Đây là lần đầu tiên Độc Cô Minh thấy loại pháp bảo kỳ lạ như vậy, chẳng những hạ thấp tu vi của đám hoàng thân kia mà còn nâng cao tu vi cho hắn.
Giờ đây một loại sức mạnh vô hình không ngừng thiêu đốt bên trong thân thể, giúp Độc Cô Minh cảm nhận được sự cường đại vô song.
Một cái nhấc tay của hắn cũng đủ khiến kiếm khí bốn phía nổi lên, ngay lập tức chém tan xác đám hoàng thân đang sợ hãi tới cực điểm kia.
Chỉ trong nháy mắt mười lăm người đã bị hắn giết chết, cổ thú dưới chân chúng cũng bị hắn phân thây, chỉ còn Độc Cô Mạn và Độc Cô Tín vẫn đang kiên cường chống trả.
Độc Cô Mạn không hề tung đòn sát thủ, điều này làm hắn rất khó hiểu.
Tuy nhiên Độc Cô Minh thì lại khác, không hề nhân nhượng xíu nào, ra tay rất nặng, chớp mắt đã đánh nàng ta và Độc Cô Tín thổ huyết.
Với hắn mà nói, đã giao chiến, không phải ngươi sống thì chính là ta chết, trong từ điển của hắn trước giờ không có hai từ "nương tay".
Kể cả bằng hữu của hắn - Sát Tiếu Thiên một khi đã xác định tranh giành lợi ích với nhau, quyết phân ra ai mới là hào kiệt trong cùng thế hệ, thì song phương cũng sẽ tạm thời gác lại hết tình cảm trước đó, phóng tay đánh hết mình một trận.
Độc Cô Minh lơ lửng giữa không trung, tóc trắng bay phấp phới, ngón tay hắn lại điểm tới trước một cái, thi triển Hoá Sinh Thuật:
- Địa Vi Thủy!
Mặt đất dưới chân thất công chúa và ngũ hoàng tử sụp xuống, từ đất đai cứng cáp khô cằn nay chợt biến thành làn nước biển xanh biếc.
Nhưng nếu lỡ đắm mình trong làn nước này thì đó sẽ tai nạn đáng sợ không cách nào hình dung.
Đây không phải nước biển bình thường, bên trong có ẩn chứa đao đạo vận của hắn.
Nói không ngoa chỉ cần ngươi rơi xuống bên dưới thì thân thể sẽ bị làn nước mát mẻ kia chém nát vụn, chết ngay lập tức.
Kim Sư và Cự Hùng, vật cưỡi của Độc Cô Tín và Độc Cô Mạn chính là minh chứng tốt nhất cho điều này.
Cả hai cổ thú gào lên thảm thiết, sau đó thân thể băng liệt làm nhiều mảnh, bị loạn đao phân thây ngay dưới mặt nước.
- Khốn khiếp, đây là loại thần thông gì? Chẳng lẽ ngươi có quan hệ với Ngũ Hành Thần Điện ở Đông Hải sao? Ngũ Hành tử có phải sư huynh đệ của ngươi?
Độc Cô Tín thét lớn, gắng gượng chống lại áp lực toả ra từ lửa trên bầu trời và đại dương xanh thẳm dưới chân.
Độc Cô Minh điềm nhiên đáp:
- Ngũ Hành tử ta có nghe qua, y hiện tại xếp thứ hai trên Nhân Giới Chí Tôn bảng.
Năm loại đạo vận tương sinh tương khắc, đích xác là một địch nhân cực mạnh.
Cô nương kia cũng vậy, nếu chân chính dốc hết sức cũng đủ khả năng chiến một trận long trời lở đất với ta, vì sao cam lòng chịu chết?
Bạch long gầm thét, tiếp tục phá vỡ vòng phòng hộ của Độc Cô Mạn, khiến nàng phun ra một bụm máu tươi.
Chỉ nghe nàng thì thào, ánh mắt đầy vẻ mê man:
- Ta không biết, ta chỉ cảm thấy nếu tấn công ngươi cũng đồng nghĩa với làm nên chuyện gì đó rất kinh khủng, trời đất sẽ không dung thứ...
Độc Cô Tín hừ lạnh:
- Muội nói cái gì vậy? Trên đời này làm gì có ai không thể giết? Cả người trong tộc vì tranh giành lợi ích chém giết nhau cũng là chuyện bình thường! Dù cho hắn có mang dòng máu Độc Cô gia chúng ta thì sao chứ?
Y rất tâm cơ, vì sợ chết nên nói lớn ra chuyện Độc Cô Minh sở hữu huyết mạch Độc Cô gia, hòng khiến hắn cảm thấy tò mò.
Quả nhiên suy tính của y là chính xác, Độc Cô Minh đích thực dừng tay.
Hắn trầm mặc nhìn một nam một nữ trước mắt hồi lâu, cuối cùng nói:
- Ta cho các ngươi mười khắc để trả lời hết những điều các ngươi biết.
Nếu ta cảm thấy trong đó có bất kỳ gian trá nào, sẽ ngay lập tức giết các ngươi!
Độc Cô Tin nghiến răng:
- Ngươi nghe xong kiếm cớ giết bọn ta thì sao? Trừ phi ngươi thề độc, bằng không ta nhất quyết không nói ra chuyện này.
Độc Cô Minh nghe vậy liền cười nhạt.
Bây giờ hắn mới hiểu tên ngũ hoàng tử trước mặt hoàn toàn là khôn vặt, đầu óc rất thiếu trí tuệ.
- Hôm nay ta thắng ngươi bại, các ngươi không có chọn lựa.
Độc Cô Mạn thở dài:
- Ngũ ca, để muội nói...
- Muội!
Ngũ hoàng tử nghẹn họng.
Thật ra chính bản thân y cũng không đoán ra nhiều lắm, tất cả những bí mật liên quan tới tên kia từ đầu đến giờ đều là do muội muội y phát hiện ra.
Độc Cô Minh gật đầu, dùng ánh mắt chờ đợi nhìn Độc Cô Mạn.
Hắn hiện tại rất kiên nhẫn, không còn sốc nổi như cách đây mươi bốn năm.
Nhưng sát khí trên người hắn cũng đậm hơn, tính toán sát cục cũng cực kỳ bài bản rõ ràng, một khi muốn giết ai thì người đó tuyệt đối không tránh khỏi.
Tây Tử Phượng, một trong Ngũ Chỉ Chưởng Tử chính là bị hắn giết chết trong tình huống mình thụ thương nghiêm trọng, nhưng vẫn lợi dụng đế ấn và Thái Hoàng kiếm gài bẫy cô ta.
Bạch long thu hồi lại, nhưng phong đạo vận ẩn giấu ở phía tây.
Kiếm khí chôn ở phía đông.
Đao khí chôn ở phía nam.
Phía Bắc đích thân Độc Cô Minh trấn giữ.
Lửa trên bầu trời tắt ngấm nhưng trong những đám mây còn ẩn hiện sắc hồng đỏ ửng.
Đại dương dưới chân Độc