Máu bạc toàn thân Độc Cô Minh chảy ngược lại, mà thiên địa linh khí từ bốn phía theo những lỗ chân lông điên cuồng xông thẳng vào xương cốt, bắt đầu tẩy kinh phạt tủy.
Muốn cơ thể mạnh mẽ hơn chỉ có một cách là phá rồi lập, sau mỗi lần hồi phục thì xương cốt sẽ càng cứng rắn và vững chắc.
Kể cả có dùng thiên tài địa bảo thì cũng không nằm ngoài đạo lý này.
Đừng ôm mộng tưởng rằng cứ điên cuồng nuốt đan dược hay tiên thảo rồi nằm yên một chỗ là công lực tự động tăng tiến.
Không làm mà hưởng, đó là khái niệm tuyệt đối không bao giờ xuất hiện trong thế giới này.
- Tốc độ quá chậm, cứ đà này phải mất mấy năm ta mới hoàn thành xong chín lần Tiểu Chuyển.
Nếu đây là bổn tôn thì dễ nói, cứ trực tiếp dùng ma khí dẫn động Đại Thôn Phệ Thuật là xong...
Nghĩ đến đây, một tia linh quang liền loé lên trong đầu hắn.
Hồng Trần Kiếp Chủ chẳng phải sau khi trở về bản thể là thân xác màu đỏ dưới đáy huyết hà cũng không cần dùng ma khí mà vẫn thi triển được Đại Thôn Phệ Thuật đó sao? Xem ra mấu chốt không phải nằm ở thể chất, mà là bởi đạo lý bản thân lĩnh ngộ.
Độc Cô Minh rất ít khi thôn phệ kẻ khác, ngoại trừ lần bất đắc dĩ thôn phệ xác Kinh Âm ra.
Mà cách thôn phệ của hắn hoàn toàn là nhờ vào ma huyết bên trong chúng sinh huyết, có thể xem như một dạng bản năng, khác xa với cách Nguyệt Nhi và Kiếp chủ thực hiện.
- Lúc giao chiến ở ba trăm đoá đạo hoa, ta từng nghe được Quan Thất vì dùng Tiểu Thôn Thần Thuật nên mới tránh được bị hồn chủng khống chế.
Sau khi thoát khỏi Tuyệt Vọng Ma Uyên, lại nghe nói Thẩm Yến dùng Tiểu Thổ Nạp Thuật mà vang danh thiên hạ, cũng là thần thông lĩnh ngộ từ Đại Thôn Phệ Thuật.
Hai kẻ này thiên tư xuất chúng, không cần thông qua ma huyết mà tự tìm ra cách sử dụng thích hợp với mình.
Họ làm được, ta cũng làm được...
Ưu điểm của Độc Cô Minh chính là hắn từng sử dụng qua Đại Thôn Phệ Thuật khi còn nắm giữ chúng sinh huyết.
Cơ sở đã có sẵn, sẽ thuận lợi hơn Thẩm Yến và Quan Thất trong quá trình tìm tòi sáng tạo ra một thần thông thích hợp cho đạo thể sử dụng.
- Nguyệt Nhi từng nói "Đạo của trời là lấy chỗ dư bù vào chỗ thiếu, vậy nên hư mới thắng được thực, không đủ thắng cái có thừa".
Câu này sao ta lại nghe quen quen, dường như đã nghe trong sách hay là đọc ở đâu đó khi còn ở địa cầu.
Lão Lý thường kể ba câu chuyện kiếm hiệp tiên hiệp, rồi giảng giải Đạo Đức kinh.
Độc Cô Minh cố lọc lại trí nhớ nhưng vẫn không nhớ ra nổi nguồn gốc của câu nói này.
Lúc ấy hắn cứ nghĩ lão Lý xàm ngôn nên mặc kệ.
Giờ mới thấy có chút tiếc nuối.
- Hình như đoạn tiếp theo là "Trí hư cực, thủ tĩnh đốc.
Vạn vật tịnh tác, ngô dĩ quan kỳ phục.
Phù vật vân vân, các quy kỳ căn.
Quy căn viết tĩnh, tĩnh phục viết mạng.
Phục mạng viết thường!".
Ý nói nơi tận cùng của hư vô là cực tĩnh, vạn vật giành giật sự sống, sau cùng cũng trở về cội nguồn.
Cội nguồn là tĩnh, trở về tĩnh là thuận theo tự nhiên, thuận theo tự nhiên mới là vĩnh hằng bất biến...
Hắn vừa lẩm nhẩm trong đầu đoạn kinh văn này, vừa kết hợp với cảm ngộ về Đại Thôn Phệ Thuật để sáng tạo ra một môn thần thông mới.
- Thẩm Yến lấy thổ nạp linh khí làm gốc, tự nhiên làm đạo, ung dung tự tại; Quan Thất lấy hấp thu thần thức làm gốc, thiên địch làm đạo, âm trầm đa đoan; Nguyệt Nhi lấy cướp đoạt làm gốc, khuyết thiếu làm đạo, vĩnh viễn không hoàn mỹ; Kiếp chủ lại lấy thôn phệ làm gốc, cắn nuốt làm đạo, cố lấp đầy hồng trần hải.
Còn đạo của Độc Cô Minh ta là gì?
Hắn sở hữu tới mười loại đạo vận: diệu âm, kiếm, đao, chân, giả, hoả, phong, khinh hành, chiến, cuồng.
Nhưng rốt cuộc đâu mới là chân đạo của hắn?
- Con đường trước mắt còn rất dài, suy cho cùng ta vẫn chỉ là một Khổ Hải cảnh.
Hắn thoáng cảm thán, nhưng thần thông trước mắt cũng đã có một chút đầu mối.
- Dù thổ nạp, hấp thu, cướp đoạt hay thôn phệ đều có một điểm chung là "tranh".
Tranh thiên địa tạo hoá, tranh vạn mệnh tính mệnh, mục đích là cải biến nâng cấp bản thân mình.
Thậm chí, chữ "tranh" còn mang ý nghĩa sâu rộng hơn.
Không chỉ là lấy chỗ dư bù vào chỗ thiếu, mà còn lấy chỗ thiếu bù vào chỗ dư.
Nó cũng bao quát toàn bộ linh khí, thần thức, huyết nhục, hay bất cứ thứ gì xung quanh tầm kiểm soát của ta.
Đưa bản thân mình ở thế công bình với vạn vật để tranh đoạt khí vận.
Nay ta dựa theo yếu quyết chữ "tranh" sáng tạo ra Tiểu Tranh Mệnh Thuật, hy vọng có thể dùng thần thông này thúc đẩy Cửu Chuyển Thiên Công tầng một đi tới cực hạn!
Tất cả mọi người đều đang dồn ánh mắt lên trời người Độc Cô Minh.
Ban đầu chứng kiến lỗ chân lông khắp người của hắn nở rộng ra thì thoáng động dung, hiểu rằng hắn có thể chất sánh ngang với đạo thể, nên khả năng hấp thu thiên địa linh khí mạnh mẽ như vậy là chuyện bình thường.
Nhưng tốc độ như vậy mà muốn cái biến cơ thể thì chí ít cũng cần ba bốn năm tiềm tu, trong khi ở đây chỉ còn hai canh giờ là kết thúc tỷ thí, rốt cuộc cửa bại của hắn vẫn cao như thường.
- Hả?
Đan Ngư Yêu Đế, Đại Tế Tửu có linh giác rất mẫn cảm.
Trong khoảnh khắc Độc Cô Minh sáng tạo ra Tiểu Tranh Mệnh Thuật liền phát hiện linh khí trong thiên địa xuất hiện xao động cực mạnh.
- Không chỉ có linh khí, mà cả thần niệm