Người nọ, truyền thuyết là tồn tại cường đại nhất, đáng sợ khủng bố
nhất, cũng là người đi xa nhất, cho dù bản thân bọn họ cũng kiêng kị
người nọ.
Nếu như nói, người nọ không ở đây, cao hứng nhất chính là bản thân bọn họ.
Cách đây thật lâu, lâu đến mức bọn họ không nhớ rõ khi nào, người nọ đã
không còn xuất hiện qua, vô thượng khủng bố đều không nhớ lần cuối cùng
hắn xuất hiện khi nào.
Hình như, người nọ biến mất vô thanh vô tức, không còn xuất hiện lần nào nữa, cũng không nói chuyện với bất cứ người nào.
Lý Thất Dạ không nhìn các vô thượng khủng bố khác, mà là nhìn lão đầu, nói:
- Cho ta lại hỏi một câu, ở thế giới này có ai vượt qua hắn không?
Lão nhân này híp mắt lại, hắn hết sức nghiêm túc, hắn suy nghĩ kỹ vấn đề
của Lý Thất Dạ, vấn đề này không phải vấn đề, cuối cùng, hắn trầm ngâm
và nói:
- Khó mà nói, khó mà nói, ít nhất ta không biết.
- Không ai có thể vượt qua, có lẽ hắn vẫn còn, chỉ có điều, chúng ta không biết mà thôi.
Một vô thượng khủng bố trầm giọng nói.
Trên thực tế, cho dù lúc này ánh mắt tất cả vô thượng khủng bố càn quét cả thế giới cũng không phát hiện tung tích người kia, không có phát hiện
dấu vết nào.
Các vô thượng khủng bố trước mắt nhìn nhau, người
nọ biến mất, bọn họ không cảm thấy hắn biến mất khi nào, có lẽ hắn còn ở trong thế giới này, hoặc hắn đã rời khỏi nơi đây, về phần hắn đi đâu
thế giới nào thì không có ai biết.
Hành tung của người nọ là bí
ẩn, cho dù vô thượng khủng bố như bọn họ cũng không rõ ràng, trong năm
tháng dài dằng dặc, người nọ biến mất như vậy, không có người nào có thể lưu ý.
- Đáng tiếc!
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
- Ta tới đây là muốn đánh một trận với hắn, đáng tiếc, không thể như nguyện.
Lý Thất Dạ nói bình thản như vậy, không có vô thượng khủng bố nào cười
hắn, đương nhiên, có vô thượng khủng bố muốn biết người nọ có đi được xa hơn không.
- Rất đáng tiếc.
Lão nhân kia gật đầu, nói:
- Ta cũng muốn xem hắn ra tay, đáng tiếc, không có cơ hội, ngươi cũng không còn cơ hội.
- Nếu đã nói xong di ngôn, nên động thủ, chúng ta phải ăn rồi.
Một vô thượng khủng bố lên tiếng lạnh như băng, bất cứ ai nghe thấy cũng nổi da gà.
Bọn họ nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ với ánh mắt đầy khát máu, bọn họ chỉ
muốn ăn tươi Lý Thất Dạ, không muốn lãng phí một chút huyết nhục nào.
- Vậy sao?
Lý Thất Dạ hời hợt, hắn cười nói:
- Có lẽ đây là thời điểm ta thu hoạch.
- Ngươi rất cường đại, nhưng hôm nay ngươi chết chắc rồi.
Lão nhân nói:
- Cho dù ngươi giãy dụa thế nào cũng không thể cải biến vận mệnh bị chúng ta ăn, ngươi có thể giãy dụa thỏa thích, càng giãy dụa, huyết nhục của
ngươi càng ngon!
Nói xong, hắn liếm liếm bờ môi của mình.
Lão nhân này nói chuyện làm người ta run rẩy, lúc này bọn họ chỉ muốn ăn Lý Thất Dạ.
- Vậy sao?
Lý Thất Dạ tươi cười, nói:
- Cũng là khâu cuối cùng, ta tặng các ngươi một lễ vật, hi vọng các ngươi ưa thích.
Nói xong, hắn xuất ra một món đồ.
Lúc này, trong tay Lý Thất Dạ cầm một đoạn tinh trụ.
Đúng vậy, đây là đòn sát thủ của Lý Thất Dạ, hắn tốn hao bao nhiêu tâm huyết vì đạt được thứ năm, năm đó ở Tinh Kê tiên quáng, Tinh Kê nhìn thấy thứ này cũng phải nhượng bộ.
- Thái Sơ quang!
Nhìn thấy tinh trụ trong tay Lý Thất Dạ, đồng tử của lão nhân co rút.
Các vô thượng khủng bố khác nhìn thấy tinh trụ trong tay Lý Thất Dạ thì vô ý thức lui về phía sau một bước!
Ánh mắt nhìn chằm chằm vào tinh trụ trong tay Lý Thất Dạ.
- Đúng vậy, Thái Sơ quang.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Tia sáng đầu tiên khi thiên địa sơ khai, cũng là Thái Sơ quang cuối
cùng! Ánh sáng diệt thế, Hủy Diệt quang! Ngươi có thể gọi nó thế nào
cũng được.
- Ta cho rằng, nó đã nổ.
Lão nhân nhìn chằm chằm tia sáng trong tinh trụ, ánh mắt của hắn co giật.
- Thiên địa luôn luôn ngoài ý muốn, sẽ lưu lại vui mừng cho ngươi xem, ngươi nói có đúng hay không?
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
- Ngươi kíp nổ nó, ngươi cũng phải chết.
Một vô thượng khủng bố lui về phía sau một bước, hắn chằm chằm vào Thái Sơ quang.
- Như cảm thấy thế nào?
Lý Thất Dạ cười cười, nói:
- Thứ này không phải ai cũng có thể kíp nổ. Nếu đã kíp nổ, có ai sống sót chứ?
- Cho dù nó có thể hủy diệt tất cả, nhưng không có thể diệt tất cả chúng ta.
Lão nhân nhìn chằm chằm vào tinh trụ trong tay Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Việc này không trọng yếu, trọng yếu là, nó sẽ nổ nát tất cả, nó có thể nổ nát bầu trời! Đây mới là mục đích của ta.
Các vô thượng khủng bố khác chằm chằm vào tinh trụ trong tay Lý Thất Dạ,
bọn họ biết rõ, Lý Thất Dạ tới nơi này không chỉ muốn giết bọn họ, hơn
nữa còn muốn nổ nát thế giới này, thế giới này vốn bị hủy diệt nhưng Lý
Thất Dạ lại muốn nó nổ tung!
- Ngươi sẽ chết!
Lão nhân
này nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, Thái Sơ quang nổ tung, kẻ bị trùng
kích đầu tiên là Lý Thất Dạ, Lý Thất
Dạ nhất định là tan thành mây khói.
- Thì như thế nào?
Lý Thất Dạ cười thoáng một phát, hời hợt, rất tự nhiên, không sao cả, nói ra:
- Chết mà thôi, chưa đủ thành đạo.
Tiếng răng rắc vang lên, thời điểm Lý Thất Dạ nói ra lời này, tinh trụ nổ tung trong tay hắn.
- Không!
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bóp nát tinh trụ, hắn rót tất cả khí huyết và đại đạo vào trong tinh trụ, các vô thượng khủng bố hoảng sợ.
- Chậm rồi!
Thời điểm này, Lý Thất Dạ cười nhạt, nụ cười của hắn rất tự nhiên, hắn thong dong và tiêu sái làm người ta cảm thấy giật mình...
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, Thái Sơ quang nổ tung, thế giới tỏa sáng, ngay sau đó lực lượng khủng bố bao phủ thế giới này...
Tại Cửu giới, tại thập tam châu, tại Tam Tiên giới... Ba ngàn đại thế giới, chỉ trong nháy mắt các cự đầu cảm ứng rõ ràng, thời đimể Thái Sơ quang
sắp nổ tung, có cự đầu nhìn về nơi xa.
- Không tốt!
Trong phi địa, có cự đầu ý thức được cái gì đó, hắn hoảng sợ:
- Hắn có Thái Sơ quang!
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, vang vọng ba ngàn đại thế giới, Cửu giới, thập tam
châu, Tam Tiên giới... Tất cả thế giới đều giật mình khi nghe thấy
tiếng nổ này.
Trong vụ nổ đáng sợ đó, rốt cuộc Thái Sơ quang phá hủy tất cả, thế giới bên ngoài bầu trời bị hủy diệt.
Lực lượng nổ tung quá mức khủng bố, lực trùng kích ảnh hưởng tới ba ngàn
đại thế giới, Cửu giới, thập tam châu, Tam Tiên giới... Tất cả không may mắn thoát khỏi.
Sau một loạt tiếng vỡ vụn, cơ cấu của Cửu giới
nứt vỡ, ngay sau đó, chỉ thấy thiên địa văng tung tóe, Cửu giới, thập
tam châu lệch vị trí.
- Oanh, oanh, oanh- nổ vang không ngừng
bên tai, vô số dãy núi nứt vỡ, một mênh mông biển lớn xé rách, rộng lớn
đại lục thoáng cái phá thành mảnh nhỏ...
Cửu giới, thập tam châu bị lực lượng khủng bố đẩy ra khỏi vị trí ban đầu, có đại lục bay ra
khỏi Cửu giới, có đại lục va chạm vào nhau, tương đương chen chúc với
nhau, Nhân Hoàng giới, Thiên Linh giới, U Thánh Giới... Cơ cấu của thế
giới văng tung tóe, mỗi một thế giới va chạm lẫn nhau.
Trong tiếng nổ mạnh, có táng địa bị lực trùng kích khủng bố đụng bay ra ngoài, lập tức thoát ly cơ cấu Cửu giới...
Thiên băng địa liệt, tiếng nổ mạnh vang lên không dứt bên tai, Cửu giới, thập tam châu, Tam Tiên giới... Tất cả mọi thứ biến hóa nghiêng trời lệch
đất, ba ngàn đại thế giới bị lực trùng kích đáng sợ ảnh hưởng, tất cả
mọi thứ thay đổi hoàn toàn.
Sau khi lực trùng kích đáng sợ qua
đi, vô số sinh linh may mắn còn sống sót phát hiện thế giới của mình bị
cải biến, thay đổi hoàn toàn.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất
cả sinh linh ba ngàn đại thế giới đều ngây người, mọi người không biết
nên nói cái gì mới tốt.
Đối mặt với lực lượng hủy diệt đáng sợ như thế, thiên kiếp biến mất, Thái Sơ thụ cũng biến mất, tất cả bắt đầu lại lần nữa.
- Bắt đầu lại lần nữa, kỷ nguyên mới!
Lúc này có người thấp giọng lẩm bẩm.
Ba ngàn đại thế giới bắt đầu lại lần nữa, toàn bộ kỷ nguyên mới được mở ra.
Tại Cửu giới, rất nhiều đại giáo truyền thừa tan thành mây khói trong vòng
một đêm, giống như chưa từng xuất hiện trong thiên địa bao giờ, cả Cửu
giới hỗn loạn không chịu nổi.
Nhưng sau hủy diệt, tân sinh lại bắt đầu, chủng tộc mới xuất hiện.
Thời điểm bắt đầu lại lần nữa, kỷ nguyên mới bắt đầu luân hồi.
Trong thời đại hoang loạn, có Đạo Quân chứng đạo xuất thế, trọng tổ bát hoang, đúc kết giới, ổn định thiên địa...
Trong thời đại hỗn loạn đó, có Long Đế, có Thương Tổ... Đại chiến thiên hạ, ra vào cấm khu...
Đại thế mới bắt đầu, có tiên nhân xuất hiện truyền đại đạo, lập đạo, ma tiên hưng thịnh...
Thời điểm hưng thịnh, có nam nữ xuất thế xưng bá bốn phương.
Tất cả đều luân hồi, kỷ nguyên mới, thế giới mới.
Nhưng không có ai biết, tại một nơi nào đó trong thế giới mới có một tia sáng vô cùng yếu ớt nhúc nhích, sau khi dùng thời gian trăm vạn năm cải tạo, có thứ gì đó trọng sinh...