Lúc này, ông lão gầy gò ở phía xa đột nhiên lùi ra sau hơn mười trượng, tiếp đó, ông ta chắp hai tay, miệng bắt đầu lẩm nhẩm gì đó, cây cầu dưới chân Diệp Huyên dần dần bắt đầu rung động dữ dội, rất nhanh sau đó, những ác hồn xung quanh đột nhiên trở nên cuồng bạo.
Kiếm Trấn Hồn bỗng nhiên nói: “Tiểu chủ, linh hồn của những người này đều bị nó khống chế trở thành linh hồn hung ác rồi”.
Diệp Huyên hỏi: “Linh hồn hung ác?”
Kiếm Trấn Hồn nói: “Đúng, linh hồn những người này muôn đời muôn kiếp sẽ trở thành nô lệ của ông ta, không thể giải thoát được, rất thảm. Nếu như ta hấp thụ bọn chúng thì có thể khiến bọn họ được giải thoát”.
Diệp Huyên nhìn những linh hồn đó, những linh hồn này đều không còn linh trí, có lã đã bị huỷ đi linh trí rồi!
VietWriter.vn
Diệp Huyên nói: “Ngươi có thể đối phó không?”
Kiếm Trấn Hồn nói: “Tiểu chủ, người đừng có xem thường ta! Năm đó ở Minh Tộc, ta được dùng để trấn áp những linh hồn hung ác! Hơn nữa, là chuyên dùng để trấn áp những linh hồn hung ác cũng những cao thủ tuyệt thế, đối với ta mà nói, những linh hồn hung ác này quả thực chỉ là việc cỏn con mà thôi!”
Diệp Huyên cười nói: “Vậy giao hết cho ngươi!”
Kiếm Trấn Hồn rung mạnh, sau đó hoá thành một luồng sáng đen chợt lướt qua trong sân, trong phút chốc, hàng loạt linh hồn hung ác đã bị nó hấp thụ!
Thấy cảnh này, sắc mặt ông lão gầy gò ở phía xa trở