Vẻ đẹp của cô gái không thể dùng bất kì ngôn ngữ nào để hình dung, cho dù là khuôn mặt hay vóc người đều hoàn mỹ không hề tì vết.
Kiếm Thập Phong nhìn cô gái, cô gái khẽ mỉm cười, sau đó búng tay một cái, một bình bạch ngọc xuất hiện trước mắt Kiếm Thập Phong.
Kiếm Thập Phong nhìn thoáng qua bình bạch ngọc, trong mắt gã ánh lên tia dã tâm, nhưng chẳng mấy chốc sau, gã lại biến sắc, sau đó nhìn về phía cô gái kia: "Kỳ cô nương, tại sao đan Đăng Phong chỉ có nửa viên?"
Cô gái cười nói: "Sau khi xong chuyện, nửa viên kia sẽ vào trong tay ông".
Kiếm Thập Phong nhìn cô gái: "Kỳ cô nương, cô gái sau lưng Diệp Huyên kia rốt cuộc là người phương nào".
VietWriter.vn
Cô gái lắc đầu cười: "Chuyện này không liên quan đến ông!"
Kiếm Thập Phong trầm mặc một lát, gã bỗng cầm bình bạch ngọc trả lại cho cô gái kia: "Kỳ cô nương, Tiên Kiếm Tông rút lui".
Cô gái nhìn Kiếm Thập Phong, không nói gì.
Kiếm Thập Phong cười bảo: "Ta muốn đột phá, nhưng nếu phải đánh đổi toàn bộ Tiên Kiếm Tông thì ta không còn muốn nữa".
Cô gái cười khẽ: "Đan Đăng Phong này không có quá mười viên ở đại thế giới Huyền Hoàng, nếu không có nó, Kiếm tông chủ cho dù kì tài ngút trời, cũng khó lòng đột phá được đến Đăng Phong Cảnh".
Kiếm Thập Phong trầm mặc.
Cô gái lại nói: "Kiếm tông chủ hẳn phải biết rõ sự khác nhau của Chí Cảnh và Đăng Phong!"
Đăng Phong!
Kiếm Thập Phong