Thấy Sát Tiếu Thiên từ đầu đến chân đều diện y phục đen đang dẫn đầu đoàn người tiến lại, Quan Thất liền mỉm cười nói:
- Vừa nhắc liền tới, Sát huynh, mấy năm không gặp mà phong thái của ngươi chẳng thay đổi chút nào, vẫn luôn lạnh lùng tịch mịch như vậy.
- Đa tạ Quan công tử để ý tới… Không biết hôm nay Quan công tử phát lời mời cho chúng thiên kiêu khắp Tuyệt Vọng Ma Uyên cùng tụ hội đến đây nhằm mục đích gì?
Sát Tiếu Thiên hỏi.
Sau đó nhìn sang Lôi Diệt đang đứng gần sát Quan Thất, toàn thân lôi đình quấn quanh, hiển nhiên y vẫn đang tìm cơ hội chuẩn bị giết chết Quan Thất.
- Vị này là Lôi Diệt của Phong Lôi thánh địa Nam Hoang? Quả nhiên không tầm thường, có thể ngộ ra ý cảnh hùng mạnh đến nhường này…
Lôi Diệt cười lạnh:
- Ta nghe Quan Thất đánh giá rất cao các hạ.
Chi bằng chúng ta thử so tài một chút xem nào!
Lời vừa dứt, cũng không cần biết Sát Tiếu Thiên có tiếp chiến hay không, Lôi Diệt liền đưa nắm tay ra sau lưng.
Một luồng sấm sét từ dưới đất vọt lên xoay vần quanh nắm tay y hình thành một lôi cầu, kế tiếp y cách không đấm ra một quyền, lôi cầu mang theo khí tức hủy diệt lao vọt đến thẳng vị trí của Sát Tiếu Thiên khiến mọi người vô cùng kinh hãi.
- Nếu cơ sở Khổ Hải không đạt đến chí tôn đại viên mãn thì dưới một quyền này đều hóa thành tro bụi…
Quan Thất trầm mặc nói.
Đây chính là sức mạnh của loại đạo vận kỳ ảo kia, rõ ràng nó giúp cho chiến lực của Lôi Diệt được nâng lên một tầm cao mới.
Nếu nói hắn đã trở thành vô địch trong những kẻ chưa ngộ ra đạo vận cũng đúng.
Ở cảnh giới Tiên Thai, bất kể đối phương có mạnh đến bao nhiêu, hoặc cho dù có đạt đến Tiên Thai hậu kỳ đi nữa cũng sẽ bị loại đạo vận kiếp phạt này áp đảo dễ dàng.
Chỉ thấy Sát Tiếu Thiên khẽ lắc đầu, sau đó trong ánh mắt đầy kinh sợ của mọi người sát khí toàn thân bùng lên khắp trời đất, thậm chí sát khí nồng đậm tới mức dần ngưng tụ lại thành một thanh sát kiếm đen tuyền trong không trung.
- Ý cảnh kiếp phạt với ý cảnh sát niệm của ta, đều là thuộc về hủy diệt.
Ngươi nói xem rốt cuộc là ngươi thắng hay ta thắng?
Tay cầm lấy thanh sát kiếm đen tuyền, Sát Tiếu Thiên nhẹ nhàng đâm mũi kiếm tới lôi cầu màu bạc đang bay thẳng tới mình.
Một âm thanh chói tai vang lên, lôi cầu còn chưa chạm vào mũi kiếm đã nổ tung tạo ra ánh sáng chói mắt.
Đây hóa ra chỉ là hư chiêu của Lôi Diệt, không ngờ chân thân của y ẩn nấp trong màn sáng này, tay cầm Chấn Lôi chiến phủ từ trên không trung bổ thẳng xuống đầu Sát Tiếu Thiên như muốn chém gã làm hai nửa.
- Chết!
Chiến phủ mạnh mẽ đánh xuống, khoảnh khắc va chạm với sát kiếm thì liền đánh nó vỡ vụn thành mấy trăm mảnh, ý cảnh tan vỡ khiến cho Sát Tiếu Thiên bất giác phải lui lại mấy chục bước, vẻ mặt ngưng trọng nhìn Lôi Diệt.
- Ý cảnh của ngươi không ngờ lại thăng hoa đến mức như vậy?
Lôi Diệt cười ha hả:
- Ta nghe nói các hạ luôn ẩn nhẫn không động thủ ở Trung Thổ, vậy mà sát khí trên người lại dày dặc giống như đã giết qua mấy vạn người.
Thật khó hiểu… Nhân giới đâu có trận thảm sát nào lớn như vậy?
Lôi Diệt hiển nhiên không muốn tiết lộ về bí mật đạo vận cho những kẻ địch trực tiếp của mình biết.
Tuy rằng bằng vào tư chất của họ sớm muộn cũng sẽ lần mò ra, nhưng chung quy vẫn sẽ chậm chân hơn y một chút.
Nếu sự chậm chân này được kéo càng dài thì bản thân sẽ càng có lợi thế.
- Người Nam Hoang không tầm thường, trước khi vào Tuyệt Vọng Ma Uyên thì Chu Tử ta đánh bại truyền nhân của Cửu Thiên Huyền Nữ, Kim Phát Nữ làm loạn Luyện Ngục tông, Quan Thất huynh tới thẳng Phong Lôi thánh địa áp đảo Lôi Diệt… Vậy mà giờ đây tình huống có vẻ đảo ngược nhỉ?
Một gã thanh niên có mái tóc xõa dài, sau lưng đeo trường kiếm, bộ dáng cuồng phóng xuất hiện.
Bên cạnh y chính là Pháp Hải của Tây Thiên.
- Chu Tử của Bạch Ngọc Kinh…
Lưu Tích Quân ngưng trọng nhìn gã thanh niên đeo kiếm.
Đây chính là Chu Tử của Bạch Ngọc Kinh đến từ Đông Hải.
Dùng tu vi Hỗn Nguyên cảnh dễ dàng vượt cấp chiến thắng mình.
Pháp Hải chắp tay niệm phật hiệu rồi nói:
- Thiện tai, Kim Phát Nữ cô nương đã trúng phải độc thủ của tên đệ nhất dâm nhân, đệ nhất vô sỉ Độc Cô Minh rồi.
Lúc đó bần tăng đã thi triển đại thần thông đại chiến với tên dâm tặc này bảy ngày bảy đêm nhưng vẫn để hắn thoát, đưa Kim Phát Nữ cô nương đi.
Trách ta vô dụng…
- Cái gì? Có người bắt giữ được Kim Phát Nữ sao?
- Ai mà mạnh tới mức chống lại được Thập Bát Cuồng Đao của Bá Đao phái kia chứ? Đến Quan Thất cũng bị trọng thương nặng khi tiếp Đệ Thập Tứ Đao kia mà?
- Pháp Hải đại sư gọi tên kia là dâm tặc.
Nếu vậy Kim cô nương rơi vào tay y chẳng phải là đã lành ít dữ nhiều, hương tiêu ngọc vẫn, mất đi tấm thân trong trắng rồi sao?
Vô số tiếng bàn luận vang lên, người Bá Đao môn còn hai vị chí tôn thiên kiêu cảnh giới Hỗn Nguyên, khi nghe Pháp Hải nói ra tin tức này thì liền nổi giận đùng đùng, vội tra hỏi:
- Pháp Hải đại sư, rốt cuộc mọi chuyện là thế nào?
Pháp Hải thở dài:
- Đầu đuôi câu chuyện ta cũng không rõ, chỉ biết khi ta xuất hiện thì đã thấy Độc Cô