Bụi gai đỏ thẫm trông dữ tợn kinh khủng, chiến binh nano dựa vào lực lượng người máy trong người họ mà xé nát thực vật tấn công mình.
Có điều mỗi khi xé rách đoạn dây này lại có đoạn dây khác cuốn qua.
Dây leo đỏ lợi hại đâm vào da thịt, hút máu họ, ý đồ hút hết máu của đám quan quân Thần Cơ Doanh này.Thế nhưng điều khiến người khác sợ hãi là đám dây leo phảng phất như có vô tận.Tư quân đuổi theo phía sau chẳng ai dám tiến lên cứu trợ.
Trong nháy mắt thấy đám dây leo đỏ kia, họ lập tức lùi về sau, thậm chí không ít người còn bất cẩn té ngửa ra sau.Chỉ có Nhâm Tiểu Túc là rõ nhất, năng lực của bụi gai không mạnh như mọi người tưởng tượng.
Tuy chúng dùng phương thức hút máu để khiến quan quân Thần Cơ Doanh suy yếu nhưng dây leo cũng chẳng bất tận.Lúc này, có một bụi gai đã bị kéo đứt.Chỉ là lúc trước, để đảm bảo đạt được mục đích, Nhâm Tiểu Túc một hơi trồng tới 4 hạt giống…Quan quân cảm giác lực lượng trên người nhanh chóng xói mòng.
Họ quát ầm lên với tư quân:- Cứu ta với!Thế nhưng đám tư quân ô hợp này làm gì dám tiến tới? Họ chạy còn không kịp nữa là!Nhâm Tiểu Túc thấy vật thì thở nhẹ ra.
Hắn sợ nhất là đám tư quân tiến lên cứu người.Chung quy 4 bụi gai có lợi hại hơn nữa cũng không thể chịu được sự công phá của cả ngàn người.Chỉ có thể trách đám quan quân Thần Cơ Doanh này chưa bao giờ giúp tư quân.
Vì thế bây giờ họ gặp rủi ro, trong lòng đám quan quan chỉ muốn đứng ngoài nhìn.
Thậm chí có vài người trừ sợ hãi còn có chút vui sướng trên nỗi đau của người khác.Nhâm Tiểu Túc đứng giữa đám người lạnh lùng.
Lần này hắn đại khái hiểu hơn về uy lực của bui gai rồi.
Nhâm Tiểu Túc tin tưởng, nếu một bụi gai đơn độc chiến đấu với một binh sĩ nano thì bụi gai nhất định sẽ thắng.Tuy bụi gai không di động nhưng vẫn có thể coi như cạm bẫy để lắp đặt.
Có thể dùng một mai cảm tạ tệ để sa hố một chiến binh nano thì lời quá rồi.Điều duy nhất Nhâm Tiểu Túc không xác định được là không biết trong Lý thị còn có chiến binh nano nào lợi hại hơn không.Có, nhất định có.Dựa theo cấp bậc và đẳng cấp mà nói.
Quân hàm năm người không cao, cho nên bên trong Lý thị nhất định còn chiến binh nano lợi hại hơn.Lúc này, bỗng nhiên Nhâm Tiểu Túc đứng giữa đám người, thấp giọng hô:- Chạy mau, quay về doanh địa trốn thôi!Âm thanh của hắn không lớn, thế nhưng câu nói này như có ma lực khiến tất cả mọi người liều mạng chạy đi, phảng phất như ở trong nơi trú quân thì an toàn hơn nhiều.Nhâm Tiểu Túc không ở lại, đến tối hắn có thể quay lại thu gom người máy nano.
Thời điểm này, căn bản hắn không cần nóng lòng nhất thời, vạn nhất bại lộ thì không tốt.Mà điện thoại vệ tinh và GPS cũng bị Thần Cơ Doanh mang theo bên người.
Lúc hắn thu gom người máy nano có thể lấy hai thứ đó đưa cho Đường Chu luôn.Trở lại lều trại, Lý Thanh Chính vẫn chưa tỉnh hồn:- Tiểu Túc, đó là gì vậy? Nhìn ghê quá!Nhâm Tiểu Túc không kịp thở:- Đúng vậy, làm ta sợ muốn chết!- Ngươi nói đám quan quân kia còn sống không?Lý Thanh Chính hỏi.- Đoán chừng là khó, lúc chạy trốn ta có quay đầu lại nhìn thoáng qua.
Khí lực của họ còn rất ít, không có khả năng tránh khỏi đám dây leo kia.Một người trong tổ đội nói.Thời điểm này, kỳ thật thứ chân chính mọi người quan tâm không phải việc Thần Cơ Doanh có thể sống sót hay không.
Hoặc nói, đại đa số người trong doanh địa hi vọng quan quân Thần Cơ Doanh sẽ bị đám dây leo kia giết chết.Quan hệ hai bên cản bản không được tốt.
Hơn nữa, nếu đám quan quân đó còn sống, họ nhất định chất vấn sao tư quân không cứu họ.Mọi người như đà điểu vùi đầu trốn trong doanh địa.
Tới tối, có binh sĩ tăng cường tới lều vải từng đội để làm khớp khẩu cung.Binh sĩ tăng cường tới lều vải của Nhâm Tiểu Túc, uy hiếp:- Quan quân Thần Cơ Doanh truy đuổi