Lý Thất Dạ vươn tay ra đánh phá không gian, chẳng có cự ly không gian, tay thò vào Tàng Kinh các của Hộ Sơn tông, móc ra hai quyển bí kíp.
Cảnh tượng này làm Trần Duy Chính, các trưởng lão, hộ pháp trợn mắt há hốc mồm nhìn, với bọn họ thật khó tin.
Tuy Hộ Sơn tông đã suy sụp nhưng nền móng còn đó. Ví dụ như Tàng Kinh các, đó là các đời tiên hiền, Chân Đế gia cố, Thủy Tổ Trường Sinh Lão Nhân từng gia cố Tàng Kinh các.
Cho dù Hộ Sơn tông suy yếu, người trông giữ Tàng Kinh các không mạnh như xưa nhưng phòng ngự của Tàng Kinh các vẫn cường đại không gì sánh bằng, người ngoài rất khó vào Tàng Kinh các.
Nhưng bây giờ Lý Thất Dạ chỉ thò tay ra, không chỉ vượt không gian, nháy mắt xuyên thấu các lớp phòng ngự Tàng Kinh các, dễ dàng lấy bí kiếp ra.
Ở trong tay Lý Thất Dạ thì Tàng Kinh các không phải trọng đại bảo vệ nghiêm ngặt nhiều tầng phòng ngự, nó chỉ là giá sách nhà hắn, muốn lấy bí kíp gì, sách gì chỉ cần vươn tay lấy, tiện loại thoải mái.
Bí kiếp được Hộ Sơn tông xem như trân bảo, không dễ cho ai thấy giờ bị Lý Thất Dạ tùy tay bắt lấy, dường như chỉ là sách bình thường.
Tông chủ Trần Duy Chính hay trưởng lão, hộ pháp trợn mắt há hốc mồm nhìn, nỗi lòng rung động.
Lý Thất Dạ tùy ý lấy sách giấu trong Tàng Kinh các tức là hắn muốn lấy cái gì trong Hộ Sơn tông, dù phòng thủ nghiêm ngặt nhất, nơi bí ẩn nhất cũng sẽ bị lấy dễ dàng, như móc vật trong túi ra. Dường như Hộ Sơn tông không có bí mật, phòng ngự gì trước mặt Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ tùy tay lấy hai quyển bí kíp ra ném cho Quách Giai Tuệ, Triệu Trí Đình mỗi người một quyển.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Các ngươi thích hợp công pháp này, chăm chỉ tu luyện đi.
Quách Giai Tuệ, Triệu Trí Đình ngây người. Hai người muốn tu luyện công pháp càng mạnh trong Hộ Sơn tông thì phải lập công lao mới được truyền dạy, giờ Lý Thất Dạ tùy tay chộp lấy bí kíp đưa cho các nàng, làm họ không kịp phản ứng.
Ong ong ong ong ong!
Lý Thất Dạ thò tay ra, không gian Hộ Sơn tông mở rộng, cả Hộ Sơn tông như nằm trong tay hắn, mọi thứ trong sự khống chế của hắn.
Núi sông ngàn dặm hay đại thế của Hộ Sơn tông đều ở trong lòng bàn tay Lý Thất Dạ, khoảnh khắc đó hắn khống chế tất cả.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hộ Sơn tông vang tiếng ầm ầm, lực lượng bàng bạc tuôn ra, dường như dưới lòng đất Hộ Sơn tông có lực lượng đại đạo cuồn cuộn không ngừng tuôn trào. Các đệ tử Hộ Sơn tông cảm giác mình và đại đạo rất gần gũi, Hộ Sơn tông thành đất thánh tu luyện, nơi tu luyện thích hợp nhất.
Nguyên Hộ Sơn tông tuôn ra ánh sáng, lực lượng đại đạo tràn ngập mỗi tấc đất Hộ Sơn tông. Nhiều di tích cổ điện hiển hiện phù văn, chân tích. Những chỗ này là tiên hiền, Chân Đế của họ từng để lại dấu vết. Về sau thời gian trôi qua, Hộ Sơn tông ngày càng yếu đi, các dấu vết chậm rãi biến mất. Hôm nay những dấu vết này lại hiện ra, khiến mỗi chỗ trong Hộ Sơn tông cảm giác như tiên hiền, Chân Đế sống lại. Ai đi vào di tích như vậy nghe tiếng đại đạo của tiên hiền, Chân Đế sẽ được ích lợi vô cùng.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Ta đã ép khô tiềm năng căn cơ của Hộ Sơn tông các ngươi, nếu đời này các ngươi vẫn không làm nên chuyện gì thì nội tình Hộ Sơn tông sẽ cạn kiệt theo. Từ đó Hộ Sơn tông chính thức núi cùng nước cạn, suy sụp biến mất. Các ngươi chỉ có cơ hội trong đời này, lo nắm chặt đi.
Nói xong Lý Thất Dạ ra lệnh Quách Giai Tuệ đẩy xe lăn đi.
Nghe Lý Thất Dạ nói, đám người Trần Duy Chính như bị sét đánh. Bọn họ biết ép
cạn tiềm năng có nghĩa là gì. Lý Thất Dạ ép cạn tiềm năng căn cơ Hộ Sơn tông khiến đời này bọn họ tu luyện dễ dàng hơn, nội tình của Hộ Sơn tông sẽ phát huy trong đời này, càng có hy vọng chấn hưng Hộ Sơn tông. Nhưng khuyết điểm rất rõ ràng, nếu đời này bọn họ không thể chấn hưng Hộ Sơn tông thì sẽ tăng tốc độ suy sụp. Như Lý Thất Dạ đã nói, đời này bọn họ không chấn hưng Hộ Sơn tông được thì Hộ Sơn tông sẽ thành mây khói.
Lý Thất Dạ rời đi, Trần Duy Chính giật mình tỉnh táo lại, vội chạy theo:
- Tiền bối! Tiền bối!
Quách Giai Tuệ dừng bước, Lý Thất Dạ thì như đang ngủ, không thèm nhìn Trần Duy Chính.
Trần Duy Chính do dự hỏi:
- Tiền bối, không biết Thánh Hiền Quan nên làm sao?
Trần Duy Chính lắp bắp nói:
- Tiền bối, theo... theo quy định của Tiên Ma đạo thống nếu Hộ Sơn tông chúng ta sinh ra thánh hiền mới thì nên thông báo cho truyền thừa môn phái khác, không biết tiền bối thấy sao?
Trần Duy Chính hỏi ý kiến Lý Thất Dạ là đã xem hắn là người mình.
Trần Duy Chính hỏi vấn đề khiến gã nhức đầu, nếu lúc Hộ Sơn tông hưng thịnh đỉnh cao, mỗi đời ra thánh hiền là chuyện riêng của Hộ Sơn tông, không cho người ngoài can thiệp. Đáng tiếc sau này Hộ Sơn tông suy sụp, một số truyền thừa môn phái có chút thực lực sẽ can thiệp vào, bọn họ muốn dựng quyền uy.
Lý Thất Dạ vẫn nhắm mắt, lạnh nhạt nói:
- Tùy tiện.
Lý Thất Dạ kêu Quách Giai Tuệ đẩy đi, Triệu Trí Đình vội theo cùng.
Trần Duy Chính cung tiễn Lý Thất Dạ rời đi, khi bóng lưng hắn khuất xa gã mới thở phào nhẹ nhõm.
Lý Thất Dạ đi rồi tất cả trưởng lão, hộ pháp vây quanh lại lao nhao hỏi:
- Như thế nào? Tông chủ, chúng ta làm sao bây giờ?
Hộ pháp, trưởng lão Hộ Sơn tông hoang mang hỏi nhỏ, bọn họ không biết nên làm thế nào mới tốt.
Đột nhiên chui ra tồn tại mạnh như vậy tự xưng là đệ tử Hộ Sơn tông, đòi tiếp quản Hộ Sơn tông. Các hộ pháp, trưởng lão biết làm sao bây giờ?
Trần Duy Chính trầm giọng hỏi, nhìn các hộ pháp, trưởng lão:
- Các người thấy nên làm sao?
Các vị hộ pháp, trưởng lão ngó nhau, trong một chốc không nghĩ ra ý gì được. Cứng rắn với Lý Thất Dạ? Không được, một ngón tay của hắn có thể nghiền nguyên Hộ Sơn tông, bọn họ lấy cái gì liều mạng với hắn? Chuyện này không thực tế.
Mềm mỏng thì sao? Bọn họ có thủ đoạn mềm gì? Hình như không có.
Một hộ pháp nhỏ giọng nói:
- Hay là... chúng ta thông báo Bát Quái Cổ quốc xin cứu viện? Bát Quái Cổ quốc luôn tự xưng là người cầm quyền đạo thống, bọn họ sẽ không khoanh tay ngồi xem.
Trần Duy Chính chưa lên tiếng đã có trưởng lão lớn tuổi lắc đầu nói:
- Không được, không được, tuyệt đối không được! Bát Quái Cổ quốc lòng muông dạ thú, đến lúc đó mời thần dễ đưa thần đi thì khó. Cái này đuổi sói đi hổ báo đến, không được!