Kiếm Thập Phong đột nhiên cười: "Đúng là không ngờ thật, thiếu niên Diệp Huyên kia vậy mà dám tuyên chiến thẳng mặt với Tiên Kiếm Tông ta".
Nói đến đây, gã nhìn về phía Việt Kim Triêu: "Kim Triêu, cậu nghĩ sao?"
Việt Kim Triêu hơi trầm ngâm rồi đáp lời: "Người này một lời không hợp đã tuyên chiến với Tiên Kiếm Tông, có hai nguyên nhân, một, hắn có chống lưng vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa còn có thể ra tay bất cứ lúc nào. Hai, người này đang chơi trò tâm lý với chúng ta!"
Kiếm Thập Phong cười nói: "Rõ hơn chút đi!"
Việt Kim Triêu gật đầu: "Thực lực của người sau lưng hắn tất nhiên không cần phải nghi ngờ nữa, thế nhưng đối phương rất có khả năng không thể tùy thời ra tay giúp đỡ được. Vì thế Diệp Huyên mới được dịp phách lối như vậy, bởi vì hắn càng hung hăng, chúng ta lại càng kiêng dè, chỉ cần chúng ta kiêng dè, hắn sẽ chiếm được ưu thế. Hơn nữa, hắn lớn lối không e sợ gì như vậy, không chỉ là Tiên Kiếm Tông ta, mà còn khiến cho các thế lực khác kiêng kị vài phần".
VietWriter.vn
Nói đến đây, y hơi dừng một chút rồi mới nói tiếp: "Trong thế gian trần tục này, người càng có tiền thì càng biết điều, ngược lại, những kẻ không có tiền, hoặc chỉ có chút tài phú trong người thì sẽ kiêu căng khoe khoang. Diệp Huyên lúc này có thể là đang giả heo ăn thịt hổ!"
Kiếm Thập Phong nhìn về phía Việt Kim Triêu: "Sao cậu lại chắc chắn người sau lưng hắn không thể tùy thời ra tay?"
Việt Kim Triêu nhẹ giọng nói: "Người kia từng xuất hiện hai lần, lần thứ nhất chém chết Nguyên soái Bắc Cảnh, lần thứ hai chém chết Bắc Cảnh Vương, mà hai lần này đều là phân thân của nàng ta xuất hiện, còn bản thể vẫn chưa thấy đâu. Không chỉ thế, theo ta được biết, sở dĩ nàng ta xuất hiện là vì Bắc Cảnh đã dùng một chút thủ đoạn chủ động tìm kiếm... Theo ta đoán, bản thân Diệp Huyên kia có lẽ cũng không thể liên lạc với cô gái váy trắng nọ".
Kiếm Thập Phong hỏi: "Sao cậu biết?"
Việt