Đoàn người của Vương gia đang cẩn trọng bước đi giữa mấy đội quân khô lâu.
Tá Cốt Đại Pháp quả nhiên thần kỳ, đám khô lâu kia mặc dù tỏ ra nghi hoặc nhưng sau cùng vẫn để bọn họ đi ngang qua không hề ngăn cản.
Vương Nhị nói:
- Xem ra lời Quan Thất không giả, chúng ta mau chóng cử người tản ra để thăm dò vị trí có để lại truyền thừa.
Nếu gặp được nơi Tiên Chủ và Ma Chủ vẫn lạc thì càng tốt.
Tuyệt đối không được để cây thương đen kia rơi vào tay thế lực khác.
Vương Tam gật đầu, kế đến chia đội ngũ ra làm hai.
Mình thì dẫn nhân thủ đi về phía tây, còn Vương Nhị thì đi về phía đông.
- Công tử, phía trước có một đạo tàn ảnh đang di chuyển với tốc độ rất nhanh, không rõ là tu sĩ hay ma quái…
Một tên thuộc hạ Hỗn Nguyên cảnh truyền âm bẩm báo với Vương Tam, gã trầm ngâm rồi hỏi lại:
- Dao động tu vi thế nào?
- Là Khổ Hải cảnh, e rằng là ma quái do oán niệm tạo thành mới có tốc độ nhanh như vậy.
Nó đang tấn công đám khô lâu cực kỳ mãnh liệt… A…
Còn chưa hết câu thì tên Hỗn Nguyên cảnh này đã kêu lên một tiếng thảm thiết, đạo tàn ảnh kia đột nhiên rẽ hướng đâm thẳng về phía bên đây, khoảnh khắc tông vào người y liền khiến thân thể y gãy nát toàn bộ xương cốt, ngay lập tức biến thành phế nhân.
Không chỉ vậy mà mấy chục nhân thủ Vương gia đều gặp tình cảnh tương tự, ngay cả Vương Tam vốn là chí tôn thiên kiêu khổ hải chín vạn trượng cũng không thoát khỏi kiếp nạn, trực tiếp bị đạo tàn ảnh kia tông nát thân thể.
- Đây là cái gì?
Vương Tam hét thảm.
Không ngờ giọng nói của gã lại khiến đạo tàn ảnh kia dừng lại, lộ ra bộ dáng là một gã thanh niên tuổi tầm ba mươi đầu tóc bạc trắng, ánh mắt mang theo một loại cuồng ý khó miêu tả thành lời.
- Tha cho thiếu chủ ta…
Gã Hỗn Nguyên cảnh kia run rẩy đưa tay cầu xin, lòng trung thành với Vương Tam hiển nhiên rất cao.
- Xương khô biết nói chuyện?
Gã thanh niên tóc bạc ngẩn người, ban đầu còn tỏ vẻ sợ sệt nhưng rất nhanh sau đó liền vung chân đá bay cái “đầu lâu” trắng hếu của gã Hỗn Nguyên cảnh.
Tá Cốt Đại Pháp bị phá vỡ, chân thân cụt đầu của y ngay lập tức hiện ra trước mặt hắn.
- Không ngờ là tu sĩ dùng pháp thuật biến thành bộ dáng của khô lâu…
Gã thanh niên tóc bạc sau khi quan sát một hồi liền tiến tới vị trí Vương Tam đang nằm co quắp dưới đất, hai tay đỡ gã lên, vẻ mặt chân thành hỏi:
- Các ngươi thuộc lộ thế lực nào? Ban nãy ta cắm đầu chạy một mạch, mà các ngươi lại trông quá giống khô lâu nên vô tình đắc tội… Xin thứ lỗi!
- Ta… ta… Vương… Tam… Vương gia Nam Hoang…
Vương Tam thở hổn hển, rốt cuộc nói ra xong thân phận của mình.
Chỉ thấy gã thanh niên tóc bạc ngẩn ra, sau đó gật gù:
- Vương gia đúng là một đại thế lực.
Thất đại công tử càng có thiên tư kinh diễm vô song.
Ta cũng là người Nam Hoang, về lý mà nói thì không thể thấy chết không cứu…
Hy vọng trong mắt Vương Tam càng nhiều, gắng gượng nói:
- Huynh đài, cứu ta… Vương gia sẽ báo đáp…
Danh tiếng của Vương gia ở Nam Hoang rất lớn, có thể nói hoàn toàn sánh ngang với Minh giáo thần bí kia.
Nếu cứu được một trong Vương gia thất tử thì sẽ được hậu đãi không phải bàn cãi.
Về việc va chạm này chỉ là chút sự cố, tu vi gã thanh niên tóc bạc chỉ có Khổ Hải mà dùng sức mạnh thân thể tông chết cả Hỗn Nguyên cảnh, sẽ khiến vô số thế lực ở Nam Hoang thèm thuồng, e là Vương gia nếu gặp cũng muốn hóa dữ thành lành, chuyển thù thành bạn.
- Ta cũng muốn cứu ngươi, nhưng ta lại không thể cứu Vương Lục, Vương Thất.
Nhà họ Vương các ngươi vẫn sẽ không bỏ qua cho ta.
Để ta tiễn ngươi lên đường hội ngộ với bọn chúng, huynh đệ tình thâm…
Vương Tam trợn mắt, còn chưa kịp nói tiếp thì đã bị gã thanh niên tóc bạc vung bàn tay thô ráp của mình tát vào mặt y một cái.
Cái tát này trông có vẻ bình thường nhưng lại khiến cho một nửa xương sọ của Vương Tam vỡ nát, tuyệt khí mà chết.
- Các ngươi, mau giao công pháp Tá Cốt Đại Pháp ra, ta sẽ tha cho một con đường sống!
Gã thanh niên tóc bạc quay lại nhìn ba mươi mấy tên thiên kiêu Vương gia đang hoảng sợ bò lăn trên mặt đất, khóe miệng nở nụ cười tươi nói.
- Thật không? Hay là ngươi lại lừa chúng ta?
Mấy thiên kiêu này biết người trước mặt chính là Độc Cô Minh đang bị Vương gia âm thầm treo bố cáo lệnh, tuyên bố truy sát khắp toàn Nam Hoang.
Nay hắn đã giết luôn Vương Tam thì chẳng có cớ gì lại tha cho họ.
- Chết thì cùng chết đi, không có Tá Cốt Đại Pháp, ngươi sẽ bị đoàn quân khô lâu truy đuổi tới cùng.
Dù ngươi có mạnh đi nữa cũng không chống được đại quân khô lâu.
Một tên tu sĩ Hỗn Nguyên cảnh đang nằm gục dưới đất lên tiếng.
Đám Hỗn Nguyên cảnh của Vương gia có cơ sở Khổ Hải không cao lắm, chỉ tầm ba vạn trượng.
Hạng tu sĩ này cho dù đạt đến Hỗn Nguyên đỉnh phong chắc chắn vẫn sẽ bị Độc Cô Minh giết chết một cách dễ dàng.
- Yên tâm, Độc Cô Minh ta lấy đạo tâm ra thề.
Nếu sau khi đạt được công pháp mà còn giết các ngươi thì trên con đường tu đạo sẽ