Nhìn thấy Quyển Vân Thần kiên định như vậy, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Cũng tốt, ta sẽ thanh toàn cho ngươi, sẽ tiễn ngươi lên đường hoàng
tuyền đoàn tụ với lệnh lang, tránh hắn cô đơn trên đường xuống hoàng
tuyền.
- Hừ!
Quyển Vân Thần khẽ hừ một tiếng, hắn ôm quyết tâm phải chết đến đây, vì báo thù cho nhi tử của mình, hắn không tiếc
bất cứ giá nào, nếu không, hắn chết cũng không nhắm mắt.
- Vậy các ngươi thì sao?
Ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn sang Minh Vương Phật và Kim Biến Chiến Thần.
Lúc này, ánh mắt mọi người đều tụ tập lên người Minh Vương Phật cùng Kim Biến Chiến Thần.
Trước đó, rất nhiều người đều cho rằng Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần
cùng với Vân Phong ngũ hữu liên thủ sẽ có phần thắng thật lớn, dù sao
bảy người đều là cường giả đỉnh phong trong Tiên Thống giới, nếu như bảy người bọn họ liên thủ, có người nào trên thế gian địch nổi? Nhưng từ
khi Lý Thất Dạ và Lan Thư Tài Thánh đồng thời xuất hiện, nội tâm rất
nhiều người sinh ra biến hóa, đặc biệt vào lúc Lý Thất Dạ dùng ngón tay
đánh bay Kim Biến Chiến Thần, mọi người có cảm giác kết cục đã định.
Lúc này, tất cả mọi người cảm nhận về Lý Thất Dạ chỉ gói gọn trong hai chữ —— vô địch!
Mọi người không thể phán đoán thực lực Lý Thất Dạ, hắn giống như bí ẩn, sâu không lường được, không ai có thể nhìn thấu.
- Thiện tai, thiện tai.
Minh Vương Phật hợp thành chữ thập, hắn có vài phần tiêu sái, nói:
- Bần tăng từ trước đến nay chỉ siêu độ người khác, chưa từng bị người khác siêu độ bao giờ.
- Vậy hôm nay ta sẽ siêu độ ngươi.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Tiễn ngươi đi tây phương, trở thành Thánh Phật trong Phật quốc.
- A Di Đà Phật, ngã phật từ bi.
Minh Vương Phật không buồn không giận, hai tay hợp thành chữ thập, thần thái tự nhiên, nói:
- Nếu thật bị thí chủ siêu độ, như vậy là nhân quả đã định, có gì tiếc nuối, như vậy cứ tùy theo nhân quả là được.
- Không nghĩ tới ngươi cũng có vài phần khí độ cao tăng.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Xem ra, ngươi đã lĩnh ngộ không ít, trước kia ta xem nhẹ ngươi rồi.
Ngươi làm chủ trì Lăng Gia tự, lãnh tụ phật đạo cũng không phải hư danh
nói chơi.
- Thiện tai.
Lúc này Minh Vương Phật bộc phát
phật quang, dường như hắn đã tiến vào cảnh giới tứ đại giai không, khí
độ trên người trở nên phi phàm, thậm chí lúc này hắn có cảm giác hiểu
ra.
Nhìn thấy Minh Vương Phật biến hóa khác thường, có không ít
lão tổ thán phục một tiếng, Minh Vương Phật rất khó lường, thời điểm này còn có thể bình thản như thế, thật không hổ danh cao tăng đắc đạo, hắn
có thể trở thành chủ trì Lăng Gia tự, có thể trở thành lãnh tụ phật đạo, thực sự không phải dựa vào vận khí, hắn dựa vào tuệ căn và thực lực.
- Hòa thượng, có di ngôn không?
Lý Thất Dạ nhìn Minh Vương Phật thêm vài lần, vừa cười vừa nói.
- Bần tăng cầu lục căn thanh tịnh, trên thế gian không còn bao nhiêu lo lắng.
Minh Vương Phật nhắm mắt lại, nói ra:
- Nếu như có, cũng chỉ là tông môn mà thôi. Việc hôm nay chỉ là ân oán cá nhân giữa bần tăng và thí chủ, không liên quan đến người khác.
- Được.
Lý Thất Dạ vỗ tay, nói:
- Ta thỏa mãn di nguyện của ngươi, ta chỉ trảm ngươi, không diệt Phật môn, ngươi cứ yên tâm lên đường đi.
- Thiện tai, thiện tai, ngã phật từ bi, ngã phật từ bi.
Minh Vương Phật hợp thành chữ thập, chắp tay, bình thản, tâm hắn lúc này như gương sáng, hắn tiến vào cảnh giới vô ngã.
Nhìn thấy dị trạng của Minh Vương Phật, không ít người thán phục.
- Đáng tiếc.
Phát hiện trạng thái của Minh Vương Phật, có lão tổ cường đại nhìn ra mánh
khóe, Minh Vương Phật hiện tại đã ngộ ra và hiểu rõ, Phật đạo của hắn
cũng tiến vào cảnh giới cao hơn.
Đáng tiếc, hắn hôm nay khó thoát khỏi cái chết, rất nhiều người xem ra, trước khi chết mới tiến vào cảnh giới cao hơn là chuyện đáng tiếc cỡ nào.
- Sáng nghe đạo chiều chết cũng được.
Nhìn thấy trạng thái của Minh Vương Phật hiện tại, có không ít lão tổ nhớ tới một câu, nội tâm vô cùng cảm khái.- Ngươi thì sao?
Lý Thất Dạ nở nụ cười, hắn nhìn sang Kim Biến Chiến Thần.
Lúc này, rất nhiều người hít khí lạnh, Minh Vương Phật cũng tốt, Kim Biến
Chiến Thần thậm chí là Vân Phong ngữ hữu cũng được, bọn họ đều là tồn
tại cường đại nhất, đã từng quát tháo phong vân, đã từng quét ngang tám
phương, vô địch nhất thời.
Vào lúc này, ở trong mắt Lý Thất Dạ,
bọn họ đã biến thành người chết, còn chưa động thủ đã lưu lại di ngôn,
nội tâm mọi người cảm thấy khó chịu, cũng có không ít người cảm thông.
- Không chiến đến chết, nói cái gì cũng còn sớm!
Sát khí của Kim Biến Chiến Thần tỏa ra cuồn cuộn, chiến ý dâng cao, hắn có
trạng thái khác với đám người Minh Vương Phật, Quyển Vân Thần.
Kim Biến Chiến Thần hiện tại vẫn ôm tâm tình quyết thắng, không chết không
thôi, cho dù Lý Thất Dạ cường đại hơn nữa, nội tâm hắn vẫn kiêu ngạo, vô cùng hung hãn.
Lúc này, trong nội tâm Kim Biến Chiến Thần chỉ có một ý niệm, hắn chính là Kim Biến Chiến Thần, chỉ có chiến đến chết,
không chết không thôi!
Nhận ra thần thái của Kim Biến Chiến Thần, rất nhiều người bội phục, ai cũng hiểu, đơn đả độc đấu, Kim Biến Chiến
Thần tuyệt đối không phải đối thủ của đệ nhất hung nhân.
Mặc kệ
địch nhân cường đại cỡ nào, Kim Biến Chiến Thần vẫn không sợ, hắn không
bị Lý Thất Dạ cường đại hù dọa, hắn cũng không vì Lý Thất Dạ cường đại
mà lùi bước, tâm tình của hắn rất kiên định, không giết cường địch,
không chết không thôi.
Mặc dù có một ít người xem ra, tâm tính
của Kim Biến Chiến Thần quá mù quáng, nhưng có mấy người dám ôm tâm tình không sợ chết như Kim Biến Chiến Thần? Rất khó lường. Lý Thất Dạ nhìn
Kim Biến Chiến Thần bộc phát chiến ý cường đại, từ từ nói:
- Thế
nhân gọi ngươi là Chiến Thần, ngươi không bôi nhọ danh xưng này, ngươi
thật sự có chiến ý rất mạnh, cho dù ngươi mù quáng cuồng vọng nhưng
chiến tâm vô cùng cứng rắn.
- Nhưng ta là đối thủ của ngươi, ngươi phải chết.
Lý Thất Dạ nói:
- Kim Biến Thần Đình, thành cũng vì ngươi, bại cũng vì ngươi, ngươi tống táng đạo thống của
chính mình.
- Thề cùng tử chiến với chủ nhân, huyết tẩy tám phương.
Nhưng trăm vạn đại quân của Kim Biến Thần Đình vẫn sinh ra chiến ý ngập trời, nguyện sống chết cùng Kim Biến Chiến Thần, thấy chết không sờn!
Mặc dù một ít lão tổ Kim Biến Thần Đình không muốn nhìn thấy cục diện như
vậy, bọn họ lại không thể làm gì, Kim Biến Chiến Thần có uy vọng cực cao trong Kim Biến Thần Đình, toàn bộ quân đoàn nguyện ý cùng vào sinh ra
tử với hắn, cho dù có lão tổ muốn lưu lại hỏa chủng cho đạo thống của
mình, đáng tiếc vẫn không thay đổi được gì.
- Đợi ngươi thắng lại nói lời này cũng không muộn.
Kim Biến Chiến Thần vẫn kiên định, chiến ý không giảm chút nào.
Nhìn thấy toàn bộ quân đoàn nguyện ý cùng chung sinh tử với Kim Biến Chiến
Thần, không ít đại nhân vật các đạo thống hâm mộ, đối với bao nhiêu đại
nhân vật mà nói, tự mình có thể nắm chặt binh lực cường đại nhất đạo
thống, đây là khát vọng của bọn họ, cũng là thứ bọn họ theo đuổi, nhưng
trong một đạo thống, lực lượng liên quan quá nhiều, có bao nhiêu người
triệt để giao lực lượng trong tay mình cho kẻ khác?
- Tốt, chúng ta bắt đầu đi.
Lý Thất Dạ duỗi lưng một cái, tùy ý nói:
- Ta tiễn các ngươi lên đường, các ngươi cùng lên đi, có chiến kỹ hay
tuyệt sát thuật gì đó, các ngươi nên thi triển ra, nếu không, một khi đã muộn, đến lúc đó các ngươi muốn phản kích cũng không có cơ hội đâu.
Lúc này, Lý Thất Dạ đứng giữa không trung, hắn rất tùy ý, hoàn toàn không có phòng bị.
Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần, Vân Phong ngũ hữu nhìn nhau, bọn họ hội ý.
Mặc dù không ai trong bọn họ nói chuyện, trong lúc ánh mắt giao nhau liền đạt thành ăn ý.
Vào thời điểm này, Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần, Vân Phong ngũ hữu, bọn họ chậm rãi vây quanh Lý Thất Dạ, bọn họ chiếm cứ phương hướng, vị
trí nào, tất cả đều quan trọng, mỗi một bước đều phối hợp với vận luật
đại đạo.
Nhìn đám người Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần, Vân Phong ngũ hữu chậm rãi vây quanh Lý Thất Dạ, tất cả mọi người nín thở.
Bảy người Minh Vương Phật liên thủ với nhau, có thể chấn kinh toàn bộ Tiên
Thống giới, nhưng vào hôm nay, bọn họ đặc biệt cẩn thận.
Tất cả
mọi người trợn mắt nhìn, tất cả mọi người không muốn bỏ qua, đây là đại
chiến khó gặp trên thế gian, đối với tất cả mọi người mà nói, đây là một trận thịnh yến đặc sắc, không ai muốn bỏ lỡ.
Huống chi, đại
chiến tuyệt thế như vậy, đối với những lão tổ và thiên tài cường đại,
bọn họ sẽ có thu hoạch, bọn họ có thể tìm hiểu ảo diệu đại đạo trong
trận chiến.
Cho dù là Tử Long Nữ Đế, Thánh Sương Chân Đế, các nàng đều ổn định tâm thần và tập trung quan sát.
Đặc biệt đối với Thánh Sương Chân Đế, trong cái nhìn của nàng, Lý Thất Dạ
tất thắng không thể nghi ngờ, đây là sự thật không cần bàn cãi, chẳng
qua Lý Thất Dạ sẽ dùng mấy chiêu để giết đám người Kim Biến Chiến Thần
mà thôi.
Trong nội tâm Thánh Sương Chân Đế tràn ngập chờ mong,
đương nhiên, nàng không phải chờ mong đám người Kim Biến Chiến Thần chết đi, mà là chờ mong Lý Thất Dạ ra tay sẽ dùng chiêu thức gì, đối với
nàng, thứ nàng mong muốn chính là lĩnh ngộ ra một ít gì đó trong chiêu
thức khoáng cổ tuyệt kim của Lý Thất Dạ.
Giống như trước đó, khi
Lý Thất Dạ vừa ra tay, Trấn Phong Thương Thiên Quyền, đối với nàng, một
quyền như thế quá rung động, nàng tận mắt nhìn thấy một quyền này, cho
nên nàng đạt được ích lợi rất lớn.
Cho nên, lúc này, Thánh Sương
Chân Đế mở to mắt, nàng chờ mong Lý Thất Dạ sẽ giống như lúc trước, hắn
sử dụng chiêu thức tuyệt diễm vô song như Trấn Phong Thương Thiên Quyền.
Bảy người Minh Vương Phật đã vây quanh, bọn họ chiếm cứ ba phương vị, tạo thành thế tam giác vô cùng kiên cố.
Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần đều chiếm một góc, Vân Phong ngũ hữu
chiếm một góc, Vân Phong ngũ hữu liên thủ với nhau suốt mấy chục vạn
năm, đã ăn ý không gì sánh kịp, bọn họ am hiểu thuật hợp kích trên chiến trường.
Một khi năm người bọn họ liên thủ với nhau, sức chiến
đấu sẽ tăng lên gấp bội, nếu như bọn họ phân tán ra, trái lại sẽ suy
yếu thực lực của bọn họ.