Mấy ngày nay, lê trùng đứng ngồi không yên, lòng như lửa đốt. khi này, tại phòng làm việc, hắn thấp thỏm đi đi lại lại, bồn chồn suy nghĩ về sự việc phát hiện hôm trước: “rốt cuộc tập nhật ký biến đi đâu rồi? là bị trộm? nếu là trộm sao hộp ngọc vẫn còn? bên ngoài phòng an ninh và camera dày đặc, căn phòng đó cũng chỉ có mình có chìa khóa, là ai có thế đột nhập được vào đây? là ai? là ai chứ? khốn nạn thật!”
lê trùng đau đầu suy nghĩ cách xử lý tình huống này, đôi khi hắn rất hi vọng đây chỉ là một vụ trộm đơn thuần có khi mọi chuyện sẽ không thật sự quá tệ. nhưng thực tế cho hắn biết chuyện này không chỉ đơn giản như vậy. quyển nhật ký nhiều khả năng là bị lấy đi có mục đích, có thể rơi vào tay người hữu tâm.
suy tư một hồi, lê trùng tính toán có nên nói với tần trung sự việc này hay không nhưng rất nhanh sau đó bị chính hắn phủ quyết. việc này không thể cho tần trung biết được, dù sao chẳng ai muốn bị người khác theo dõi và ghi lại vết đen của mình, nhất lại là một nhân vật cỡ bự như vậy. lê trùng nếu thật dám nói ra, hắn không nghi ngờ rằng mình sẽ chết còn nhanh và thảm hơn rất nhiều!
mệt mỏi, lê trùng lê thân lại bàn làm việc, vừa ngồi xuống ghế thì hắn giật nảy mình đứng bật dậy bởi tiếng gõ cửa phòng vang dội:
- thùng, thùng, thùng…
nghe âm thanh nặng nề khô khốc, lê trùng có cảm giác nhịp tim hơi gia tốc, dường như phía sau cánh cửa này, có thứ mang lại cho hắn cảm giác bất an. lê trùng vội lắc đầu, điều chỉnh một chút tâm lý “hừ, chắc là thư ký vào trình ký hồ sơ, mấy ngày gần đây ta suy nghĩ quá độ, thần hồn nát thần tính mà thôi”, nghĩ vậy hắn lên giọng nói vọng ra:
- vào đi!
cánh cửa bị đẩy ra, qua khe hở đầu tiên, lê trùng loáng thoáng nhìn thấy sắc màu vàng chanh quân phục, thần kinh hắn như trùng xuống, cả người ngồi rơi xuống ghế, ánh mắt thất thần hoảng loạn:
- xong, ta xong thật rồi!!!
văn phòng siêu thị điện máy lý gia huynh đệ, chi nhánh đông thành
mạnh thành lúc này mặt mày hớn hở, nhấc lên điện thoại bấm một dãy số, khi đầu dây bên kia vừa bắt máy, hắn vội vã nói:
- đông, chú vừa nhận được một tin tức quan trọng, là tin rất tốt với chúng ta, cháu đoán xem là gì? ha ha
- chú thành, không phải là tần bộ trưởng bị bắt chứ?
- a! sao cháu biết?
- cháu đoán thôi.
- việc này cũng chỉ mới vừa diễn ra, nếu không phải lâm cục trưởng quan hệ thông thiên thì cũng không có tin tức nhanh như vậy đây. làm sao cháu đoán ra được? đừng nói với chú là cháu có liên quan đấy nhé?
- ồ, không ngờ chú đoán ra được. mà nếu là cháu làm thì như thế nào đây?
- cháu… không thể nào!!
mạnh thành run lên, hắn đã quen bị lý đông dọa sợ, nhưng chưa lần nào khiếp sợ như lần này. đây là cái tình tiết thần thoại gì? thế giới này còn có chuyện phi lý như thế sao? một tổ hợp quyền lực khổng lồ cứ đơn giản như vậy bị đánh sập trong chưa đầy một tháng rưỡi? chuyện này lại gây ra bởi một cậu bé chưa tròn 18 tuổi, hắn có còn là con người sao? hix hix…chuyện này cũng vượt quá khả năng của một thiên tài đi!
mạnh thành dày vò với những câu hỏi của mình, có điều hắn không biết một phần suy nghĩ của hắn có thể là sự thật, bởi lý đông rõ ràng không phải là một con người bình thường nữa, hắn có những năng lực mà người thường không có được, giác quan và năng lực thể chất của hắn đã phát triển siêu việt đại bộ phận người trên thế giới này rồi, đây cũng chính là nguyên nhân khiến lý đông dễ dàng thâm nhập và lấy được bí mật của người khác như vậy.
ở đầu dây bên kia thấy mạnh thành yên lặng, lý đông mới lên tiếng hỏi:
- chú thành, chú còn nghe đấy chứ?
mạnh thành lúc này mới tỉnh táo lại gấp gáp hỏi, giọng đầy run rẩy:
- đông, thật là cháu làm sao?
- ha ha, cháu nói đùa thôi, cháu làm gì có năng lực đó. kẻ thù của bọn họ nhiều như vậy không thiếu người có năng lực lật đổ bọn họ đâu.
nghe lý đông phủ nhận, mạnh thành lúc này mới bình tĩnh lại “đúng rồi, lý đông sao có khả năng làm chuyện này được, mình nghe quen nó nói chuyện giật gân thành ra cái gì cũng nghĩ là nó có thể làm được haizzz, xem ra tố chất tâm lý của mình vẫn còn quá thấp đây, cần rèn luyện thêm mới được”. nghĩ vậy mạnh thành thở phào một hơi trả lời:
- ừ, cháu làm chú sợ quá. nhưng làm thế nào cháu đoán ra được chuyện này?
- có gì đâu, như thông tin chú nói, những sự vụ chính trị lúc này có thể liên quan đến việc sống còn của các đối thủ trực tiếp của tần bộ trưởng, bọn họ chắc chắn sẽ phải ra tay ngáng chân vị này, không để ông ta có cơ hội đi thêm bước nữa, mà để làm những việc này, đòn đánh quen thuộc hay được giới chính khách sử dụng nhất chẳng phải là đào ra nguyên tội của đối thủ sao?
- uhm, cháu suy luận có lý nhưng cũng may là đối thủ của ông ta thật sự rất lợi hại đi, không ngờ có thể làm được thật. hừm, tần trung rơi đài kéo theo toàn bộ các vòi bạch tuộc bao gồm cả bọn tân đại lợi, nhân quả tuần hoàn cả, cuối cùng thì bọn chúng cũng bị báo ứng! ha ha… cháu không biết, hôm nay nhìn mấy tên quản lý thị trường và phòng cháy chữa cháy cúp đuôi dấu mặt rời đi, ta thật là thoải mái quá, chúng ta có thể tạm thời yên ổn hoạt động rồi.
- ha ha, chú không sợ xuất hiện một tân đại lợi khác sao?
- sau vụ này, tân đại lợi chắc chắn sẽ bị điều tra thành án lớn, phải biết bọn họ cũng không chỉ o ép một mình chúng ta đâu. trong vài năm tới, chắc chắn các thế lực khác cũng sẽ phải co đầu rụt cổ lại, không dám làm gì thái quá nữa. chúng ta chỉ cần đặt ổn định bước chân đầu tiên ở thủ đô, việc về sau sẽ không quá khó, chú sẽ nương theo các mối quan hệ của lâm cục trưởng để giao thiệp mở rộng hơn với chính khách ở trên này, tạo nền tảng quan hệ cho chúng ta là được.
- tốt, việc này tất cả nhờ chú! ha ha
- ừ, cháu yên tâm, chú là giám đốc, cũng là cổ đông mà.
- được, mọi chuyện yên ổn là tốt rồi, nếu không còn vấn đề gì, cháu cúp máy trước, chiều nay cháu còn có tiết học!
- ok!
đầu dây bên này, lý đông ngắt máy xong, dựa lưng vào ghế, khẽ lẩm bẩm “chuyện rắc rối này vậy là có thể kết thúc, có điều ta không thể lại để xảy ra tình trạng vô lực phản kháng khi có kẻ đến gây sự như thế này nữa. cả ngày chỉ lo đối phó với những phiền phức này thì doanh nghiệp đóng cửa luôn cho nhanh, tập đoàn bây giờ cần một chỗ dựa mạnh tạo thế. uhm, xem ra bí thư hà đô trịnh hoành có vẻ là người rất có năng lực, xử lý vụ này nhanh gọn, sự nghiệp chính trị chắc chắn còn có thể tiến xa, phải tìm cơ hội để kéo người này đứng về phía mình, làm cái ô lớn bảo vệ cho hoạt động của tập đoàn mới được”.
nghĩ tới đây, lý đông suy tư sắp xếp một chút kế hoạch, sau đó đứng lên đi lại bàn học, thu dọn sách vở chuẩn bị đến trường, thời gian gần đây hắn đã xin nghỉ học khá nhiều, cũng may thành tích hắn tốt lại nhờ mối quan hệ của trần hàng mới không bị nhà trường đuổi học đây.
chuẩn bị xong, lý đông quay đầu nhìn tờ lịch trên tường, căn cứ theo ngày tháng thì vài ngày nữa lý đông sẽ được nghỉ lễ, sắp đến tết cổ truyền rồi. lý đông vì bận quy hoạch ở hai ba công ty và chuyện học tập ở trường nên cũng ít về nhà, cha mẹ hắn có gọi điện hỏi thăm, lý đông cũng chỉ nói là ở trên này phụ giúp mạnh thành kinh doanh siêu thị, hắn sẽ cố gắng thu xếp trở về sớm nhất có thể. trở về lần này, lý đông dự định sẽ đưa một chút tiền cho cha mẹ để ra giêng xây sửa lại nhà cửa cho khang trang, không phải ra vào căn nhà ọp ẹp, hè nóng đông lạnh, chưa mưa đã giột. lý đông