Diệp Huyên nhìn Tiểu Linh Nhi ở trước mặt, nhẹ giọng nói: "Nhất định phải khỏe lại, đến lúc đó ta sẽ đuổi tầng sáu đi cho ngươi trồng cây!"
Nói xong, hắn đi về phía chân trời.
Trên không, cổ uy thế kia lập tức khóa chặt Diệp Huyên lại một cách chuẩn xác!
Diệp Huyên nhìn lên không trung, nhẹ giọng nói: "Chỉ mượn chút linh khí bản nguyên mà thôi, sau đó ta sẽ trả cho ngươi mà!"
Mọi người: "! "
Đùng đoàng!
Đúng lúc này, một tia sấm đỏ như máu đột nhiên đánh thẳng xuống từ không trung.
Thương lượng không được!
Nhìn tia sấm đánh xuống kia, Diệp Huyên nắm kiếm trong tay thật chặt, một khắc sau, hắn phóng thẳng lên trời, trong quá trình này, máu tươi nơi khóe miệng hắn vẫn không ngừng tràn ra.
Dưới sự quan sát của mọi người, Diệp Huyên tung một chiêu kiếm chém lên tia sấm kia.
Ầm!
Tia sấm màu đỏ máu kia bị chiêu kiếm của Diệp Huyên chém nát, nhưng cùng lúc đó, Diệp Huyên lâp tức rơi tự do ở trên không, cuối cùng ngã rầm xuống đất.
"Phụt!"
Vừa rơi xuống đất, Diệp Huyên lập tức phun ra một ngụm máu tươi.
Mà lúc này, trong tầng mây đen trên trời lại lấp lóe ánh chớp, chẳng mấy chốc, một tia sấm màu đỏ máu lần thứ hai giáng xuống.
Đế Khuyển cách đó không xa định ra đỡ giúp,