhiên chạy trốn khiến mọi người không kịp trở tay, vì người đến cảnh giới như lão thường sẽ không làm chuyện không đánh mà chạy, nhiều người thà chết trận chứ không trốn.
Bách Nhật Đạo Nhân thì giỏi rồi, không nói không rằng xoay người trốn, đánh nát ấn tượng của mọi người với Trường Tồn Bất Hủ.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Ngươi ngoan ngoãn ra tay đi, ít ra ta còn cho ngươi một cơ hội đánh, cho ngươi cơ hội giãy dụa trước khi chết.