Những ngày hè đầu tháng 7, trời nóng như đổ lửa, tiết trời góp phần làm tăng thêm nhiệt độ của kỳ thi đại học sắp diễn ra trên cả nước. tại các bến xe của các thành phố lớn, luôn diễn ra tình cảnh sĩ tử ra vào đông nghẹt, ai cũng cố chen chân để mau chóng thoát khỏi thứ không khí nồng nặc khó chịu pha trộn giữa mùi xăng xe, mùi mồ hôi và mùi rác thải là những túi nôn xả đầy trên đất. không hiếm cảnh những người bị say tàu xe, mặt mày phờ phạc, cơ thể rũ rượi phải nhờ người dìu đi mới có thể tiếp tục di chuyển về chỗ trú.
phần nhiều thí sinh là có người thân hoặc người quen đón sẵn, tuy vậy cũng có những trường hợp cả phụ huynh và thí sinh đều là lần đầu ra ngoại tỉnh, đứng ngơ ngác nhìn chốn đô thành người xe tấp nập, không biết nên đi đâu về đâu. có điều, họ cũng không phải hoàn toàn cô đơn trên những thành phố này, đâu đó luôn có những bóng dáng áo xanh tình nguyện không quản nắng mưa, như những con thoi chăm chỉ, tiếp cận và chỉ dẫn cho họ những thông tin cần thiết, thậm chí còn sẵn sàng cung cấp phương tiện chuyên chở miễn phí đến nơi yêu cầu. không cần phải nói những việc này có ý nghĩa với thí sinh như thế nào, thật sự nếu không có những con người đầy nhiệt huyết tuổi trẻ và tinh thần trách nhiệm với cộng đồng như vậy, có thể rất nhiều thí sinh và người nhà sẽ gặp vô vàn khó khăn khi mới đặt chân đến đây.
lúc này, bến xe phía bắc, hà đô.
đợi mọi người trong xe đã xuống gần hết, lý đông mới thong thả đứng lên xách ba lô đi xuống. hành lý của hắn khá đơn giản, chỉ có quần áo thay đổi hàng ngày, dụng cụ vệ sinh cá nhân và một vài dụng cụ học tập cần thiết phục vụ làm bài thi.
khi lý đông vừa bước xuống bến, ánh nắng chói chang rọi vào mặt làm hắn cảm thấy hơi lóa mắt. lý đông quay đầu nhìn quanh xác định phương hướng, hắn định bước về phía mái che gần đó thì chợt bên cạnh vang lên một tiếng nói trong trẻo:
- chào bạn, bạn là thí sinh lên thi đại học à? mình là sinh viên tình nguyện, bạn có cần hỗ trợ gì không?
lý đông quay lại, trước mặt hắn là một cô gái cao ráo xinh xắn, tóc tóm đuôi ngựa, làn da tuy có chút rám nắng nhưng vẫn khá mịn màng, trên chiếc áo đồng phục in nổi hàng chữ “sinh viên tình nguyện – trường đại học kinh tế quốc gia” kèm logo trường phía bên ngực trái.
tuệ linh thấy lý đông chăm chú nhìn mình mà không trả lời, nàng cũng không lấy làm giận, nàng nghĩ hẳn hắn đang tò mò đọc thông tin trên đó mà thôi. đợi một chút, tuệ linh khẽ nhắc lại:
- này bạn, bạn nghe mình nói chứ? bạn có cần hỗ trợ gì không?
lý đông lúc này vội mỉm cười trả lời:
- thật may quá, em cũng chưa biết địa điểm thi ở chỗ nào, các chị có thể cho em biết một số thông tin không?
lý đông vốn định lên trên này rồi thuê xe đi tìm theo thông tin ghi trên giấy báo dự tuyển, nhưng giờ nghĩ lại hắn thực tế cũng không thạo đường, mà cánh lái xe trên này thì hay cố tình đi đường lòng vòng nhằm kiếm thêm tiền của khách, lý đông không phải tiếc món tiền nhỏ này nhưng hắn không muốn mất thời gian và chuốc lấy bực mình vì những chuyện vớ vẩn như vậy. do đó hắn lập tức chấp nhận sự hỗ trợ từ phía cô sinh viên trước mặt.
tuệ linh thấy lý đông đã có phản ứng lại thì mỉm cười hỏi:
- ồ, bạn thi trường nào? điểm thi ở đâu?
- em thi vào đại học kinh tế quốc gia, cụm thi hoàng văn thụ.
- a, vậy là thí sinh trường mình rồi. bạn tìm đúng người rồi đó, bọn mình phụ trách các cụm thi phía nam đây, cụm thi của bạn cách đây khoảng 5 km. bạn có người nhà ở đây không?
- không, em lên đây một mình!
- uhm, đường vào đấy hơi khó một chút. bạn mà đi xe ôm hoặc taxi là bị bắt chẹt đó. được rồi, bạn vào đây với mình!
tuệ linh nhanh nhẹn dẫn lý đông vào khu đón tiếp của sinh viên trường, sau khi căn dặn một người khác trực thay vị trí của mình, nàng vội vã ra bãi lấy xe. một lúc sau, lý đông thấy một chiếc xe lead rà rà chạy tới trước mặt hắn. người trên xe mặc một chiếc áo chống nắng trùm đầu kín mít, đầu đội chiếc mũ xanh tai bèo, lý đông nhận ra là cô gái khi nãy.
tuệ linh ra hiệu cho lý đông lên xe. lý đông hơi ái ngại nhìn nhìn nàng. dù sao một người đàn ông to cao, vạm vỡ lại ngồi sau lưng một cô gái thật có chút kỳ quặc. sau vài giây tần ngần lý đông mới nói:
- chị, để em lái cho!
tuệ linh nhìn nhìn lý đông rồi như hiểu ý nghĩ của hắn, mỉm cười hỏi:
- em có bằng lái chưa?
- tất nhiên rồi!
- thật không đấy? chị ít thấy thí sinh lên dự đại học có bằng lái nha. công an mà tuýt lại là mệt lắm đó!
- chị yên tâm, em vừa thi bằng lái xong, rất là thạo luật giao thông đây.
- xì, đến lúc xe bị giam vào đồn thì biết!
nói là nói vậy nhưng tuệ linh vẫn xuống xe chuyển chỗ cho lý đông, nói thực chở một người con trai cao to như vậy nàng cũng cảm thấy có chút ngại ngùng. tuệ linh vươn tay tháo chiếc mũ tai bèo dự phòng trên xe đưa cho lý đông.
- bạn đội cái mũ này cho bớt nắng!
- uhm, cám ơn chị!
thời điểm này, nhà nước cũng chưa có chính sách bắt buộc đội mũ bảo hiểm khi tham gia giao thông nên lý đông đưa tay nhận lấy rồi mau chóng đội lên. hắn đề ga nổ máy, sau đó dưới sự hướng dẫn của tuệ linh vặn nhẹ tay ga lái xe ra ngoài.
trên đường, tuệ linh chủ động bắt chuyện:
- này, em tên là gì vậy?
- lý đông. còn chị?
- chị là tuệ linh, sinh viên năm 2 khoa kế toán. em thi khoa nào ở trường mình?
- kinh tế công nghiệp!
- uhm! thế còn nguyện vọng 2? trước chị cũng đăng ký hai nguyện vọng đấy!
- không có nguyện vọng 2. em đăng ký một ngành thôi.
- chà, chắc chắn quá nha!
- uhm… em thích ngành đó! mà nắng nôi thế này, bọn chị bon chen ở bến xe vất vả nhỉ?
- có gì đâu, chị quen hoạt động kiểu này rồi. vất vả một chút nhưng sinh hoạt đoàn thể rất vui. ngày trước khi chị lơ ngơ lên trên này đi thi, cũng từng được các anh chị tình nguyện khóa trước giúp đỡ rất nhiều, vì vậy mình phải có trách nhiệm giúp đỡ