Đôi mắt của đối phương cuối cùng cũng nhìn sang hắn. Tay nàng ấy di chuyển trên không trung, vẽ ra một chữ 'phiền' rồi cất bước đi sang chỗ khác.
Diệp Huyên vội đuổi theo: “Triệu cô nương à, xem một mình thì tẻ nhạt lắm, để ta xem cùng cô nhé!"
Triệu Mục: “...”
Đúng lúc ấy, một tiếng nổ vang lên từ dưới tường thành, một bóng người cũng theo đó bay ngược về sau.
Lần này chính là Lâm Thiếu Bạch!
Thiết Ngưu mở miệng rống lên, giẫm mạnh chân xuống, vồ về phía trước như con thú hoang xổ lồng.
VietWriter.vn
Lâm Thiếu Bạch không khỏi nhíu mày, nắm chặt tay lại, không gian trước mặt hắn lập tức xếp chồng lên thành từng tầng.
Cú lao vọt đến của Thiết Ngưu gây ra tiếng nổ đinh tai thứ hai, khiến bức tường không gian cũng chấn động.
Sau một giây lặng phắc, lớp không gian ấy lập tức vỡ nát, một luồng sức mạnh khủng bố hất Lâm Thiếu Bạch bay đi thêm trăm trượng. Khi hắn ta vừa gắng gượng đứng lại, Thiết Ngưu và nắm đấm của y lại đuổi đến với sức mạnh đủ sức xé rách không gian.
Lâm Thiếu Bạch nheo mắt lại, đan hai tay lại trước ngực rồi tung ra.
Ruỳnh!
Hắn ta bị đẩy đi thêm trăm trượng nữa mới dừng lại, khi ấy hai cánh tay đã nát bươm, máu tươi trào ra khỏi khóe môi.
Tiếng reo hò bùng lên từ phía trên tường thành.
Cách đó không xa, Nam Cung Uyển đứng bên cạnh Thần chủ khẽ lên tiếng: “Thần lực Thiên Thần của người này...