Trên xe, lý đông vừa lái xe vừa hỏi vũ nhung:
- ăn gì được nhỉ? vũ nhung, chị có gợi ý gì không?
vũ nhung lệch đầu nghĩ nghĩ một lúc rồi nói:
- mình đi ăn bún thang đi. chị biết một quán rất ngon!
lý đông gật đầu đồng thuận:
- được, quán nằm ở đâu vậy?
- khu phố ẩm thực ven biển. quán này mới mở nhưng khá đông khách, nghe nói là một người ở hà đô chuyển về đây làm ăn.
- uhm… quán ở đầu phố hay cuối phố vậy?
- cuối phố, khu gần cảng ấy.
- em biết rồi!
lý đông nghe xong thì lái lên thêm một đoạn rồi đánh tay lái rẽ vào một con hẻm, đây là đường tắt dẫn ra phố ẩm thực. sau khi xe tiến vào trục đường ven biển, lý đông đưa tay tắt điều hòa sau đó hạ cửa kính hai bên cho từng làn gió biển mặn mòi ào ạt lùa vào trong xe, ngoài kia tiếng sóng không ngừng rì rào vỗ vào bờ, lý đông có một cảm giác vô cùng thư thái.
sau chừng thêm năm phút nữa, dưới sự chỉ dẫn của vũ nhung, xe dừng vào bãi đỗ của một quán có cái tên đọc lên nghe khá kêu và hài hước “hà đô đệ nhất bún”. hai người lý đông xuống xe đi vào trong rồi lựa một bàn ăn có view nhìn ra biển. quán được đầu tư khá công phu với kiểu nhà mái đình cách tân có cột kèo giả gỗ làm khung đỡ chịu lực. không gian cũng khá rộng rãi, lên tới gần 300 m2 chưa kể diện tích khuôn viên xung quanh được bố trí nhiều tiểu cảnh đồng quê mang đậm nét đồng bằng bắc bộ.
nhân viên lễ tân lập tức đi ra đưa menu cho hai người chọn món. không giống như biểu hiện của tên biển hiệu, quán cũng không chỉ có bún mà còn rất nhiều các món phở, miến cũng như nhiều món ăn truyền thống có liên quan khác. có điều có lẽ bún là món ăn nổi bật nhất với đặc sản bún thang. để làm ra được hương vị của món này người đầu bếp của quán phải trải qua một quá trình cầu kỳ, từ phần chuẩn bị đến nấu, ước tính phải cần đến 20 nguyên liệu mới đủ để làm bún thang. rau răm, mùi tàu, trứng gà rán mỏng, lườn gà xé, giò lụa thái sợi rải đều trên nền bún trắng. bún phải là loại bún sợi nhỏ, trên rắc tôm bông và rải vài lát lạp xưởng. nước dùng phải là loại nước trong, nóng chan vừa bát. để có nồi nước dùng ngon cũng là một sự tổng hợp có chọn lọc từ xương gà và một con mực khô để ngọt nước. ăn bún thang kèm gia vị như giấm, ớt, tỏi, hạt tiêu, mắm tôm và phần đặc biệt nhất của nó là tinh dầu cà cuống, chỉ cần một chút đầu tăm điểm vào bát bún thang sẽ dậy mùi thơm đặc biệt.
vũ nhung gọi hai suất đại kèm theo củ cải ngâm. một bát bún thang đầy đủ sẽ không thể thiếu củ cải ngâm, hay còn được biết dưới cái tên gốc tàu là ca-la-thầu.
sau khoảng chừng gần năm phút chuẩn bị, nhân viên lần lượt mang đồ ăn ra cho hai người. tô bún đầy màu sắc nghi ngút bốc khói, mùi thơm lan tỏa trong không gian hấp dẫn thực khách. vũ nhung đưa đũa và thìa cho lý đông rồi nói:
- đông, chúng ta ăn thôi!
- uhm… trông có vẻ ngon mắt đấy. để em thử xem mùi vị thế nào!
lý đông cầm dụng cụ bắt đầu thưởng thức bữa trưa của mình. lúc đầu hắn còn có vẻ từ tốn dò xét nhưng sau đó có lẽ do đồ ăn khá ngon, lý đông ngay lập tức lại quay trở lại phong cách ăn uống như thuồng luồng chết đói quen thuộc của mình, cảm quan mà nói thì rất mất hình tượng. vũ nhung vừa dùng bữa, vừa vui vẻ cười mà nhìn lý đông, hắn quả nhiên vẫn giữ bộ dáng năm ấy từng ăn phở trong quán nhà nàng.
lý đông cắm cuối ăn hết bát bún xong ngẩng đầu lên thì bắt gặp vũ nhung đang nhìn mình, nhìn bát của vũ nhung mới vơi đi được một chút, hắn hơi có chút ngại ngùng lên tiếng giải thích:
- món này ở đây ngon thật đấy!
vũ nhung gật đầu:
- chị biết! em có muốn ăn thêm không?
- uhm… thôi! ăn ít trường thọ! no vừa đủ là được!
- ha ha… là em nói! chiều đói đừng kêu nha!
vũ nhung tự nhiên mà nói cười với lý đông như đã quên đi quan hệ công việc của hai người. ở ngoài công ty, vũ nhung vẫn cư xử với lý đông như trước đây. quan hệ của hai người ở một mức độ nào đó vẫn giữ được sự thân thiết và thuần khiết nên vũ nhung không chịu áp lực nào khi đối diện với hắn.
sau chừng gần năm phút, vũ nhung cũng ăn xong phần của mình, hai người đứng lên đi ra quầy thanh toán. ra khỏi quán ăn, lý đông lái xe đưa vũ nhung tới một quán cà phê gần đó uống nước. tại đây, ngay khi hai người vừa bước qua cửa thì phía sau một cặp nam nữ cũng đẩy cửa đi vào. lý đông vô tình quay đầu nhìn lại, hắn lập tức nhận ra cô gái phía sau là ai. lý đông vui vẻ nói:
- tú vi, chào cậu! về nước nghỉ hè à?
cô gái ngạc nhiên nhìn chàng trai đối diện. có lẽ hôm nay lý đông biến đổi quá lớn nên tú vi có chút sững sờ rồi không chắc chắn nói:
- cậu không phải là… lý đông đấy chứ?
- ôi… mới cách nhau có một năm mà cậu không nhận ra được bạn bè rồi à?
tú vi nheo mày nhìn từ trên xuống dưới đánh giá lý đông một lượt, sau cùng như đã khẳng định được chàng trai lịch lãm trước mắt này là lý đông, nàng mỉm cười chép miệng:
- cậu thay đổi nhiều quá, mình quả là có chút không nhận ra.
- ha ha… đâu có lớn đến như thế. thế nào, cậu về nước từ bao giờ?
- uhm, mình mới về hôm kia thôi.
- cậu về được lâu ngày không vậy?
- chắc cũng khoảng một tháng thôi.
- nhanh vậy à?
- ừ, bên đó sinh viên có khá nhiều chương trình rèn luyện ngoài các khóa học chính. mình có đăng ký thêm một số hoạt động do vậy phải trở lại sớm. à, mà hôm nay cậu đi cùng ai đây?
tú vi đưa mắt về phía vũ nhung rồi hỏi. theo tú vi thấy, cô gái trước mặt này quả thật xinh đẹp, đứng cạnh lý đông rất xứng đôi có điều chẳng phải lý đông là cùng với trương ngọc sao, cớ gì lại đi cùng với người này.
lý đông mỉm cười giới thiệu:
- tú vi, đây là chị vũ nhung, một người bạn của mình.
nói đoạn, hắn quay sang vũ nhung nói:
- chị vũ nhung, đây là tú vi, bạn học cấp 3 của em!
vũ nhung gật đầu chào tú vi:
- chào em, tú vi!
tú vi cũng lễ phép đáp lại:
- vâng, chào chị!
nói xong, tú vi quay sang giới thiệu chàng trai bên cạnh mình:
- uhm… lý đông, chị vũ nhung, đây