“Mau mau, hai đứa đi tắm trước, một đứa lên lầu một đứa ở dưới, lát nữa mẹ mang hai cốc nước mật ong lên cho mấy đứa, tắm xong thì uống.” Nam Nhân đẩy bọn họ đi tắm rửa “Ba nó cũng thật là, có người uống cùng liền uống say mèm, ngày mai đều còn phải đi làm đấy, thật là.” Bà thuận miệng còn quở trách Liễu Lực Duy.
Lộ Thịnh tắm ở trên lầu, Nam Nhân đưa cho anh một bộ đồ ngủ, “Tiểu Thịnh tắm trong phòng của Y Y nhé, mặc cái này trước đi, còn mới đấy.”
Tiêu Mộ Hòa tắm ở dưới lầu, mới vừa đi vào lại thò đầu ra: “Liễu Liễu, lấy đồ ngủ cho anh.”
“Không, tự đi ra mà lấy.” Liễu Y Nam ngoài miệng nói như vậy nhưng vẫn lên lầu vào phòng cho khách lấy quần áo ngủ cho anh ta.
Khi Liễu Y Nam đi từ trên lầu xuống, Lộ Thịnh vẫn còn đang trong phòng khách: “Sao anh còn chưa đi tắm?”
Lộ Thịnh giơ tay ra, “Đưa cho anh.” Anh giúp cô đưa quần áo cho Tiêu Mộ Hòa, “Để anh đưa.”
“À, được.” Liễu Y Nam đưa cho anh, “Cứ để ở cửa là được.”
Liễu Y Nam cùng anh đi lên lầu, phòng cho khách sát với phòng Liễu Y Nam, Lộ Thịnh khẽ liếc qua phòng cho khách, “Tiêu Mộ Hòa vẫn luôn tới đây ở?”
“Không, thi thoảng mới ở một lần.” Liễu Y Nam thấp giọng nói thêm: “Khi bị chú Tiêu đuổi ra khỏi nhà.”
“Cậu ta… đã ở phòng em sao?” Lộ Thịnh do dự mở miệng.
“Hử? Vậy em phải ở phòng cho khách sao?” Liễu Y Nam kinh ngạc với mạch não của anh, dừng một chút lại nói thêm: “Anh là người đầu tiên ở phòng em.”
Lộ Thịnh vui sướng ôm eo cô: “Cùng tắm không?”
Liễu Y Nam vội vàng che miệng anh, “Anh thật sự điên rồi, mẹ em còn đang ở dưới lầu đấy, anh mau đi tắm đi!” Cô dùng sức đẩy anh vào phòng.
Lộ Thịnh lại xoay người nói với cô: “Vậy em hôn anh một cái đi.”
Liễu Y Nam chỉ muốn hỏi anh: Anh là ai?
Rơi vào đường cùng, cô chỉ có thể nhón chân hôn lên môi anh.
Lộ Thịnh đương nhiên không có ý định buông tha cho cô, anh giữ mặt cô hôn sâu hơn. Nước bọt và mùi rượu quyện lẫn vào nhau, khi Lộ Thịnh buông cô ra, cô đã chếnh choáng như người uống rượu là cô vậy.
Khó khăn lắm mới bắt anh đi tắm được, Liễu Y Nam nghe thấy Nam Nhân ở dưới lầu gọi cô.
“Đây, hai cái cốc này để cho hai đứa trẻ kia uống. Sau đó mấy đứa nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai còn phải đi làm đấy, có nghe thấy không?”
“Nghe thấy rồi mẹ, mẹ mau đi ngủ đi.” Liễu Y Nam nhìn nhìn Nam Nhân đi vào phòng ngủ, bưng hai cốc nước mật ong lên lầu.
Tiêu Mộ Hòa đã tắm xong, vừa đi ra khỏi nhà tắm, Liễu Y Nam đưa cốc nước mật ong cho anh ta “Hôm qua anh có nhìn thấy vòng bạn bè của chị họ em không?”
“Vòng bạn bè gì? Hôm qua anh chỉ thấy em thể hiện tình cảm thôi.” Nói xong Tiêu Mộ Hòa lấy điện thoại ra, trực tiếp lướt vòng bạn bè.
“Này, mỗi ngày phải xem bao nhiêu là mỹ nữ.” Liễu Y Nam thấy những tấm ảnh tự sướng mà anh lướt qua đều là mỹ nữ “Anh ấn vào vòng bạn bè của Lương An đi!”
Tiêu Mộ Hòa ấn vào cho cô xem, trên điện thoại của anh ta, hoạt động gần nhất của Lương An vẫn là vào tháng tám, Liễu Y Nam lấy điện thoại mình ra, liên kết dẫn đến bài hát đó vẫn còn.
“Sao thế?” Tiêu Mộ Hòa hỏi cô.
“Không có gì, có lẽ em nhìn nhầm rồi.” Hai người cùng đi lên lầu “Anh nghỉ ngơi sớm đi, em về phòng.”
Tiêu Mộ Hòa nhìn cánh cửa phòng đóng chặt của cô, bất đắc dĩ mỉm cười. Cánh cửa này, vĩnh viễn sẽ không mở cho anh bước vào.
Liễu Y Nam cầm quần áo vào phòng Nam Nhân tắm rửa, khi trở về liền thấy Lộ Thịnh đã nhắm hai mắt nằm trên giường. Liễu Y Nam giúp anh đắp chăn, nhẹ giọng nói thầm: “Hừ, cũng không biết anh mua bao làm gì?”
Cô lắc đầu đứng dậy đi sấy tóc, tiếng sấy tóc căn bản khiến Liễu Y Nam không nghe được tiếng bước chân của Lộ Thịnh, khi cô nhìn thấy anh, Lộ Thịnh đã vòng tay ôm eo cô từ phía sau.
“Sao anh lại dậy rồi?” Liễu Y Nam cất máy sấy đi.
“Dậy để cho em biết mua bao để làm gì.” Lộ Thịnh đặt đầu lên vai cô.
“Anh giả bộ ngủ!” Cô quay đầu trừng anh.
Lộ Thịnh cười cọ cổ cô: “Anh không ngủ, vẫn luôn đợi em.”
“Ai da, ngứa.” Liễu Y Nam rụt vai.
“Ừm… ngứa ở đâu?” Tay anh sờ loạn lên trên, vuốt ve bầu ngực tròn trịa của cô “Nơi này?” Một tay khác mò xuống phía dưới, dừng lại ở mảnh đất tam giác của cô: “Hay là nơi này?”
Người trong lòng bị anh trêu chọc đến khó chịu, cô vặn vẹo thân mình nhưng lại càng bị anh ôm chặt hơn, “Đừng nhúc nhích.”
Liễu Y Nam muốn chửi chính mình: Anh ấy bảo mày đừng nhúc nhích thì mày không động nữa sao? Tiền đồ đâu rồi?!
Lộ Thịnh cởi nút áo ngủ của cô, hai bầu ngực căng tròn lấp ló dưới làn váy, Liễu Y Nam có thể thấy rõ ràng chúng được anh chăm sóc như thế nào từ trong gương.
Cái cảm giác “ngứa” này thật là thần kỳ, bản thân nó đã đủ kích thích rồi, bạn càng chạm vào người thì càng kích thích hơn.
Váy ngủ tơ tằm trượt khỏi