Rất nhanh, một đám tu sĩ trẻ tuổi đi về trước theo thứ tự.Người đầu tiên tiến vào là một nữ tu sĩ.
Thần sắc của nàng có chút khẩn trương, hai tay rủ xuống chậm rãi đặt lên bia đá cổ xưa.Thoáng chốc, bên trên bia đá đen kịt toát ra ánh sáng chói mắt.Ngay lập tức, một âm thanh to rõ vang lên bên cạnh.“Yên Hà Động Thiên, Biện Minh Tư.”“Cốt linh hai mươi, Nguyên Đan tầng năm!”“Chuẩn vào.”Vừa dứt lời, nữ tu sĩ mừng rỡ nhận lệnh bài rồi nhanh chân đi về hướng nội viện.“Yên Hà Động Thiên, Lục Hồng Quang.”“Cốt linh hai mươi, Nguyên Đan tầng năm.”“Chuẩn vào.”“…”“Thiên Thuỷ Động Thiên, Tiêu Sơn.”“Cốt linh hai mươi, Nguyên Đan tầng bảy.”“Chuẩn vào.”“…”“Tứ Thuỷ Đặng gia, Đặng Xương Hải.”“Cốt linh mười chín, Nguyên Đan tầng sáu.”“Chuẩn vào.”“…”Âm thanh to rõ của tên tu sĩ phụ trách đăng ký kia vang vọng bên tai không dứt.Từng vị đệ tử của các Động Thiên, gia tộc vội vã nhận lệnh bài sau đó ngừng chân chờ đợi ở nội viện.Cho đến nữa nén hương sau, một âm thanh mang theo chút ngạc nhiên hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.“Cao Hoài Phương gia, Phương Chỉ Tinh.”“Cốt linh mười chín, Nguyên Đan tầng tám.”“Chuẩn vào.”Ngay lập tức, một thiếu nữ cao gầy mặt không chút biến sắc nhận lệnh bài, chậm rãi rời đi.“Tê.”“Mới mười chín đuổi mà đã là Nguyên Đan tầng tám!”“Phương gia lần này vậy mà lại phái ra yêu nghiệt như thế?”“Thực lực như vậy sợ rằng đã có tư cách tranh đoạt vị trí năm đầu.”Có không ít tu sĩ trong mắt lộ ra ánh sáng kinh dị, nghẹn ngào lẩm bẩm.Nhưng lời này vừa dứt liền có người mở miệng phản bác.“Năm hạng đầu? Chưa chắc đã vậy.”“Tục truyền rằng, nữa năm trước Đại hoàng tử đã bước chân vào Tử Phủ.
Chắc những thành viên hoàng thất khác cũng không yếu hơn bao nhiêu.
Những người như chúng ta chẳng qua là đến để làm cảnh mà thôi.”Nghe xong lời này, có không ít tu sĩ sầm mặt lại.Người có thể tới nơi đây thì đều là những thiên kiêu được vạn chúng chú mục trong tông môn, tất nhiên đều có một cỗ ngạo khí ngông nghênh không chịu thua kém.“A, hà tất gì phải nâng chí khí của người khác, diệt uy phong của chính mình, Hoàng thất lại thế nào? Phong thuỷ luân chuyển, đến lúc đó toàn phải dựa vào thực lực.”“Nói hay lắm!”“Vương hầu tướng lĩnh cũng chẳng phải trời sinh!”Đám người lập tức náo loạn tưng bừng, lời gì cũng có.Mà tất cả những việc này nào thoát khỏi thần niệm của Tử Phủ Chân Nhân.Ánh mắt của Đại hoàng tử Cổ Kiếm Ca hơi lườm bọn hắn, lộ ra vẻ khinh thường.Nếu không phải Kinh Đô Học Phủ mở ra thì những người này ngay cả tư cách đứng cùng đài với hắn cũng không có.Trừ mấy vị đệ đệ muội muội kia của hắn, còn lại đều là một đám ô hợp!Lập tức, Cổ Kiếm Ca như mất hết hứng thú, đứng nhắm mắt dưỡng thần tại chỗ.Thời gian nữa nén hương nữa lại trôi qua.
Cuối cùng cũng đến phiên ba người Mục gia ra sân.Rất nhiều người theo bản