Con ngươi nam tử khẽ co rụt, chiếc quạt xếp bỗng khép lại, sau đó hắn ta giơ nó lên, một tia sáng lạnh chợt lóe rồi biến mất!
Xoẹt!
Tiếng xé rách vang lên!
Nhưng nam tử lại nhanh chóng lùi ra ngoài mười trượng!
Diệp Huyên nhìn nắm đấm của mình, trên nắm tay hắn có một vệt máu!
Diệp Huyên vẩy tay, sau đó từ từ siết chặt.
Ầm!
Mặt đất phía trước Diệp Huyên lập tức nứt ra, một luồng khí vô hình như cuồng phong bão táp quét về phía nam tử!
Nam tử nhắm mắt lại: “Cú đấm thật bá đạo!”
Vừa dứt lời, hắn ta đột nhiên thả chiếc quạt xếp trong tay ra, ngay sau đó, chiếc quạt xếp như một lưỡi dao sắc bén chém về phía trước!
Xoẹt!
Tiếng xé rách chói tai vang lên!
Chiếc quạt xếp không chỉ xé rách không khí mà còn xé rách luồng khí của Diệp Huyên, nhưng lúc này Diệp Huyên đã tới trước mặt hắn ta, hắn không nói lời thừa, lại đấm một cú!
Mạnh mẽ! Đơn giản!
Ầm!
Nam tử lùi về sau mười trượng, mà chiếc quạt xếp cũng bị Diệp Huyên cầm trong tay, hắn định phá hủy nhưng lại phát hiện nó là một linh khí!
Hắn không chút do dự cất chiếc quạt đi!
Ở phía xa, nam tử: “...”
Sau khi cất quạt, Diệp Huyên nhìn về phía nam tử, hắn ta nhắm hai mắt lại: “Xem ra đầu của các hạ cũng không dễ lấy nhỉ! Ngươi...”
Ngay lúc này, giọng nói của hắn ta im bặt.
Bởi vì Diệp Huyên đã xông tới trước mặt hắn ta!
Lại thêm một cú đấm!
Nhưng cú đấm này khác với cú đấm trước đó, sức mạnh của cú đấm này mạnh hơn vừa rồi ít nhất cũng mấy lần!
Sự tương phản lớn mạnh khiến sắc mặt nam tử thay đổi đột ngột!
Hắn ta vừa định đánh trả thì một cú đấm vô cùng mạnh mẽ đánh úp về phía hắn!
Một phát vỡ đầu!
Sức mạnh của cú đấm này khiến nam tử lập tức tuyệt vọng!
Yên lặng trong giây lát!
Ầm!
Đầu nam tử nổ tung, mà Diệp Huyên đã đứng phía sau cách nam tử mấy trượng!
Diệp Huyên lạnh lùng liếc nhìn xung quanh: “Học viên của học viện Thương Mộc, ta gặp một giết một!”
Nói xong, hắn bước về nơi xa.
Từ sau khi học viên của học viện Thương Mộc bắt muội muội hắn đi, có thể nói hắn cực kỳ hận học viện này!
Động tới hắn thì được, nhưng không được động tới muội muội hắn!
Những người đứng xem chung quanh nhìn nhau, trong mắt đều là khiếp sợ, chàng trai cầm quạt vừa rồi ít nhất cũng là cao thủ Lăng Không Cảnh đỉnh cao!
Nhưng hắn ta cứ thế đã bị Diệp Huyên một phát đánh chết?
Ở một nơi nào đó, ba nam tử nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên đã đi xa.
Mà ba người này cũng là học viên đến từ nơi khác của học viện Thương Mộc!
Một lát sau, nam tử áo bào hoa lắc đầu: “Về nước!”
Nam tử đứng bên cạnh nam tử áo bào hoa trầm giọng nói: “Cứ vậy mà về nước sao? Giết hắn, chúng ta sẽ được công pháp Võ kỹ bậc Địa, còn có linh thạch cực phẩm...”
Nam tử áo bào hoa lạnh lùng nhìn nam tử vừa nói: “Ngươi có còn mạng để đi lấy không?”
Sắc mặt nam tử có chút khó coi.
Nam tử áo bào hoa quay đầu lại nhìn