Trưởng lão khác cũng phản đối cầu viện Bát Quái Cổ quốc:
- Chúng ta dù gì có chút gốc gác, chúng ta là chính thống trong đạo thống. Nếu cầu viện Bát Quái Cổ quốc khi đó bọn họ sẽ ngang nhiên chiếm Hộ Sơn tông, chim gáy chiếm ổ chim khách!
Tuy Hộ Sơn tông đã xuống dốc nhưng bọn họ là chính thống trong Tiên Ma đạo thống, là nhánh mạch Trường Sinh Lão Nhân chính thống. Trong Tiên Ma đạo thống biết bao nhiêu đại giáo hoàng môn không có thân phận huyết thống mạch chính, một số đại giáo hoàng môn thèm muốn bọn họ.
Trần Duy Chính làm tông chủ lúc này tỏ thái độ, lắc đầu nói:
- Không cầu Bát Quái Cổ quốc được, người Bát Quái Cổ quốc mà đến thì sẽ không đi nữa, khi đó Hộ Sơn tông chúng ta sẽ rơi vào tay họ, thành con rối của họ. Vị tiền bối này dường như có nguồn gốc sâu xa với Hộ Sơn tông chúng ta, có vẻ không có ác ý với chúng ta.
Trưởng lão lớn tuổi gật đầu nói:
- Ta cũng thấy vậy. Lão phu cho rằng vị tiền bối này không mơ ước gì Hộ Sơn tông chúng ta, nếu tiền bối đó muốn cái gì của Hộ Sơn tông thì lấy là được, ở lại Hộ Sơn tông làm gì? Chỉ thêm rườm rà.
Hộ pháp, trưởng lão khác nghe xong thấy có lý. Thực lực khủng bố như Lý Thất Dạ một ngón tay đủ để diệt gọn mọi người trong Hộ Sơn tông, nếu hắn muốn hại Hộ Sơn tông thì dễ như trở bàn tay. Nói câu chói tai, một tay Lý Thất Dạ có thể diệt trọn Hộ Sơn tông.
Nếu nói Lý Thất Dạ không ham diệt Hộ Sơn tông vậy hắn muốn lấy gì chẳng được?
Trưởng lão khác gật đầu nói:
- Ta thấy cũng đúng, vị tiền bối này thực lực hơn xa chúng ta tưởng tượng, hắn muốn cái gì lấy dễ như đồ trong túi.
Mọi người lặng im, tuy không thích nghe nhưng là sự thật. Tàng Kinh các của họ bí ẩn không? Phòng ngự mạnh không? Đó là nơi phòng ngự mạnh nhất trong Hộ Sơn tông, được các đời tiên hiền, Chân Đế gia cố, Thủy Tổ Trường Sinh Lão Nhân cũng từng gia cố. Nhưng Lý Thất Dạ muốn bí kíp thò tay liền lấy dễ như đồ trong túi.
Người mạnh như Lý Thất Dạ nếu muốn món đồ gì của Hộ Sơn tông thì cần gì rườm rà rắc rối, trực tiếp lấy là được. Hộ Sơn tông không có ai ngăn được hắn.
Có trưởng lão khó hiểu hỏi:
- Vậy... Hắn muốn cái gì?
Vấn đề này làm khó mọi người, các trưởng lão, hộ pháp nhìn nhau. Một tồn tại dùng một ngón tay là có thể diệt Hộ Sơn tông thì mạnh cỡ nào, trong mắt nhân vật như vậy Hộ Sơn tông chỉ là miếu rách, một vũng nước nhỏ. Lẽ ra tồn tại như Lý Thất Dạ giống Chân Đế vô thượng, ở trên trời, hắn không cần ở lại miếu nát, vũng nước nhỏ Hộ Sơn tông.
Cố tình Lý Thất Dạ ở lại Hộ Sơn tông, còn tiếp quản Hộ Sơn tông, khiến người cảm thấy khó tin, đây cũng là điều các trưởng lão, hộ pháp Hộ Sơn tông vô cùng khó hiểu.
Trần Duy Chính làm tông chủ nghiêm túc nói:
- Chắc như vị tiền bối này nói, đến vì chấn hưng Hộ Sơn tông chúng ta. Chắc vì bực hậu bối chúng ta vô dụng nên mới tự tiếp quản Hộ Sơn tông, hắn có sâu xa lớn với Thủy Tổ chúng ta.
Hộ pháp do dự:
- Lời này... tin được không?
Để người ngoài tiếp quản tông môn của mình luôn là điều khiến người thấp thỏm lo sợ, sẽ nghi ngờ. Người ngoài như Lý Thất Dạ đột nhiên quản lý Hộ Sơn tông, bọn họ không thể nào không nghi.
Tông chủ Trần Duy Chính nghiêm túc nói:
- Các ngươi thử nghĩ xem, Tàng Kinh các chúng ta là chỗ nào? Mọi người đừng quên nó từng được Thủy Tổ gia cố. Lại xem nội tình căn cơ Hộ Sơn tông, đó là cơ sở mà từng vị tiên hiền đặt nền, có tâm huyết của Thủy Tổ. Nhớ lại xem khi tiền bối vươn tay lấy bí kíp, kích hoạt
căn cơ nội tình của chúng ta thì có bị bài xích, trùng kích gì không? Không hề có, không bị bài xích trùng kích chút nào. Nếu không có sâu xa gì với Thủy Tổ thì hắn đã bị lực lượng Thủy Tổ trùng kích rồi, hắn không bị lực lượng Thủy Tổ bài xích nếu không liên quan lớn đến Thủy Tổ thì là gì?
Trần Duy Chính phân tích chặt chẽ hợp lý làm đám trưởng lão, hộ pháp gật gù đồng ý.
Trưởng lão lớn tuổi gật đầu, nghiêm túc nói:
- Ta thấy cũng đúng, dù hắn mạnh đến đâu cũng không thể khiến Thủy Tổ chấp nhận mình. Dường như hắn có thể hoàn toàn dung hợp với lực lượng Thủy Tổ, hắn và Thủy Tổ là người một nhà, lực lượng dung hợp trình độ như vậy thì không là người ngoài mới đúng.
Biểu tình Trần Duy Chính trịnh trọng nói:
- Cho nên đây có lẽ là cơ hội của chúng ta. Mọi người cũng thấy rồi, căn cơ tiềm lực Hộ Sơn tông đã bị kích phát, đây là thời cơ rất tốt cho chúng ta tu luyện. Không thể phủ nhận ép ra tiềm lực căn cơ thế này có ảnh hưởng xấu cho Hộ Sơn tông, nhưng nếu chúng ta cứ suy yếu mãi thì như nước ấm nấu ếch, cuối cùng cũng tan biến thôi. Giờ có cơ hội như vậy nên nắm chặt, phấn khởi lên, bay lượn trên con đường chấn hưng. Không chừng đời chúng ta cố gắng có thể khiến Hộ Sơn tông có cơ hội vực dậy!
Nói đến đây Trần Duy Chính hơi kích động, gã từng vắt có suy nghĩ cách chấn hưng Hộ Sơn tông nhưng bất hạnh không có cơ hội, không có thực lực.
Hiện tại Lý Thất Dạ đến là một cơ hội, gã nên bắt chặt cơ hội này, không thể bỏ qua thời cơ vạn năm khó gặp.
Có trưởng lão phấn chấn nói:
- Đúng vậy! Chúng ta không thể bỏ qua cơ hội này! Mọi người nhìn xem, nguyên Hộ Sơn tông tràn ngập lực lượng đại đạo, chúng ta tu luyện sẽ dễ dàng hơn bất cứ lúc nào, nếu không bắt lấy cơ hội thì đời tiếp theo Hộ Sơn tông sẽ biến mất thật, chúng ta thành tội nhân của Hộ Sơn tông.
Các trưởng lão, hộ pháp lộ vẻ hưng phấn.
Hộ Sơn tông suy sụp làm họ tuyệt vọng, sắp không ôm hy vọng gì, bọn họ đã rớt xuống hàng tiểu môn tiểu phái.
Hôm nay có cơ hội như vậy khiến họ nhìn thấy hy vọng Hộ Sơn tông chấn hưng, sao có thể trơ mắt ngồi đợi thời cơ trôi đi?
Hộ pháp, trưởng lão từ ban đầu nghi ngờ, từ chối đến dần chuyển biến thái độ, chấp nhận tổ sư trẻ tuổi Lý Thất Dạ. Bất giác họ xem Lý Thất Dạ là trưởng bối, tổ sư của họ.
Sau khi trở về Quách Giai Tuệ, Triệu Trí Đình cố gắng chăm chỉ tu luyện.
Vì Lý Thất Dạ mang đến rung động lớn cho hai nàng, ở trong lòng họ thì các trưởng lão đã rất mạnh, nhưng hắn một ngón tay đánh bại tất cả. Ở cạnh người mạnh như vậy nếu mình không bắt lấy cơ hội học tập thì sau này làm gì còn dịp tốt trời cho?
Đặc biệt sau khi được bí kíp Lý Thất Dạ ban tặng, Quách Giai Tuệ, Triệu Trí Đình rất quý trọng, càng cố gắng nhiều hơn.