- Kia là?
Tròng mắt Độc Cô Minh chợt co rút khi thấy vô số tàn ảnh màu xám lưu lại trên không trung dường như đều là tập trung vào một hướng.
Mà đạo vận vô tình đến từ tiên tộc cũng bộc phát ra từ vị trí này.
Khi đến gần hơn, hắn mới phát hiện ra hai bộ thi thể một của nhân tộc, một của tiên tộc đang đứng đối diện nhau trên một đóa hoa màu trắng khổng lồ.
Da thịt của bọn họ gần như đã tiêu biến hoàn toàn, chỉ còn lại khung xương trơ trọi.
Nhưng không giống với đại quân khô lâu bên ngoài đạo giới, đôi mắt và lục phủ ngũ tạng của họ vẫn còn nguyên vẹn, chỉ là không còn dấu hiệu của sự sống nữa.
Đôi mắt của hai cường giả này trợn trừng nhìn nhau, giống như ẩn chứa thâm thù đại hận đời đời kiếp kiếp không thể hóa giải, tay cường giả nhân tộc co lại thành trảo, bóp nát yết hầu tiên tộc.
Mà cường giả tiên tộc cũng không thua kém, đang thọc tay vào bụng người nhân tộc kia, lôi toàn bộ ruột gan và dạ dày người đó ra ngoài, cảnh tượng tàn nhẫn đến cực điểm.
- Ngườii kia hẳn là Thiên Ảnh Nhân tiền bối.
Theo lời đám người Hắc Thủ thì đạo hoa là do chân đạo cả đời cường giả cấp Đế sau khi chết ngưng tụ ra.
Mà đạo quả kết xuất từ nó chính là truyền thừa, một khi tiến nhập vào sẽ phải cắn nuốt tàn niệm do cường giả đó lưu lại.
Bông hoa màu trắng dưới chân hai vị kia rốt cuộc là của Thiên Ảnh Nhân tiền bối hay là của cường giả tiên tộc?
Sau khi xác định không có nguy hiểm gì thì Độc Cô Minh mới từ từ tiến lại gần.
Trong quá trình này hắn cực kỳ cẩn thận.
Dù sao oán niệm và sát khí của cường giả Đế cảnh đại viên mãn không phải một tiểu tu sĩ như hắn có thể chống cự được.
Mặc dù có Thiên Tôn Chiến Giáp cũng chưa hẳn đã an toàn.
- Không ổn, tàn ảnh của Thiên Ảnh Nhân tiền bối lại quay về!
Lông tóc toàn thân Độc Cô Minh dựng đứng, không kịp nghĩ ngợi ngay lập tức tháo lui khi thấy tàn ảnh màu xám bắt đầu theo đúng lộ trình quay về bản thể.
Khoảnh khắc nó tiến nhập bản thể thì trên đỉnh đầu Thiên Ảnh Nhân bỗng xuất hiện một đóa hoa màu xám đang phiêu phù, trong đóa hoa này không ngờ còn có một đạo quả hình người đang rũ xuống, đạo vận tỏa ra từ nó khiến Độc Cô Minh hít thở không thông.
Nhưng đóa hoa này tồn tại chưa tới mười khắc thì đã bị hủy diệt.
Nguyên nhân rất đơn giản là tàn ảnh màu xám từ trong cơ thể Thiên Ảnh Nhân lại chạy ra bên ngoài, bắt đầu điên cuồng tàn phá đạo vận tiên tộc trong không gian.
Trận chiến giữa hai người họ có thể nói là đời đời kiếp kiếp không bao giờ chấm dứt.
Mà đạo quả của tiên tộc kia cũng đã bị Độc Cô Minh phát hiện ra, nó là nằm trong chính yết hầu đang bị nắm tay của Thiên Ảnh Nhân bóp chặt, liên tục bị sức mạnh của ông ta hủy diệt không cho ngưng tụ ra hình thái hoàn chỉnh.
Hiển nhiên cho dù mất mạng ông ta cũng không muốn đối phương để lại truyền thừa nào, bằng mọi giá quyết tâm để nó biến mất trên thế gian.
- Lộ trình của Thiên Ảnh Nhân quá mức hỗn loạn, muốn tiến vào trong đạo quả của ông ta thật sự khó như lên trời.
Mà cho dù tiến vào được thì liệu có thể trong vòng mười khắc thành công chiến thắng tàn niệm, đoạt lấy truyền thừa hay không?
Sắc mặt Độc Cô Minh khó coi đến cực điểm.
Thời gian của hắn không còn nhiều, chỉ vài ngày nữa là lại phải nhường chỗ cho tâm ma.
Nếu không mau chóng thoát khỏi nơi này tìm tới trung tâm đạo giới, nơi giọng nói thì thầm bí ẩn kia phát ra để cứu Trần Mạn Dao và Lưu Tích Quân khỏi âm mưu của Hắc Thủ thì nguy to.
Mà hắn không định chỉ cứu hai bọn họ.
Nhân số của bảy mươi hai Địa Sát và ba mươi sáu Thiên Cang quá đông, còn năm tên Ngũ Chỉ Chưởng Tử gì đó nữa.
Nếu chỉ có hắn và hai nàng thì nhất định không thể địch lại, chưa nói tới có lấy được hắc thương và Thái Hoàng kiếm hay không, giữ mạng thôi e rằng cũng đã khó như lên trời.
Phải cứu toàn bộ chí tôn thiên kiêu ở trung tâm đạo giới, dùng sức của họ chống lại Hắc Thủ.
Còn vấn đề sau khi chống lại Hắc Thủ bọn họ có chĩa mũi giáo quay ngược lại giết hắn hay không thì hắn cũng đã có tính toán.
Tên thủ lĩnh Hắc Thủ kia muốn mượn đám chí tôn thiên kiêu này để khống chế nhân giới sao? Nếu y có gan làm vậy, vì sao Độc Cô Minh hắn lại không dám? Chỉ cần giải quyết được hai vấn đề: thứ nhất cách sử dụng hồn chủng, thứ hai là có thể nhanh chóng nhân lúc bọn chúng phân tách lực lượng, tiến nhập vào đạo quả, đi theo ám toán bọn chúng thì có thể hớt tay trên, biến bố cục thủ lĩnh kia vất vả chuẩn bị trở thành của mình.
- Nếu đạt được truyền thừa của Thiên Ảnh Nhân, sử dụng bộ pháp Hành Vân Lưu Thủy thì liền có thể qua lại dễ dàng giữa các khe nứt đạo vận, không cần thời gian thăm dò và né tránh nữa.
Việc ám toán chúng trong những đạo hoa và đạo quả dày đặc kia cũng sẽ trở nên dễ dàng hơn.
Không dám nói sẽ cứu được toàn bộ thiên kiêu, nhưng một nửa không thành vấn đề.
Chỉ cần chú trọng vào việc giải cứu những người mạnh nhất, có lợi với ta nhất.
Độc Cô Minh hít vào một hơi sâu, sau khi xác định rõ những gì mình cần làm thì liền tập trung ghi nhớ quỹ đạo di chuyển của tàn ảnh màu xám.
Trải qua một ngày, rốt cuộc hắn đã nắm bắt được phương vị cụ thể của nó.
- Sẽ có một khoảnh khắc duy nhất trong ngày