Thành đô,
thành phố rực rỡ ánh đèn về đêm này là một trung tâm kinh tế trọng yếu của tứ xuyên, một tỉnh nằm tại phía tây nam đất nước phương bắc. tỉnh tứ xuyên có một lịch sử lâu dài, cảnh quan đẹp, sản vật phong phú, từ xưa đã được gọi là “thiên phủ chi quốc”. do ảnh hưởng của địa hình và gió mùa, khí hậu trong tỉnh tứ xuyên có sự đa dạng. nói chung, bồn địa tứ xuyên ở đông bộ tứ xuyên có khí hậu cận nhiệt đới ẩm, song tại khu vực cao nguyên phía tây do chịu ảnh hưởng của địa hình nên khí hậu biến đối dần từ cận nhiệt đới đến cận hàn đới với các vùng đất đóng băng vĩnh cửu, trong đó khu vực tây nam có khí hậu cận nhiệt đới bán ẩm còn khu cực tây bắc có khí hậu hàn đới cao nguyên núi cao. khu vực bồn địa tứ xuyên có từ 900-1600 giờ nắng mỗi năm, là khu vực có số giờ nắng thấp nhất cả nước. do điều kiện khí hậu đa dạng, tứ xuyên có nhiều loại đất, tài nguyên động thực vật và cảnh quan địa lý khác nhau, tạo thuận lợi cho phát triển một nền nông-lâm nghiệp và du lịch đa dạng.
về con người ở đây thì đặc điểm nội trội nhất chính là người tứ xuyên giỏi ăn uống chơi bời, thích đánh bạc. bọn họ thích ăn cay và lẩu cay cũng nổi tiếng cả nước. nhiều thành phố thị trấn ở tứ xuyên thiếu sức sống hoặc ngay chính như thành đô cũng là một thành phố nhàn tản, nhiều người chơi chim cảnh, hoặc đi dạo phố. năng lực phụ nữ tứ xuyên rất mạnh, nhiều đàn ông phải dựa vào vợ nuôi sống. mỹ nữ tứ xuyên rất nhiều, là tỉnh lớn nhiều mỹ nữ nhất đất nước và theo đó số lượng làm “vợ hai” hoặc làm nghề “phong trần” cũng là đông nhất. người hồng kông cũng như ngưòi đài loan phần lớn bao “vợ hai” tại đại lục, ngay phu vận tải cũng bao “em gái tứ xuyên” tại thâm quyến.
vào lúc này, tại khách sạn 5 sao shang ri la, ngay cạnh nghê gia kiều, phía nam đường nhân dân, thành đô
- a… a.. ư… ư… hộc hộc…
trên chiếc giường được dát vàng xa hoa, một cặp nam nữ đang quấn lấy nhau thực hiện những động tác bản nguyên nhất của loài người. âm thanh rên rỉ tiêu hồn hòa lẫn vào tiếng thở gấp gáp như sắp hụt hơi khiến không gian trong căn phòng trở nên đậm đặc và ngột ngạt mặc cho từng làn gió trời vẫn đang không ngừng lùa vào làm tung bay những tấm voan cửa mỏng manh màu trắng.
trong phòng, người đàn ông có thân hình mập mạp đang rướn mình thực hiện những nhịp dập cuối cùng, động tác càng lúc càng nhanh, hơi thở theo đó cũng càng vội, có vẻ như đã sắp đi tới cao trào. khi này, ánh mắt ông ta dần trở nên mê li sau đó khẽ ngẩng lên định hét lên một tiếng thụ hưởng thì bỗng giật bắn mình ngã ngửa ra sau, công cụ sung sướng cũng chính vì thế mà bị rút ra khỏi cơ thể của đối tác sau đó tưng bừng pháo hoa được bắn ra dính đầy trên lớp ga trải giường màu tím.
gã đàn ông đã đạt đỉnh nhưng thay vì những tiếng kêu sung sướng và thỏa mãn thì cổ họng lại vang lên những âm thanh hoảng sợ đứt quãng:
- anh… anh… anh là ai? sao … sao anh vào được đây?
không chỉ riêng gã đàn ông mà cả cô gái của ông ta cũng đã nhìn thấy, hồn vía lên mây quên cả việc che chắn cơ thể đang trần như nhộng mà trợn tròn mắt nhìn chòng chọc về phía trước. bên cạnh cửa sổ không biết từ bao giờ đang có một người bịt mặt đứng nghiêng người, khoanh tay tựa lưng vào cạnh cửa sổ mà nhìn chằm chằm vào bọn họ. đặc biệt là vẻ ngoài của người này lại khá kỳ dị với áo da màu đen bó gọn toàn thân và một chiếc mặt nạ vằn vện đáng sợ phủ lên trên mặt.
nhìn bộ dạng nhàn tản của người bịt mặt, gã đàn ông đoán có lẽ kẻ này cũng là đã tới được một thời gian nhưng lại chỉ đứng tại đây mà không làm ra hành động gì khác. ông ta thầm nhủ kẻ này chẳng lẽ là sợ phá hoại chuyện tốt của người khác thì bản thân sẽ bị tổn âm đức hay là vì hắn thực sự thích thú với việc quan sát diễm cảnh ướt át vừa rồi, hay là còn vì lý do nào khác? nguyên nhân thì chỉ có mình người này biết, có điều là vì bất cứ lý do gì đi nữa thì sự xuất hiện của hắn ở đây cũng đã là một điều vô cùng bất thường bởi cửa chính cho tới lúc này theo quan sát của gã đàn ông vẫn còn đang được khóa trái.
đứng tại cửa sổ, thấy cuối cùng thì cặp tình nhân cũng đã chú ý tới sự có mặt của mình, người bịt mặt mới khẽ thở ra một hơi rồi thủng thẳng lên tiếng:
- thế nào? sung sướng xong rồi thì chúng ta nói chuyện được rồi chứ nhỉ?
gã đàn ông nghe xong thì lắp bắp:
- nói… nói chuyện? nhưng anh… anh là ai? sao… sao lại muốn gặp tôi?
vừa nói, ông ta vừa âm thầm đưa tay lần dò về phía đầu giường muốn tìm khẩu súng đang dấu dưới gối. có điều, khi ngón tay ông ta vừa chạm được vào khẩu colt thì bất chợt một ánh chớp sáng lóa lóe lên trước mặt, bả vai bỗng truyền tới một cơn đau nhức khó tả khiến ông ta đau đớn thét lên.
hoảng hồn nhìn xuống, gã đàn ông mập mạp phát hiện trên vai mình đang bị một lưỡi chủy thủ sắc lẹm cắm sâu ngập đến tận chuôi. đau đớn khiến mồ hôi lạnh túa ra trên trán, ông ta vội dùng một tay bưng miệng vết thương, sau đó không ngừng rên rỉ. có lẽ do lưỡi dao không bị rút ra nên máu chảy không quá nhiều, tuy vậy nó cũng đủ khiến cô nhân tình hoảng sợ quá độ mà lăn ra ngất xỉu.
hơi khó chịu với những âm thanh khó nghe như lợn bị chọc tiết của gã đàn ông, người bịt mặt rút từ bên đùi ra thêm một lưỡi chủy thủ. hơi liếc mắt nhìn về phía ông ta, người bịt mặt khẽ nhếch nhếch khóe miệng là nơi duy nhất không được che kín trên người lành lạnh lên tiếng:
- hừm, đừng làm ra hành động ngu ngốc gì khác nếu không muốn chết quá nhanh.
gã đàn ông nhìn chằm chằm vào lưỡi dao , khẽ lùi lại dựa vào thành giường rồi gật đầu như bổ củi:
- vâng, vâng… chỉ cần anh đừng giết tôi! anh muốn tôi làm gì cũng được!.
khẽ đưa ngón tay vuốt ve lưỡi dao sắc lẹm, người bịt mặt gằn giọng đe dọa:
- được, tao cũng không muốn dài dòng, theo đó tốt nhất mày cũng nên thành thật phối hợp. nếu không thì đừng trách!
- dạ