Đế Bá

Thiên Cửu Dư


trước sau

Sau khi nói xong, người mang tin tức xoay người rời đi, trở lại doanh địa trong bãi cát.

- Thủ vững cương vị, chuẩn bị chiến tranh.

Sau khi người mang tin tức quay người rời đi, Thái Duẫn Hỉ lập tức ra mệnh lệnh.

Trên Thiên Tiệm, tất cả binh sĩ nhận được mệnh lệnh đều rống to, tiếng rống vang vọng bầu trời, mỗi một binh sĩ đều thủ tại cương vị của mình lên, đao kiếm ra khỏi vỏ, chờ đợi chiến tranh đến gần.

- Sắp khai chiến!

Lúc này, bao nhiêu lão tổ đạo thống, Trường Tồn đều biết bão tố tiến đến.

- Chuẩn bị!

Có lão tổ đạo thống hạ lệnh tiến công, nói:

- Thời điểm cần thiết, phải gấp rút tiếp viện Thiên Tiệm!

Trong khoảng thời gian ngắn, có không ít đạo thống điều động binh mã chờ xuất phát, đối với không ít đạo thống, thời điểm trọng yếu, bọn họ gấp rút tiếp viện Thiên Tiệm trước tiên.

Lúc này, đối với rất nhiều đạo thống, bọn họ đã đặt lợi ích bản thân sang một bên, bởi vì lại kẻ ngu dốt đều hiểu, một khi là Thiên Tiệm sụp đổ, cả Tiên Thống giới sẽ bại lộ trước mặt kẻ địch, Tiên Thống giới sẽ không còn phòng bị.

Có thể nói, bất cứ phòng ngự của đạo thống nào trong Tiên Thống giới đều không chắc chắn bằng Thiên Tiệm, cho nên, chỉ cần phòng ngự ở Thiên Tiệm, cả Tiên Thống giới vẫn có hi vọng.

Oanh, oanh, oanh...

Vào lúc này, từng tiếng nổ vang lên, vô số chiến hạm trên bờ cát bay lên, chúng tấn công Thiên Tiệm.

Nhìn từng chiếc chiến hạm che khuất bầu trời, trong khoảng thời gian ngắn, nội tâm mọi người nặng trịch.

Vào lúc đó, mây đen chiến tranh đã bao phủ toàn bộ Tiên Thống giới, dưới đám mây chiến tranh, không biết có bao nhiêu sinh linh đang nơm nớp lo sợ, không biết có bao nhiêu tu sĩ thần bất định và bất an, mọi người cũng không biết trận chiến tranh này sẽ kéo dài bao lâu, mọi người cũng không biết trận chiến tranh này sẽ dùng kết cục gì để chấm dứt.

Nhưng, rất nhiều việc không tưởng tượng nổi, trận chiến tranh này bộc phát, nhất định sẽ là cảnh tượng sinh linh đồ thán, tất nhiên sẽ có rất nhiều đại giáo cương quốc tan thành mây khói.

Đại nạn trước mắt, không ai có thể may mắn thoát khỏi, đường ra duy nhất chính là đoàn kết mọi người đối kháng đến cùng.

Từng chiếc chiến hạm bay ra khỏi nơi trú quân, cũng bay về phía Thiên Tiệm, trong thiên địa tràn ngập khí tức đáng sợ.

Đội ngũ chiến hạm khổng lồ bay ra khỏi Bất Độ Hải, bọn họ không đánh lén Thiên Tiệm, cũng không có giết Thiên Tiệm trở tay không kịp, cũng không có giết Tiên Thống giới trở tay không kịp, mà là tuyên chiến với Tiên Thống giới, sau đó lại phát binh Thiên Tiệm.

Trừ địch nhân quang minh đại phát động chiến tranh ra, quan trọng hơn là, địch nhân vô cùng tin tưởng vào thực lực của mình, bọn họ xem ra, mặc kệ Tiên Thống giới cường đại thế nào, phòng ngự như thế nào, cuối cùng đều phí công, sẽ bị bọn họ đánh bại.

Trong khoảng thời gian ngắn, ngàn vạn chiến hạm bay tới, nhưng không phải tất cả chiến hạm đều tấn công, chỉ hơn một nửa chiến hạm đang ở lại bờ cát.

Có hơn một nửa chiến hạm dừng lại trên bãi cát không phát binh, rất nhiều lão tổ, Trường Tồn của Tiên Thống giới lâm vào sợ hãi.

Quân địch chỉ phái ra chưa tới một nửa binh lực, số còn lại đều án binh bất động, địch nhân có ý gì? Chẳng lẽ địch nhân cho rằng chỉ bằng chút binh lực như vậy là có thể công phá Tiên Thống giới, chinh phục toàn bộ Tiên Thống giới?

Nếu là như thế, hơn phân nửa binh lực còn lại dùng làm gì?

Oanh!

Một tiếng nổ vang lên, vào lúc này, một tàu chiến hạm cuối cùng bay ra khỏi doanh địa, thời điểm này, bên ngoài Thiên Tiệm xuất hiện vô số chiến hạm, từng chiếc từng chiếc chiến hạm bay trên bầu trời, một tầng lại một tầng, chúng giống như một đám mây đen dày đặc.

Trong khoảng thời gian ngắn, khí tức đáng sợ bao phủ toàn bộ thiên địa, mọi người không rét mà run, cả thế giới giống như biến thành tu la địa ngục.

Thiên Tiệm, đó là bình chướng cực lớn ngăn cản trước mặt mọi người, tường thành cao lớn rắn chắc, mỗi người trong Tiên Thống giới đều tin tưởng đây là phòng ngự kiên cố nhất Tiên Thống giới.

- Cảnh cáo lần cuối cùng, đầu hàng thì còn sống, nếu không, giết không tha.

Thời điểm này, bên trong một chiến hạm phát ra tiếng nói rất có lực lượng.

Tuy không nhìn thấy người này, nhưng giọng nói của hắn tràn ngập lực lượng, nghe giọng nói của hắn đã giống như ngàn vạn thiên lôi nổ tung, tất cả mọi người nghe thấy đều hãi hùng khiếp vía.

Giọng nói tràn ngập lực lượng như thế, mặc cho ai người nghe xong cũng biết là giọng của Thuỷ tổ, cũng không biết là vị Thuỷ tổ nào mà thôi.

- Ít nhất là hai vị Thuỷ tổ.

Nghe giọng nói uy hiếp nhân tâm, có lão tổ run rẩy và nổi da gà.

Người mang tin tức vừa rồi là một vị Thuỷ tổ, hiện tại lại có thêm một Thuỷ tổ, ít nhất thì có hai vị Thuỷ tổ mang binh.

Nhưng, Thuỷ tổ trở về không phải chỉ có hai người như thế, đây là việc mọi người biết rõ.

Nhìn từng chiếc chiến hạm bên ngoài Thiên Tiệm, tất cả binh sĩ quân đoàn Thiên Tiệm đều cầm chặt binh khí trong tay mình, bọn họ là tuyến đầu của Tiên Thống giới, nếu như Thiên Tiệm nứt vỡ, Tiên Thống giới sẽ rơi vào tay giặc.

Cho nên, thời điểm này, cho dù một ít binh sĩ đổ mồ hôi lạnh, bọn họ vẫn kiên định đứng ở nơi đó, cũng không bị dao động.

Nói không sợ hãi là gạt người, bất cứ người nào trong Tiên Thống giới đều nổi da gà, sắp đối mặt với tổ tiên của mình, thậm chí là vài Thuỷ tổ, chiến tranh như vậy, cho dù là ai cũng biết kết quả như thế nào.

Trong trận chiến tranh này, chỉ sợ đại bộ phận người trong bọn họ sẽ chết thảm, sẽ tan thành mây khói, nhưng mỗi một người, mỗi một binh sĩ đều thủ vững cương
vị của mình, bọn họ không có lựa chọn, bọn họ phải thủ hộ gia viên của mình.

Thái Duẫn Hỉ không có lựa chọn khác, về công về tư, hắn đều phải huyết chiến đến cùng, vào lúc này, hắn đã có tâm lý chết trận.

- Thề sống chết không hàng!

Thái Duẫn Hỉ thần thái kiên định, nói ra:

- Người còn, Thiên Tiệm còn, người chết, Thiên Tiệm vẫn còn! Con cháu Tiên Thống giới, người trước ngã xuống, người sau tiến lên, tuyệt đối không lùi bước, huyết chiến đến cùng!

- Tốt, thành toàn các ngươi!

Giọng nói lúc này lại vang lên.

Thời điểm này, một con quái vật bay từ trên trời xuống, nó rơi đáp xuống đất, một hố to xuất hiện.

Đó là một con cự long, con cự long này giống như thằn lằn, trên lưng sinh trưởng một cây gai thịt, áo giáp trên người rất dày, trên đuôi còn có một long chùy cực lớn.

Con cự long to như vài chục ngọn núi, thời điểm mở mắt giống như hai mặt trời, tia chớp nổ đùng đùng bên tai, toàn thân cự long sinh ra lôi điện, mỗi một tia lôi điện đều có uy lực không kém gì thiên kiếp.

Thời điểm tia chớp của cự long nện vào một ngọn núi, ngọn núi tan thành mây khói.

Việc này rất khủng bố, chỉ là tia chớp trên người cự long đã có uy lực khủng bố như thế, thử nghĩ xem, con cự long kia tấn công sẽ có uy lực khủng bố cỡ nào.

- Đây là thực lực cấp bậc Thuỷ tổ.

Nhìn thấy cự long như thế, tất cả mọi người nổi da gà.

- Tha Lôi Long!

Nhìn thấy cự long trước mặt, có Trường Tồn nhận ra, hắn sợ hãi và nói:

- Đây là hậu đại của Chân Long và Lôi Xà, chính là hồng hoang cổ thú, là hoàng giả chân chính!

Ầm!

Một tiếng nổ vang lên, tại chỉ trong nháy mắt, Tha Lôi Long hất đuôi lên, ngàn vạn dòng điện tụ tập lại và đánh thẳng vào Thiên Tiệm.

Oanh!

Cái đuôi của Tha Lôi Long đánh vào Thiên Tiệm, vô số tia chớp đánh vào tường thành, đáng sợ nhất là, cái đuôi của Tha Lôi Long biến thành long chùy nện tới giống như ba ngàn thế giới đánh vào Thiên Tiệm.

Hơn nữa, long chùy nện vào Thiên Tiệm, hàng tỉ lôi điện của long chùy nện mạnh về phía trước, tiếng nổ ầm ầm vang lên, thiên địa cũng nổ tan thành mây khói.

Sự việc quá rung động lòng người, vô số tu sĩ trong Tiên Thống giới bị nổ tai điếc, cả Tiên Thống giới chấn động vài lần.

- Trời ơi!

Một biết bao nhiêu tu sĩ ngã xuống đất sau một kích vừa rồi, cả Tiên Thống giới chấn động, không ít sinh linh đứng không vững.

- Bị công phá sao?

Uy lực khủng bố như thế, vô số tu sĩ sợ tới mức hồn phi phách tán.

Thời điểm nhìn sang, chỉ thấy Thiên Tiệm vẫn tỏa ra hào quang, thần uy vô thượng, một kích của Tha Lôi Long không thể công phá Thiên Tiệm.

- Khá tốt!

Nhìn thấy Thiên Tiệm không bị công phá, tất cả tu sĩ thở ra một hơi.

Hôm nay phát hiện Thiên Tiệm cứng rắn, mọi người mở rộng tầm mắt và thì thào tự nói:

- Thiên Tiệm, quả nhiên danh bất hư truyền.

Ầm!

Lại một tiếng nổ vang lên, có một đầu quái vật khổng lồ từ trên trời giáng xuống, nó truyền tống từ chiến hạm ra ngoài.

Đó là một con Thiên Cửu Dư đáng sợ!

Nó chỉ hơi nhỏ hơn Tha Lôi Long một ít.

Toàn thân Thiên Cửu Dư mặc chiến giáp sắc bén, lân giáp toàn thân nó tỏa ra ánh sáng đáng sợ, giống như mỗi lân giáp là thanh đao sắc bén nhất.

Đặc biệt Thiên Cửu Dư có mũi khoan sắc bén nhất, dường như có thể xuyên thủng thế gian.

Thời điểm Thiên Cửu Dư xuất hiện, trong thiên địa xuất hiện mùi máu tươi, đặc biệt khi nhìn thấy đôi mắt đỏ bừng của Thiên Cửu Dư, rất nhiều người rùng mình sợ hãi.

Thiên Cửu Dư rất khát máu, không biết có bao nhiêu sinh linh đổ máu trước lân giáp của nó.

- Thiên Cửu Dư!

Nhìn thấy Thiên Cửu Dư đáng sợ, có một lão tổ kiến thức uyên bác sợ hãi kêu to lên:

- Thiên Cửu Dư trong truyền thuyết có thể đồ thần diệt ma!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện