Nhóm Triệu Thu Thực giật nảy mình. Tẩy Tội kiếm là bảo bối trấn viện của Tẩy Tội viện, bọn họ có tình cảm đặc biệt với nó. Ở trong lòng họ thì Tẩy Tội kiếm như tượng trưng, giống tên của nó: Tẩy Tội.
Nhưng Tẩy Tội kiếm rút ra khỏi vỏ làm bọn họ ngây người, không giống Tẩy Tội kiếm tượng trưng cho quang minh mà như hung kiếm, nói chuyện không hợp liền giết người. Nhóm Triệu Thu Thực có thể tưởng tượng ngày nào chọc giận Tẩy Tội kiếm không chừng sẽ đồ sát trăm ngàn vạn, thật là hung kiếm trong hung kiếm.
Chỉ có Đỗ Văn Nhụy lặng im, Tẩy Tội kiếm, nó tẩy không phải là tội.
Một lúc lâu sau có học sinh lấy lại tinh thần hét to:
- Kiếm này thông thân!
Học sinh mới rồi còn gây hấn với Lý Thất Dạ giờ không dám hé răng, dù có mở miệng cũng không dám nói móc Tẩy Tội kiếm. Ai đều nhìn ra học sinh mới bị giết chỉ nói một câu đồng nát đã chọc giận Tẩy Tội kiếm, bị chém.
Nhiều học sinh hâm mộ ghen tỵ nhìn Tẩy Tội kiếm trên lưng Lý Thất Dạ, một kẻ phế vật mà được đến Tẩy Tội kiếm, thật là không có thiên lý.
Một thanh âm êm tai dễ nghe vang lên:
- Kiếm tốt, không uổng là bội kiếm của Viễn Hoang Thánh Nhân, kiếm này vô song!
Nghe giọng nói đó mọi người cùng ngoái đầu nhìn, một nữ nhân đứng trên ngọn núi từ bao giờ.
Nàng đẹp như tinh linh, áo trắng tôn lên nàng không nhiễm một hạt bụi trần. Khi nữ nhân như vậy chậm rãi đi tới thì như bước ra từ vương quốc tinh linh.
Nữ nhân này đột nhiên xuất hiện tại đây hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Áo trắng hơn tuyết, nàng như tiên nữ trên núi tuyết. Ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm vào đôi cánh sau lưng nàng.
Nữ nhân bẩm sinh có đôi cánh, hoàng kim chói mắt như đúc bằng hoàng kim tinh khiết nhất, từng cọng lông chim là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ không gì sánh bằng. Mỗi cọng lông chim mỏng như cánh ve hiện rõ ràng nhưng nhìn như đúc bằng hoàng kim, tỉ mĩ tinh xảo. Đôi cánh hoàng kim ngang nhiên quý tộc như hoàng giả vô thượng.
Có vòng sáng lơ lửng trên đỉnh đầu nàng, vòng sáng lấp lánh ánh sáng thánh khiết. Ánh sáng không chói lòa nhưng khi từng tia sáng lấp lánh thì như thắp sáng tâm linh.
Quang minh của Quang Minh Thánh Viện cũng thánh khiết như vậy nhưng hai bên cho cảm nhận khác nhau.
Lực lượng quang minh của Quang Minh Thánh Viện là dưới quang minh ẩn chứa xâm lược và thanh tẩy. Vì vậy lực lượng quang minh của Quang Minh Thánh Viện thường làm người ta quy y, dễ dàng bị quy phục và chịu giáo hóa.
Vòng sáng trên đỉnh đầu nữ nhân phát ra ánh sáng thì như nước tuyết hòa tan vào mùa xuân lặng lẽ chảy trong lòng ngươi, hơi thở mùa xuân thấm vào tim gan.
Một lúc lâu sau có học sinh thoát khỏi hơi thở tuyệt trần của nữ nhân, kinh kêu:
- Linh Tâm Chân Đế!
Học sinh đạo hạnh nông cạn chút trông thấy nữ nhân thì hành lễ lớn, học sinh có thực lực Bất Hủ Chân Thần cũng chào nàng.
- Bệ hạ!
Nhiều người kinh diễm nhìn nữ nhân trước mắt, một số người ngưỡng mộ, số khác kính sợ.
Học sinh thực lực cường đại thì thào, vẻ mặt mến mộ:
- Linh Tâm Chân Đế đến rồi.
Mọi người nhìn chằm chằm nữ nhân này, tất cả đều biết nàng là: Linh Tâm Chân Đế.
Linh Tâm Chân Đế, Chân Đế thất cung, thực lực như vậy rất mạnh, một trong các tồn tại nổi bật nhất trong học sinh.
Linh Tâm Chân Đế là học sinh Ly Minh Nam Bộ, nàng xuất thân từ Y Điện viện, đến từ Thiên Vũ tộc.
Y Điện viện được Thánh Linh Tổ sáng lập, được người gọi là đại đàng của Thánh Linh, nội tình siêu mạnh mẽ. Cho đến nay Y Điện viện chủ yếu toàn là Thánh Linh, ít có tộc khác.
Linh Tâm Chân Đế thuộc Thiên Vũ tộc mà truyền thừa của Y Điện viện, điều này cực kỳ ghê gớm, đủ biết Y Điện viện xem trọng nàng cỡ nào.
Ngoài ra Linh Tâm Chân Đế có
một thân phận nữa là vị hôn thê của Kim Biến Chiến Thần, từ nhỏ đã có hôn ước với gã.
Trong Quang Minh Thánh Viện có câu thế này: Tử Long Nữ Đế của Thự Quang Đông Bộ, Kim Biến Chiến Thần của Ly Minh Nam Bộ, Minh Vương Phật của Thánh Đà Tây Bộ, Thánh Sương Chân Đế của Bắc Viện.
Bốn người này ngang hàng đứng trên đỉnh Tiên Thống Giới đương thời. Linh Tâm Chân Đế là vị hôn thê của Kim Biến Chiến Thần đủ biết nàng tôn quý.
Linh Tâm Chân Đế nhìn Tẩy Tội kiếm trong tay Lý Thất Dạ, khen rằng:
- Năm xưa Thánh Sương Chân Đế chỉ cầm kiếm này lên, hôm nay nó nhận ngươi làm chủ, cơ duyên này vạn cổ hiếm có.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Vì ta đẹp trai, người đẹp trai đi đâu cũng được ưa thích, nên kiếm này ngoan ngoãn đi theo ta. Tiểu cô nương có từng thấy nam nhân đẹp trai như ta không?
Nói xong Lý Thất Dạ nhướng mày.
Thấy Lý Thất Dạ đùa giỡn Linh Tâm Chân Đế, có người quát mắng:
- Càn rỡ!
Trong Quang Minh Thánh Viện có biết bao học sinh nam mến mộ Linh Tâm Chân Đế.
Linh Tâm Chân Đế lắc đầu mỉm cười nói:
- Túi da nhan sắc chỉ là mây bay, chỉ có đại đạo mới là chân thật.
Nụ cười của Linh Tâm Chân Đế rất thuần khiết, nhìn nàng cười khiến người quên mất nàng là một vị Chân Đế.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Ài, đại đạo của ta nội uẩn, không phải liếc sơ là nhìn thấy. Chỉ có cái đẹp của ta là rực rỡ chói mắt, nếu nàng thấy ta đẹp trai, khi đó nàng sẽ hiểu con người ta không đơn giản cỡ nào.
Nhiều học sinh khinh thường nói:
- Đồ mặt dày!
Nam hay nữ học sinh đều trề môi.
Một số học sinh làm bộ dạng buồn nôn. Nhìn Lý Thất Dạ không đẹp trai chút xíu nào, chỉ là một nam nhân hết sức bình thường, bình thường đến ném vào trong đám người sẽ bị quên ngay. Khuôn mặt bình thường đó sẽ biến mất trong mây mênh mông. Bộ dạng bình thường vậy mà vỗ ngực bảo mình đẹp trai, nhiều học sinh gai mắt, khinh thường, chán ghét buồn nôn.
Có học sinh nữ rất ghét, khinh thường làm động tác ói:
- Phi, tên hề làm chuyện nực cười, bộ dạng xấu xí mà dám tự kỷ như thế!
Bạn học nam cười nhạo:
- Cho người ta tự kỷ đi, một tiểu nhân vật khó khăn lắm mới được một thanh tổ khí, không vênh váo sao được? Cầm tổ khí khiến người ta tự tin đến không biết trời đất, tự nhận mình là độc nhất vạn cổ, tuyệt thế vô song.
Nhiều học sinh gai mắt Lý Thất Dạ, nếu không phải Tẩy Tội kiếm mới rồi giết một học sinh thực lực không tầm thường thì đã có học sinh muốn đứng ra dạy hắn bài học.
Linh Tâm Chân Đế cười cười không tức giận, nàng đạp thân cây chậm rãi leo lên chỗ cao nhất Chí Tôn thụ.
Nhiều người nghe nói Chí Tôn quả ở trên ngọn Chí Tôn thụ là tốt nhất, là cực phẩm trong cực phẩm. Nhưng Chí Tôn quả càng lên cao thì càng khó hái.