Tiếng “răng rắc” vỡ vụn vang lên, máu tươi bắn tung tóe.
Dưới chân Lý Thất Dạ, thân thể Quy thừa tướng bị hắn giẫm nát.
- Ah!
Quy thừa tướng kêu gào thê lương thảm thiết, máu tươi bắn tung tóe, trong tiếng kêu gào thảm thiết của hắn mang theo không cam lòng. Phải biết rằng, hắn là Quy thần đắc đạo, một thân đạo hạnh đã xuất thần nhập hóa.
Hơn nữa, mai rùa của hắn chắc chắn không thể phá vỡ, binh khí Chân Đế không thể tổn thương mai rùa, mai rùa còn có thể chịu được vài kích của binh khí Thuỷ tổ.
Nhưng trúng một cước của Lý Thất Dạ, bất kể mai rùa cứng rắn thế nào, kể cả mai rùa đao thương bất nhập cũng không thể cải biến kết cục bị giẫm nát.
Dường như dưới một cước của Lý Thất Dạ, bất cứ thứ gì cũng không thể thoát khỏi vận mệnh vỡ nát.
Phốc!
Trong lúc Quy thừa tướng kêu la thảm thiết, huyết tương bắn tung tóe, thân thể Quy thừa tướng bị giẫm thành thịt vụn, chân mệnh nát bấy, tan thành mây khói.
Oanh!
Tiếng nổ vang vọng thiên địa, Lý Thất Dạ xuất ra một quyền đánh vỡ trọng kiếm vô lượng, rung chuyển thế gian, cửu thiên thập địa đều bị một quyền của hắn phá nát.
Trọng kiếm đạo của Bán Kiếm Thiên Thần cao thâm khó dò, sau khi trúng một quyền liền phát ra tiếng nổ nhỏ, ngay sau đó lại có tiếng “răng rắc” vang lên, cho dù trọng kiếm đạo nặng như hàng tỉ ngôi sao cũng không thể ngăn cản một quyền này.
Trọng kiếm đạo bị đánh nát bấy, Bán Kiếm Thiên Thần bị đánh bay ra xa, máu tươi văng tung tóe, toàn thân đầy máu.
- Cút!
Lý Thất Dạ quát một tiếng, hắn nhắc một chân còn lại lên, đá ngang.
Đá ngang, chỉ cần đá ngang là đủ rồi, ngân hà hủy diệt, tinh không sụp đổ, một tiếng nổ “oanh” vang lên, cổ lục to lớn nặng nề bị một cước của Lý Thất Dạ đá trúng, nó bị đục lỗ và nổ mạnh, cổ lục vỡ ra biến thành hai mảnh.
Phốc!
Phun máu tươi như suối, thân thể Thần Cổ Chiến bị đánh nát, huyết nhục bay khắp nơi.
Lang!
Ngay sau đó là một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, tay kia của Lý Thất Dạ đánh ra một chưởng nặng nề, vỗ thẳng vào kim kiếm của Phi Kiếm thiên kiêu.
Dưới một kiếm này, cho dù là kiếm hải khôn cùng cũng bị đánh nát,, thời điểm bàn tay của Lý Thất Dạ va chạm với thân kiếm, một tiếng “răng rắc” xuất hiện.
Chỉ trong nháy mắt, pháp tắc Thuỷ tổ phóng thẳng lên trời, giống như có một bàn tay Thuỷ tổ vươn ra ngăn cản một chưởng của Lý Thất Dạ.
- Lực lượng vô địch của Kim Quang Thượng Sư.
Cảm nhận lực lượng vô địch ẩn chứa trong kim kiếm, không ít cường giả kinh hồn táng đảm, quát to một tiếng.
Cho dù là pháp tắc Thuỷ tổ cũng không thể ngăn cản Lý Thất Dạ trấn áp, Lý Thất Dạ hừ lạnh, một tiếng nổ lớn sinh ra, bàn tay nghiền áp, pháp tắc Thuỷ tổ biến mất.
- Ah…
Tiếng kêu thảm thiết xuất hiện, thời điểm pháp tắc Thủy tổ bị bàn tay của Lý Thất Dạ đánh nát, bằng lực lượng của Phi Kiếm thiên kiêu, nàng không có khả năng ngăn cản Lý Thất Dạ trấn áp.
Thời điểm tiếng kêu thảm thiết vang vọng thiên địa, đột nhiên nghe một tiếng “xuy” truyền tới, thân thể Phi Kiếm thiên kiêu bị bàn tay Lý Thất Dạ đánh thành huyết vụ.
Keng!
Tiếng kiếm minh vang vọng không gian, chỉ trong nháy mắt, trong kim kiếm bắn ra kim quang sáng ngời, kim quang bao phủ huyết vụ của Phi Kiếm thiên kiêu, sau đó kim quang cũng phá không bay đi, trốn vào không gian vô tận.
Tuy kim kiếm mang theo huyết vụ chạy đi, nhưng Lý Thất Dạ chỉ liếc mắt nhìn, hắn không có ý định đuổi giết.
- Không kẻ nào chịu được một kích!
Áo khoác của Lý Thất Dạ bay phất phơ, hắn đứng đó với gương mặt thản nhiên.
Sau tất cả mọi việc, toàn bộ thiên địa yên tĩnh, tất cả mọi người không có dũng khí hít thở.
Mọi chuyện chỉ diễn ra trong nháy mắt, bốn cường giả thảm bại, Quy thừa tướng bị một cước giẫm thành thịt vụn, mạng nhỏ không còn, Thần Cổ Chiến và Bán Kiếm Thiên Thần binh hủy thân tàn, Phi Kiếm thiên kiêu chịu trọng kích hóa thành huyết vụ, được kim kiếm bảo vệ thoát đi.
Trong quá trình này, Lý Thất Dạ chỉ dùng hai cước và hai quyền mà thôi, cho dù như vậy cũng có thể đánh bại đám người Thần Cổ Chiến.
Ngửi thấy mùi máu tươi nồng đậm trên bầu trời, vào lúc này, tất cả mọi người vô cùng rung động, có người đang run rẩy, hàm răng không ngừng va vào nhau.
Nhìn thấy huyết vụ biến mất, không biết có bao nhiêu người sợ hãi tới mức chân mềm nhũn, cũng đặt mông ngồi xuống đất.
Đối với rất nhiều người, cao thủ cường đại như Thần Cổ Chiến, vô địch như Bán Kiếm Thiên Thần, tất cả mọi người đều phấn đấu vì muốn cường đại như bọn họ, thậm chí có rất nhiều cường giả cả đời này cũng không thể mạnh bằng Thần Cổ Chiến, Bán Kiếm Thiên Thần.
Nhưng hiện tại cường đại như bọn họ lại không đỡ nổi một quyền một cước của Lý Thất Dạ, thiếu chút nữa đã thân tử đạo tiêu, đệ nhất hung nhân cường đại cỡ nào?
- Không đỡ nổi một đòn!
Câu nói của Lý Thất Dạ quanh quẩn trong thiên địa.
Vào lúc này, cho dù Lý Thất Dạ phong khinh vân đạm, cho dù trên người hắn không bộc phát khí tức cường đại, hắn đứng ở nơi đó giống như bá chủ thế giới, giống như tất cả mọi người đứng trước mặt hắn đều là con kiến hôi.
Trước kia, Lý Thất Dạ từng thuận miệng nói đám người Thần Cổ Chiến chỉ là kiến hôi, khi đó có bao nhiêu người phẫn nộ, bao nhiêu người không cam lòng, bao nhiêu người cảm thấy Lý Thất Dạ khẩu xuất cuồng ngôn, quá mức cuồng vọng.
Nhưng hiện tại, Lý Thất Dạ giơ tay nhấc chân đã có thể đánh bốn người Thần Cổ Chiến trọng thương, một chết ba tổn thương, đối mặt chiến tích như vậy, tất cả mọi người hoảng sợ và khủng hoảng.
Hiện tại mọi người cảm giác không khí trở nên mỏng manh, tất cả mọi người không thở nổi, giống như có một bàn tay vô hình đang bóp cổ bọn họ.
Vào lúc đó, Bán Kiếm Thiên Thần, Thần Cổ Chiến đang
chảy máu đầm đìa, sắc mặt bọn họ tái nhợt.
Vẻ mặt đám người Bán Kiếm Thiên Thần, Thần Cổ Chiến tái nhợt, không chỉ bởi vì trọng thương mất máu quá nhiều, bọn họ còn bị Lý Thất Dạ hù sợ.
Lúc Lý Thất Dạ giơ tay nhấc chân đánh bọn họ trọng thương, thực lực như vậy quá khủng bố, lúc bọn họ ý thức được chính mình đá trúng thiết bản, bọn họ đã gặp được tồn tại vô cùng khủng khiếp.
Lúc này, trên thế gian không có bán thuốc hối hận, bọn họ muốn hối hận cũng trễ rồi.
- Đi!
Bán Kiếm Thiên Thần và Thần Cổ Chiến nhìn nhau, lập tức quay người bỏ chạy, chạy đi thật xa.
Mặc dù Bán Kiếm Thiên Thần, Thần Cổ Chiến là cường giả danh chấn thiên hạ, ngày bình thường cực kỳ bảo vệ danh dự của mình, hiện tại là lúc sống chết trước mắt, bọn họ làm sao còn tinh lực quan tâm tới danh dự, đối với bọn họ, có thể giữ được tánh mạng mới là việc trọng yếu nhất.
- Muốn chạy trốn, đã trễ rồi.
Lý Thất Dạ cười cười, thân thể hắn biến mất, ngay sau đó đuổi theo hai người.
Cho dù Bán Kiếm Thiên Thần và Thần Cổ Chiến dùng hết khí lực của mình, bọn họ cũng gia tăng tốc độ tới cực hạn, đáng tiếc, Lý Thất Dạ đã ngăn cản đường đi của bọn họ.
Vừa thấy Lý Thất Dạ cản đường, Thần Cổ Chiến và Bán Kiếm Thiên Thần hoảng hốt, bọn họ biết rõ, dựa vào tốc độ của mình, hoàn toàn không thể thoát khỏi lòng bàn tay Lý Thất Dạ, cũng không có khả năng chạy thoát.
- Giết!
Thần Cổ Chiến và Bán Kiếm Thiên Thần nhìn nhau, điên cuồng hét lên một tiếng, bọn họ không có khả năng lựa chọn, một tiếng nổ “oanh” vang lên thật to, kiếm quang của Bán Kiếm Thiên Thần chiếu rọi thiên địa, hắn hóa thành kiếm đạo vô thượng đâm thẳng vào bầu trời, Thần Cổ Chiến như được vạn thần che chở, tiên hiền gia trì, lực lượng cường đại bộc phát.
- Tự tìm đường chết!
Đối mặt một kích toàn lực của Thần Cổ Chiến và Bán Kiếm Thiên Thần, Lý Thất Dạ chỉ cười nhạt một tiếng, bàn tay mở ra, phong tuyệt thiên địa, trấn giết vạn cổ.
Oanh, oanh, oanh…
Thiên địa nổ vang, sông núi sụp đổ, sông hồ bốc hơi, dưới bàn tay Lý Thất Dạ, tất cả đều tan thành mây khói.
Âm thanh “răng rắc” vang lên liên tiếp, chỉ thấy cự kiếm vạn trượng, thần thể vô thượng vỡ nát dưới bàn tay Lý Thất Dạ.
Phốc phốc…
Bán Kiếm Thiên Thần và Thần Cổ Chiến phun máu tươi, tổn thương chồng chất tổn thương, thân thể hai người bắt đầu phai mờ, từng tấc thân thể hóa thành bột mịn, máu tươi chảy đầy đất.
- Chớ có hành hung!
Lúc này, một giọng nói kinh thiên động địa vang lên.
Keng!
Giọng nói này truyền khắp thiên địa, tiếng nổ “ầm ầm ầm” sinh ra, một vòng xoáy đao mang vô cùng vô tận xuất hiện.
Cho dù cách ngàn vạn dặm xa xôi, nhưng lúc vòng xoáy đao mang vô tận chém xuống đã xuất hiện trên đỉnh đầu Lý Thất Dạ, âm thanh “xùy xùy xùy” vang lên bên tai, đao mang chém xuống cắt nhật nguyên tinh thần như cắt đậu hủ, đao mang ẩn chứa lực lượng khai thiên tích địa.
Thời điểm đao mang chém xuống, mọi người có cảm giác mình sắp bị bầm thây vạn đoạn.
Đao mang này ẩn chứa lực lượng vô cùng khủng khiếp, nó cực kỳ sắc bén, Chân Thần cường đại hơn nữa cũng bị chém thành thịt nát.
- Kim Biến Chiến Thần!
Nghe được giọng nói vang lên, có người quát to một tiếng, biết rõ người ra tay là ai.
Kim Biến Chiến Thần chém một đao, hắn muốn trảm Lý Thất Dạ.
- A Di Đà Phật!
Tiếng niệm Phật vang vọng cửu thiên thập địa, lúc này có một Kim Phật cao vạn trượng xuất hiện trên đỉnh đầu Lý Thất Dạ.
Khi Phật hiệu xuất hiện, một tiếng nổ mạnh vang lên, bàn tay Kim Phật vạn trượng kết Phật ấn và tấn công, trấn áp chư thiên, cũng nghiền áp Lý Thất Dạ.
- Minh Vương Phật!
Nhìn thấy Kim Phật xuất hiện, có cường giả hít khí lạnh.
Kim Biến Chiến Thần, Minh Vương Phật cùng ra tay, tuy bọn họ không xuất hiện, chỉ cách không ra tay, cho dù cách nhau cả ức vạn dặm nhưng một kích cách không của bọn họ lại khủng bố tuyệt luân, cũng có uy lực chém giết thần ma.
- Cút!
Đối mặt với đao mang, pháp ấn Phật gia, gương mặt Lý Thất Dạ không có chút biến hóa nào, hắn vung tay lên.
Lý Thất Dạ xuất ra một chưởng mang theo uy năng khủng bố, khí thế duy ngã độc tôn, tất cả đều là con kiến hôi.