Thời gian như đứng lại ở khoảnh khắc này, tất cả mọi người đều đồng loạt cảm thấy toàn thân tê dại, linh hồn như trúng phải một công kích thần bí nào đó khiến thân thể đình chỉ mọi hoạt động.
- Cuồng vọng, ngươi dám ra tay với tất cả chúng ta?
Kinh Âm là người đầu tiên thoát khỏi công kích kỳ dị này, nàng lui lại một bước rồi rút ra một thanh kiếm nhỏ dài mảnh mai, mũi kiếm nhọn hoắt như kim châm chĩa thẳng về phía Độc Cô Minh.
Pháp Hải tụng kinh liên tục, hư ảnh phật đà hiện ra sau lưng, biểu tình trầm trọng nhìn lên Độc Cô Minh đang nhập ma trên cao.
Ngọc Chân tử tuy không bộc phát tiên lực nhưng cũng lùi lại mấy bước, cẩn thận quan sát tình hình.
Về phần ba người đi chung với Kim Thiên Chí và Lý Mật thì có một người là nữ.
Nếu Quỷ Diện Quân ở đây thì chắc hẳn không xa lạ với cô gái này.
Đây chính là cô gái áo vàng, tóc cũng màu vàng thắt thành hai bím, sở hữu đôi mắt to tròn khả ái, tay cầm đại đao nặng mấy ngàn cân khiêu chiến trước cửa Luyện Ngục Tông, tên gọi Kim Phát Nữ của Bá Đao phái.
Ở Trung Thổ danh tiếng của cô ta rất lớn, chỉ thấp hơn Quan Thất và mấy thái tử của thánh hoàng triều một chút.
- Thú vị, không ngờ Nam Hoang lại có người mạnh như vậy! Thật muốn xem thử ngươi chịu được bao nhiêu đao của Kim Phát Nữ ta!
Hai thanh niên kia có một người là sư huynh của Mạc Ảnh, tên gọi Thạch Tu.
Y bài danh thứ mười một trên Đông Hải Khổ Hải bảng.
Kẻ cuối cùng là một nam tử áo xanh dáng người cao lớn.
Khoảnh khắc trúng phải thần thông của Độc Cô Minh thì trong thân thể của y bỗng xuất hiện những tiếng nổ đì đùng như có vô số tảng đá va chạm vào nhau, cuối cùng mạnh mẽ đánh tan lực công kích linh hồn thần bí kia.
Y chính là Liễu Khấu, tộc nhân Thi tộc Tây Thiên.
Người thi tộc thường xuyên thu thập kỳ thi khắp thiên hạ đem về bồi dưỡng, sử dụng Dục Thi quyết để thi thể nảy sinh ra linh trí trở thành tộc nhân của mình.
Liễu Khấu chính là sinh ra từ một thi thể thần tộc vô cùng hùng mạnh, bẩm sinh đã sở hữu thần lực siêu việt nhân loại, chỉ có các yêu thú thuộc chân linh nhất mạch mới có tư cách so sánh với y.
Người tỉnh lại muộn nhất là Kim Thiên Chí, tu vi của gã hiện nay mới chỉ là Khổ Hải tám vạn sáu ngàn trượng.
Bị trúng một thức thần thông “Nhiếp Hồn” kia khiến gã phải dốc toàn lực, thậm chí kích phát cả chân linh huyết trong người thì mới may mắn giãy dụa ra được.
Chứng kiến thân ảnh như ma vương tái thế của Độc Cô Minh đang mỉm cười tà ác nhìn mình, trong đáy mắt gã không khỏi hiện lên sự kinh hoàng.
- Vì sao chỉ trong một thời gian ngắn hắn lại trở nên mạnh đến vậy? Rốt cuộc trong U Minh bí cảnh hắn chiếm được thứ gì?
Thật sự mà nói số phận Độc Cô Minh rất đen đủi.
Trong U Minh bí cảnh kia hắn biểu hiện xuất chúng nhất, cuồng ngạo trước mặt quần hùng, trong mộng cảnh lại dám chém cả Bất Động Minh Vương, vung đao ném về tàn niệm của Quỷ Chủ.
Nhưng đổi lại ba thức cấm kỵ thần thông kia lại được chia đều trên đầu người.
Nếu có vật phẩm gì đó đem về thì chỉ là một tảng đá màu đen vô dụng đến tận bây giờ còn ngủ say trong Khổ Hải, hoàn toàn chẳng có tác dụng trợ lực gì cả.
Khi đặt chân đến Chân Đại Đạo hắn còn bị Giang Trần tính kế, học phải một Hư Thần kinh khiếm quyết khiến "bản ngã" nổi loạn biến thành tâm ma muốn thôn phệ hắn.
Chỉ đến khi hắn chịu hết nổi phải nhảy xuống Tuyệt Vọng Ma Uyên, vô tình gặp kỳ ngộ dung hợp được với chúng sinh huyết thì mới thực sự vươn lên trở thành cường giả trong thế hệ trẻ tuổi hiện nay.
- Ha ha, ăn ngươi trước, huyết nhục của chí tôn thiên kiêu nhất định ăn rất ngon!
Độc Cô Minh liếm môi.
Mái tóc hắn ngày một đen nhánh rồi dài ra chấm tới ngang hông, làn da lại trắng bệch như mấy chục năm chưa được nhìn thấy ánh sáng mặt trời.
Hiện tại bất cứ ai nhìn vào hắn cũng chỉ thấy một sự tà dị bệnh hoạn tới cực điểm.
Trước mặt hắn lúc này chính là Lý Mật đang vung đại đao chém xuống.
Sau một thức thần thông Nhiếp Hồn kia, thân thể y từ trên không trung rơi bịch xuống đất, hai mắt vô thần, linh hồn bị tổn thương đến mức biến thành người thực vật.
- Ăn ngươi!
Độc Cô Minh há miệng hút nhẹ một cái, không hiểu bằng cách nào mà thân thể Lý Mật liền bị tan rã ra hoá thành một sương máu đỏ tươi, toàn bộ chui tọt vào miệng hắn.
- Thật sự rất ngon!
Xong xuôi Độc Cô Minh đưa đôi mắt màu bạc của mình nhìn sang đám người Liễu Khấu, Pháp Hải, Ngọc Chân tử, Thạch Tu, Kim Phát Nữ, Mạc Ảnh, ánh mắt của hắn đi đến đâu là khiến bọn họ biểu tình trầm trọng đến đó.
Ngay cả hai cô gái Tiêu Mịch Nhi và Tiết Hồng Y cũng không tránh khỏi bị ánh mắt tham lam này liếc tới.
- Giả thần giả quỷ! Lý Mật có liên quan tới truyền thừa của Chân Võ Thiên Tôn.
Không có y sử dụng võ công của ông ta để thể hiện thân phận truyền nhân thì trong Sơn Hà Đồ không biết sẽ xảy ra nguy hiểm gì.
Ngươi nói chúng ta nên xử lý ngươi như thế nào đây?
Kinh Âm lạnh lùng nói.
Mặc dù kẻ trước mắt có chút tà dị nhưng nàng không tin hắn nghịch thiên đến mức địch lại được một chí tôn thiên kiêu đại viên mãn như mình.
- Tiên Âm Đạo Thể, ăn vào chắc còn ngon hơn tên kia...
- Nếu như ngươi có bản lãnh đó!
Kinh Âm cười lạnh, thân hình thoáng biến mất sau đó hiện ra trước mặt Độc Cô Minh, liễu kiếm trong tay phất lên đâm liên tục bốn mươi tám nhát về phía hắn, tất cả đều nhằm vào những bộ phận yếu hại trên cơ thể.
Đây chính là tuyệt kỹ Nhất Kiếm Điểm Huyết đã thành danh của Kinh Âm.
Không ngờ tuy xuất thân ở Tiêu Dao tiên môn mà nàng ta lại thiên về sử dụng võ kỹ hơn là thần thông.
Tất cả những người có mặt ở đây ngoại trừ tu tiên giả là Thạch Tu, Mạc Ảnh, Ngọc Chân tử ra thì từ Lý Mật, Kim Thiên Chí, Kinh Âm, Pháp Hải, Liễu Khấu ai cũng là cao thủ về võ đạo hoặc cận chiến.
Hiển nhiên là do đám Mạc