Tất cả mọi người đều nhìn Lý Huyền Thương.
Hai mắt Lý Huyền Thương chậm rãi khép lại.
"Lê Tu, ngươi đã tra rõ lai lịch của Diệp Huyên kia chưa?"
Lê Tu gật đầu: "Hắn đến từ Thanh Thành..."
"Khốn kiếp!"
Lý Huyền Thương đột nhiên gầm thét: "Một Thanh Thành nho nhỏ làm sao có thể bồi dưỡng ra một kiếm tu? Hơn nữa còn là một đại kiếm tu? Trước khi thiếu niên kia gia nhập học viện Thương Lan cũng đã là kiếm tu, có nghĩa là hắn mang theo kiếm kỹ mà tiến vào học viện Thương Lan.
Mà khi hắn từ Lưỡng Giới Thành trở về, thực lực đột nhiên tăng mạnh đến mức cả Phần Tuyệt cũng bị chém chết.
Loại người này làm sao có thể là người bình thường? Đám chưởng quản tình báo các ngươi đều chỉ là hạng giá áo túi cơm hay sao?"
Sắc mặt Lê Tu tái nhợt.
Hiện giờ, trong học viện Thương Mộc, có thể nói ông ta là người không được lòng mọi người nhất.
Lúc trước, nếu hai mắt ông ta tinh tường hơn một chút, nhận Diệp Huyên vào học viện Thương Mộc, thì chắc chắn học viện Thương Mộc sẽ huy hoàng thêm vô số năm!
Mà học viện Thương Lan sẽ chết đến mức không thể chết thêm được nữa, đến cả một tia hy vọng cũng không còn!
Mà hiện giờ, học viện Thương Lan lại tràn đầy hy vọng, còn tình cảnh của học viện Thương Mộc ngày càng không tốt.
Hết thảy đều chỉ vì lúc trước học viện Thương Mộc từ bỏ vị thiếu niên kia! Vị thiếu niên một lòng muốn gia nhập học viện Thương Mộc kia!
Năm xưa, học viện Thương Mộc chế giễu Diệp Huyên là kẻ không có tư cách bước chân vào học viện, mà bây giờ toàn bộ Đế Đô đều cười nhạo bọn họ, chế giễu việc rác rưởi mà học viện Thương Mộc không cần đã chém chết học viên mạnh nhất của bọn họ!
Đột nhiên Lý Huyền Thương nói: "Thôi.
Chuyện đã qua thì chẳng thể thay đổi, cũng không cần phải tiếp tục xoắn xuýt mãi nữa".
Dứt lời, ông ta nhìn lướt qua đám người trong đại điện: "Hiện giờ việc chúng ta cần phải làm là đoàn kết nhất trí, mặc kệ sau lưng Diệp Huyên kia có ai, lai lịch ra sao, hắn cũng phải chết.
Năm xưa học viện Thương Lan xuống dốc thế nào, chắc các ngươi đều biết rất rõ".
Cả đám người trong điện đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Lúc này, trong nội bộ học viện Thương Mộc tuyệt đối không thể xảy ra bất kỳ vấn đề gì!
Lý Huyền Thương quay sang nhìn Phó viện trưởng Mạc Tùng cách đó không xa, hỏi: "Công việc chuẩn bị thế nào rồi?"
Mạc Tùng trầm giọng đáp: "Cũng ổn hết rồi.
Bên Ninh Quốc kia, Quốc chủ Thác Bạt Ngạn đã đồng ý yêu cầu của chúng ta, đến lúc đó sẽ phối hợp với chúng ta!"
Lý Huyền Thương khẽ gật đầu: "Còn học viện bên phía Đế Quốc Đại Vân thì sao?"
Mạc Tùng do dự một chút rồi đáp: "Bên kia yêu cầu một quyển võ kỹ cấp Thiên.
Nếu chúng ta đồng ý, bọn họ sẽ cho người trong học viện tới".
"Đồng ý với họ đi!"
Lý Huyền Thương đột nhiên nói: "Nếu bọn họ giết được Diệp Huyên, không chỉ cho bọn họ một cuốn võ kỹ cấp Thiên hạ phẩm, mà còn cho họ thêm một quyền công pháp cấp Thiên hạ phẩm nữa, ngoài ra tặng thêm một món linh khí cấp Minh!"
Nghe vậy, tất cả mọi người trong điện đều ngẩn người
Cấp Thiên!
Đây chính là thứ có giá trị liên thành đó!
Mà học viện Thương Mộc truyền thừa nhiều năm như vậy, tổng cộng còn chưa đến năm môn võ kỹ cấp Thiên, trong đó ba môn chỉ là tàn quyển.
Còn về linh khí cấp Minh, toàn bộ học viện Thương Mộc mới chỉ có sáu món!
Mà sáu món này đều do học viện Thương Mộc tích lũy gần ngàn năm mới