Nhất thời, bầu không khí trong phòng cương cứng.
Nói thật, Nhâm Tiểu Túc không ngờ mọi chuyện lại chuyển theo hướng này.
Hai tên bệnh thần kinh lại nhận ra nhau.Việc này đúng là… làm khó mà.Không thể không nói, bây giờ đột ngũ đi Tây Thiên đã chỉnh tề.
Trần Vô Địch không chỉ gom đủ 4 thầy trò Đường Tăng, ngay cả đòn gánh cũng thêm vào.Nhâm Tiểu Túc thầm nghĩ, bây giờ chỉ thiếu hai cái giỏi với Bạch Long Mã nữa thôi….Lúc này, Nhan Lục Nguyên nhìn tiểu cô nương cười nói:- Em gái nhỏ, kiếp này em tên gì?- Ta tên Tư Ly Nhân.Tiểu cô nương nói.- Năng lực của ngươi là gì?Nhan Lục Nguyên hỏi tiếp.- Ta có sức khỏe phi phàm.Tư Lý Nhân kiêu ngạo nói.Nhâm Tiểu Túc nghe vậy thì thầm nghĩ trong lòng, phải biết người lần trước nói có sức khỏe tốt hiện đang bị trói trong phòng…Bất quá Nhâm Tiểu Túc cảm thấy mình không thể đoán mò.
Chung quy nàng ấy cũng có quen biết với Trần Vô Địch…Lúc này, Nhan Lục Nguyên cười nói:- Ngươi khỏe bao nhiêu? Có thể làm cho chúng ta xem không?Tư Ly Nhân ừ một tiếng, tiện tay nâng Vương Đại Long lên, khiến Vương Đại Long oa oa gào khóc.Nhan Lục Nguyên cảm khái:- Ở kiếp này, lại là đòn gánh gánh Sa Tăng a.Tiểu Ngọc Tỷ ở bên cạnh cười nói:- Ngươi cực rồi.
Ngươi đói bụng không, tỷ tỷ làm đồ ăn cho ngươi nhé.- Ta không đói.Tư Ly Nhân nhu thuận nói.Hiện tại La Lam không cách nào chấp nhận được sự thật.
Hắn thế nào cũng không ngờ, bản thân cực khổ vất vả cứu người lại bị lôi kéo vào “đường dây đa cấp” đi Tây Thiên lấy kinh.Hắn lên kế hoạch nhiều ngày như thế lại làm lợi cho Nhâm Tiểu Túc.
Sao siêu phàm giả này cũng tụ tập bên người Nhâm Tiểu Túc thế!?- Ta không tin, nhất định là tiểu cô nương này nhận nhầm!La Lam hô to.- Thế nhưng nào có ai thông đồng với nàng đâu…Nhâm Tiểu Túc ê răng:- Người là ngươi mang tới.
Nàng cũng đâu có rời khỏi ánh mắt của ngươi.- Vừa rồi Trần Vô Địch đề cập tới Bạch Long Mã.La Lam nói:- Hẳn là Tư Ly Nhân đã đoán được.Theo La Lam, trên đời không thể có chuyện trùng hợp như thế.
Ngươi hô một tiếng đòn gánh, ta hô một tiếng đại sư huynh là thành rồi! Đâu phải đóng hài kịch đâu?!La Lam nhìn Nhâm Tiểu Túc, kết quả Nhâm Tiểu Túc nói:- Ngươi tự đi mà làm, ta cũng không rõ lắm.Một người điên còn nói được, hai người đều điên thì có chút quỷ dị.
Gần đây Nhâm Tiểu Túc dần cảm thấy, có lẽ hắn thật sự là Đường Tăng chuyển kiếp…Đương nhiên, hắn biết rõ chuyện này không có khả năng.Lúc này, Nhan Lục Nguyên bỗng chỉ là La Lam rồi nói với tiểu cô nương:- Hắn là ai?Tiểu cô nương nhìn La Lam:- Bôn Ba Nhi Bá.La Lam:- ???Lúc này La Lam đã tan vỡ, bây giờ thì thấy rồi đó, trùng khớp như vậy?Nhan Lục Nguyên lại chỉ vào Nhâm Tiểu Túc:- Hắn là ai?- Sư phụ!Tiểu cô nương ngọt ngào cười nói.- Ta là ai?Nhan Lục Nguyên chăm chú nhìn tiểu cô nương.- Ngươi là Tiểu Bạch Long.Tiểu cô nương nói như lẽ đương nhiên.Lần này, đến phiên Nhan Lục Nguyên cười:- Đáng tiếc, ta không phải.Tiểu cô nương có chút sững sờ.
Dường như có chút không biết phải làm sao.
Lúc này, bên ngoài cửa hàng truyền tới tiếng vỗ tay.
Một thanh niên tướng mạo thanh tú mỉm cười đi tới:- Quả nhiên không lừa được các bị.
Ly Nhân, lại đây.Trong chớp mắt, không khí trong phòng trở nên khẩn trương.
Nhâm Tiểu Túc cũng không phát hiện người trẻ tuổi này bước vào phòng từ lúc nào.Mà La Lam và Đường Chu đồng loạt giương súng ngắm vào người thanh niên trẻ tuổi kia.
Bộ dáng như gặp phải đại địch.Không phải La Lam sợ hãi vô lý.
Hắn nhận ra người này, Ác Ma Thì Thầm!Lúc ấy, rõ ràng hắn không đụng tới người trẻ tuổi này.
Sao đối phương lại tới đây? Hay nói là…Trong nháy mắt, La Lam kịp thời hiểu ra vấn đề.
E rằng đối phương ở trong viện tâm thần không ở trong trạng thái bị khống chế.
Đối phương luôn chuẩn bị sẵn sàng để thoát ra.Hắn đã sớm dùng năng lực thôi miên thần kỳ kia khống chế người khác.
Tuy nhân viên bệnh viện rất coi trọng hắn, nhưng có thể chính họ cũng không nhận ra bản thân đã bị thôi miên.Ác Ma Thì Thầm không phải La Lam thả ra, đối phương đã sớm có năng lực tự do ra vào.Loại năng lực thôi mình này đủ để thế lực khắp nơi phải kiêng kị.Hiện giờ, e rằng hàng rào 109 sẽ càng thêm hỗn loạn.Chỉ thấy người trẻ tuổi đứng đối diện họng súng vẫn cười nói:- Xin tự giới thiệu, ta là Thần Đàn, Lý Thần Đàn, đứa bé bị bỏ rơi của Lý thị.
Ta không có ác ý gì với mọi người.Nhâm