Liễu Y Nam chưa từng trầm mê với nhan sắc của bất cứ nam minh tinh nào, bởi vì trong mắt cô, bọn họ đều kém xa Lộ Thịnh, cho dù khi đó cô còn chưa quan tâm đến vẻ ngoài.
Từ rất lâu rồi, Liễu Y Nam cảm thấy vì khởi điểm của mình quá cao nên mới khó tìm bạn trai, trở thành người độc thân kén chọn.
Cho nên cô sẽ chủ động.
Lộ Thịnh đeo bao xong, Liễu Y Nam gần như phải dùng hết sức lực mới đẩy anh ngã xuống được, móng tay khẽ xoẹt qua bờ vai anh, để lại mấy vệt đỏ.
“Để em ở trên.” Liễu Y Nam nhẹ nhàng nói với anh.
Lộ Thịnh dùng ngón tay cọ mũi cô: “Sau đó được một lát lại kêu mệt?”
“Không đâu.” Liễu Y Nam lắc đầu.
Cô vươn tay, chậm chạp cầm lấy gậy thịt anh, thật ra cô không biết tư thế “Ngồi ở trên, tự mình động” là như thế nào.
Cô hơi nâng mông lên, cầm gậy thịt của anh, quy đầu chậm rãi tiến vào trong, “Ưm… không được.” Liễu Y Nam lắc đầu, “Không vào được.”
Giọng nói mềm mại của cô kích thích anh, không vào được sao, không phải là muốn mạng của anh sao?
Lộ Thịnh giữ chặt eo cô, từ từ giúp cô ngồi xuống, Liễu Y Nam dần dần buông tay ra, nắm chặt cánh tay anh, cắn môi, chậm rãi ngồi xuống, khi hoàn toàn ngồi xuống xương hông của anh, cô cảm thấy thỏa mãn 100%.
Cô không biết rằng Lộ Thịnh đã thỏa mãn 200%.
“Chuyển động đi.” Lộ Thịnh vuốt ve mông cô, nếu cô không động thì anh chết mất.
“Ưm…” Liễu Y Nam khịt mũi, khẽ động đậy, “Chậm chút.”
Sao chậm được? Sao có thể chậm được?
Liễu Y Nam dường như không theo một tiết tấu nào, thỉnh thoảng đong đưa người, Lộ Thịnh cố gắng chịu đựng sự khó chịu, bị cô kích thích sung sướng cả người.
“Ưm… Em chịu thôi, quá mệt mỏi.” Liễu Y Nam muốn đình công.
Tư thế này thật sự không có gì tốt, lại vừa mệt vừa không thoải mái.
Lộ Thịnh biết, khi cô cau mày cũng là lúc cô nổi cáu, nhưng anh lại cực kỳ thích dáng vẻ giận dỗi của cô.
Cho nên anh luôn luôn làm theo ý muốn của cô, anh đứng dậy ôm cô, đâm vào mấy cái, Liễu Y Nam phát ra âm thanh rên rỉ, Lộ Thịnh cố ý lui ra ngoài, cô vặn vẹo cơ thể, đẩy người lên trước khiến cho gậy thịt của anh đi vào.
“Cứ hút vào như vậy?” Lộ Thịnh cắn đầu ngực cô, đầu lưỡi trêu đùa quả mọng của cô.
“Ừm… đi vào đi.” Cô trần truồng, ngửa cổ về phía trước, dâng hết cơ thể cho anh.
“Y Y của anh càng ngày càng dâm đãng đúng không?”
Cô bắt được trọng điểm: Anh nói: Của anh. Trong lòng Liễu Y Nam ngứa ngáy, vui sướng, cũng không quan tâm lời này của anh thô tục đến mức nào.
“Ư… muốn…”
“Muốn cái gì?”
“Muốn anh…” Liễu Y Nam lại vặn vẹo, khó chịu muốn chết.
“Anh là ai?”
“Anh Lộ Thịnh.”
“Không đúng.” Lộ Thịnh cũng không nhịn được nhắc cô, “Bà xã, anh là ai?”
“Ưm… ông xã… muốn.”
Đã lâu rồi anh chưa từng nghe thấy hai từ “ông xã” kể từ lần ở nhà hàng.
Lộ Thịnh đâm thật mạnh, hạ thân dính chặt lấy nhau.
“A…” Liễu Y Nam lập tức sung sướng.
Lộ Thịnh đặt cô nằm xuống giường, tách hai chân thành hình chữ M, anh nắm chặt mắt cá chân của cô, rút nguyên cây ra rồi lại cắm vào.
Tiếng nước “Phụt phụt” cùng tiếng va chạm “Bạch bạch bạch” không dứt bên tai, Liễu Y Nam muốn kêu lên nhưng cô biết nhà cô cách âm không tốt, đã vậy phòng bên cạnh còn có Tiêu Mộ Hòa nữa.
Đương nhiên Lộ Thịnh cũng biết Tiêu Mộ Hòa đang ở phòng bên cạnh.
“Y Y, kêu lên đi.” Lộ Thịnh càng lúc càng dùng nhiều lực.
Nước mắt cô không ngừng rơi xuống, Liễu Y Nam lắc đầu, quá xấu hổ.
“Kêu lên, anh muốn nghe.”
“Kêu lên” và “Ngồi trên, tự mình động” cái nào cũng khiến cô cho cảm thấy xấu hổ hơn, Liễu Y Nam không thể phân biệt được nữa.
Nhưng ở ở cùng anh thì có gì mà phải xấu hổ.
Ở trước mặt anh, sự kiên trì của cô đều bị phá vỡ, dần dần cô bị anh dẫn dắt mà kêu lên thành tiếng.
“A….. a a…. sâu quá…” Đôi khi những tiếng kêu như thế này không thể kiểm soát được.
“Sướng không?” Lộ Thịnh đẩy mạnh hơn.
“Ư… sướng…”
“Ai khiến em thoải mái, hử?”
“A a… Ông xã… ông xã… Sướng…” Liễu Y Nam bị anh thọc vào cắm ra sướng đến nỗi không còn suy nghĩ được gì nữa.
Cơ thể không ngừng bị anh đâm đẩy lên phía trên, rồi lại bị anh kéo trở về, hai lực này tác động đồng thời khiến Liễu Y Nam càng bị đâm sâu hơn, nước mắt không ngừng tuôn ra.
Khoái cảm dâng lên mãnh liệt, Liễu Y Nam không khống chế được, chỉ có thể để mặc anh muốn làm gì thì làm.
Cô ưỡn ngực và lưng, tấm lưng tạo thành một đường cong đẹp mắt, tiểu huyệt cô không ngừng kẹp chặt khiến da đầu Lộ Thịnh tê dại. Anh ôm lưng cô, ra sức thọc vào rút ra mười mấy cái rồi ngã trên người cô, lúc này Liễu Y Nam cảm nhận được xúc từ tiểu huyệt.
Đó là tình