Vị đạo sĩ lại hỏi:
- Tiểu hữu còn chưa trả lời ta vì sao lại từ chối cơ hội được nghe Đế giả giảng đạo, chẳng lẽ trong mắt cậu đám Đế giả bọn ta đã hết thời rồi hay sao?
Lão ta vừa nói vừa vuốt râu, tuy cơ thể không toả ra khí thế gì nhưng hàm ý nghiêm nghị trong đó lại giống như đang khiển trách.
Vốn tưởng rằng bạch y nam tử trước mặt sẽ vội ôm quyền xin lỗi nhưng không, câu nói sau đó của hắn khiến lão như muốn rớt tròng mắt ra vì bất ngờ.
- Không hẳn nhưng đó cũng là một phần lý do...
Độc Cô Minh cười cười:
- Thiên hành kiện, quân tử dĩ tự cường bất túc.
Thế thời là thứ biến thiên nhanh nhất, hôm nay khác hoàn toàn với hôm qua.
Hôm qua đạo của tiền bối là đúng, nhưng là bởi vì đạo của vãn bối còn chưa sinh ra.
Vãn bối thiết nghĩ tu sĩ chúng ta không nên quá vin vào cái gọi là quá khứ để tự mãn mà trở nên lạc hậu.
Vì sao bậc Đế giả chỉ hướng đến việc "dạy dỗ" thế hệ trẻ tuổi mà không nghĩ tới việc từ thế hệ trẻ tuổi bản thân cũng sẽ học hỏi được rất nhiều kia chứ...
Vẻ mặt Thanh Thủy đạo nhân trở nên gượng gạo.
Có điều ông ta không phản bác vì thấy lời hắn nói cũng có đạo lý.
Thời tiền thái cổ giới hạn sinh linh chỉ tới cảnh giới Ứng Kiếp là hết, nhưng sang tới thời đại này lại được mở rộng ra tới Phong Vị cảnh.
Tinh hà sóng sau xô sóng trước, không thể phủ nhận một điều là thành quả của hậu nhân luôn vượt trên tiền nhân một bậc.
Không phải họ xuất chúng hơn mà là bọn họ tìm ra nhiều thứ mới hơn, trong khi tiền nhân lại chỉ bám víu vào những vinh quang trong quá khứ mà quên mất thời thế đã thay đổi từ lúc nào rồi.
Thanh Thủy đạo nhân tu tâm dưỡng tính rất tốt, không phải người cố chấp nên rất nhanh đã suy nghĩ thông suốt, bèn cười nói:
- Tiểu hữu thật khiến lão phu mở mang tầm mắt.
Đúng là đạo không phân chia cao thấp.
Ta tuy tu thủy đạo, miệng luôn giảng "thượng thiện nhược thủy, thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh" mà trong lòng lại không được như vậy.
Nguyên văn câu này là "Thượng thiện nhược thủy, thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh, xử chúng nhân chi sở ố, cố cơ ư Đạo… Phù duy bất tranh, cố vô vưu..." Hàm ý nói bậc thượng thiện giống như nước, nước hay làm lợi cho vạn vật mà không tranh, ở chỗ mà người người đều ghét nên gần với đạo.
Vì không tranh, nên không lầm lỗi.
Thanh Thủy dựa theo triết lý này mà tu luyện đến Phong Vị cảnh đỉnh phong, đến tận bây giờ đối đãi với đám hậu bối tuy vẫn rất khiêm nhường nhưng trong vô ý đã nảy sinh chút "ngạo mạn", hơi lệch đi so với sơ tâm ban đầu.
Thế nên lúc biết bạch y nam tử kia bỏ qua việc nghe sư huynh mình giảng đạo thì có chút khó chịu.
Thanh Thủy đạo nhân vuốt râu nói tiếp:
- Nghe danh tiểu hữu đã lâu, nay được gặp quả không làm lão phu thất vọng.
Ta không quen vòng vo, chẳng hay Độc Cô tiểu hữu ghé thăm Tuyết Thương ta là vì lý do gì?
Phong Vị cảnh hiện tại là chí cao trong lục giới, giống như thần linh toàn năng không gì không làm được.
Ngươi có thủ đoạn ẩn tàng khí tức hay che giấu dung mạo cao minh đến đâu thì trước mặt họ cũng như công dã tràng mà thôi.
Khi thấy Thanh Thủy xuất hiện, Độc Cô Minh cũng hiểu ông ta tới tám chín phần là đoán ra thân phận của hắn rồi.
Độc Cô Minh nghiêm túc ôm quyền, trực tiếp nói thẳng vào vấn đề:
- Vãn bối có một nữ đệ tử thân mang Cửu Mệnh thể rất hiếm gặp.
Vừa hay lại nghe đồn Bá Luân của quý phái tu luyện Cửu Chuyển Thiên công nên muốn đến đây thăm dò xem có thể trao đổi công pháp này hay không? Tiền bối chắc cũng từng nghe về việc Cửu Mệnh thể nếu kết hợp với Cửu Chuyển Thiên công sẽ dễ dàng vượt qua sinh tử kiếp lần thứ chín, trở thành tồn tại bất khả tư nghì của tu luyện giới.
Giả dụ việc này thành công, khi đại kiếp nạn phát sinh, nó cũng sẽ là một trong những đầu tàu lèo lái nhân tộc vượt qua hiểm cảnh...
Thanh Thủy vuốt râu không đáp, trong đáy mắt có sự phân vân.
Lời vừa rồi nếu từ kẻ vô danh tiểu tốt nào nói ra sẽ đều là cuồng ngôn loạn ngữ.
Nhưng với thân phận tốp năm Phong Vân bảng của Độc Cô Minh, hắn đã chứng minh được mình có tư cách hào kiệt.
Bây giờ tuy hắn thua kém Thanh Thủy tới mấy cảnh giới song tương lai e rằng tình thế sẽ đảo ngược, chính ông ta mới là người thua kém hắn.
- Cửu Mệnh thể, Cửu Chuyển Thiên công...
Thanh Thủy đạo nhân thở dài:
- Không giấu gì tiểu hữu.
Môn cấm kỵ công pháp này truyền lại từ thời Vô Vi tổ sư đến nay, ngoài Bá Luân ra thì chẳng ai dám học.
Đừng nghĩ rằng có tiên đan diệu dược là sẽ vượt qua được chín lần sinh tử kiếp dễ dàng.
Ta và Thanh Thiện không phải đệ tử duy nhất của sư phụ.
Thuở nhỏ chúng ta còn một vị sư huynh tài năng kinh diễm tuyệt luân.
Y ỷ vào thiên tư xuất của mình cố tình học cấm kỵ công